Âm Quan Minh Thê

Chương 195



Nghe xong,sắc mặt của lưu diệu bởi vì sợ hãi mà trở nên méo xệch,hắn vội vàng quỳ trước mặt trầm thiên phàn,bắt đầu dập đầu liên tục: “ Đại
nhân,cháu thật sự không biết người lại quen biết với đỗ minh,nếu như
cháu biết sớm,nhất định sẽ tự nguyện hiến máu tươi của mình cho cậu
ấy,càng không muốn thay người nhà báo thù…đại nhân,xin người hãy tha cho cháu!ngoài linh hồn vụn vỡ này ra,cháu chẳng còn gì nữa”

“ ngươi có thể chạy rồi”

Trầm thiên phàm không để ý lưu diệu cầu xin,cúi đầu nhìn lưu diệu,âm thanh lạnh lùng nói

“đại nhân…xin người khai ân”,lưu diệu sợ hãi hét lên,dập đầu không ngừng

“ ta nói,ngươi có thể chạy rồi,nếu như không chạy,ta sẽ tự mình ra tay” trầm thiên phàm không nhẫn nhịn dk nữa

Nghe xong,sắc mặt lưu diệu kinh hoảng,rồi lại nhìn tôi,sau đó đột nhiên ý thức được thứ gì đó,lập tức hoảng hốt bay lên,bay ra ngoài cửa sổ không quay đầu

“ tiền bối,ngài cứ thể bỏ qua cho hắn sao?”

nhìn thấy linh hồn của lưu diệu sắp chạy thoát,trong lòng tôi bực tức nói

Dù gi tôi bây giờ,cũng có thâm thù với lưu diệu,vì linh hồn trên trời
của bọn hàn thuận,tôi tuyệt đối không thể để linh hồn của lưu diệu tiếp
tục sống trên đời

“ ta để hắn chạy,nhưng nếu như cậu muốn giết hắn,ta không quản”’

Cho đến lúc này tôi mới ý thức được ý tứ trong lời nói của trầm thiên
phàm,thảo nào lúc trầm thiên phàm bảo lưu diệu chạy,hắn lại sợ hãi như
vậy,hóa ra là ông ấy vẫn muốn tôi tự tay giết lưu diệu

Nghĩ đến đây,tôi cũng khong chần chừ nữa,lập tức sử dụng chiếm hồn
thuật,rất nhiều âm khí tỏa ra từ trên người tôi,bao trùm về phía lưu
diệu đang chạy trốn

Tiếng hét thảm thiết của lưu diệu vang lên,linh hồn của hăn trước đó đã
bị trọng thương,lần này lại bị trúng chiếm hồn thuật,chỉ chớp mắt thôi
linh hồn hắn đã bị hủy diệt,hóa thành âm khí chui vào trong cơ thể
tôi,hóa hành hồn lực

“ đỗ minh,có phải cậu đã quen với việc chuyện gì cũng dựa vào ngkhac? Vì vậy quên đi việc nâng cao bản lĩnh của mình”

Tham Khảo Thêm:  Chương 122: Chương 122:

Sau khi lưu diệu chết,trầm thiên phàm nhìn tôi nói: “ đạo hành của cậu
mạnh hơn lưu diệu rất nhiều rất nhiều,nhưng hết lần này đến lần khác rơi vào tình cảnh nguy hiểm,bản lĩnh đầy mình nhưng rốt cuộc kinh nghiệm
quá non kém,ngay cả việc đối phó với một con chuột này mà cũng gian nan
như vậy,thật làm cho người ta thất vọng”

Ý chỉ trích bên trong lời nói của trầm thiên phàm rất rõ ràng,làm cho tôi xấu hố cúi đầu

Như ông ta nói,từ khi gia nhập đạo môn đến bây giờ,bên cạnh tôi dường
như lởn vởn rất nhiều người mạnh hơn tôi,mỗi lần gặp phải nguy hiểm,đa
phần là họ ra tay giúp tôi giải quyết

Giang hoài hại tôi,dư thiên hòa ra mặt,âm quan môn truy sát,thẩm trường thu giúp tôi,phương trung chính giết tôi,la thẩm băng dao ra mặt,minh
quỷ đoạt cơ thể tôi,là tế đức tổ sư thay tôi giáng phục,còn khi bị nhốt
trong quỷ mộ,cũng nhờ tạ chính đức giúp,thậm chí bây giờ đối phó lưu
diệu này,cuối cùng thời khắc quan trọng vẫn là trầm thiên phàm kịp thời
ra tay

Nghĩ lại,tôi giật mình phát hiện,bản thân dường như thật sự không có
trận chiến nào là đơn thuần một mình xử lí,cứ luôn có muôn vàn tình
huống,có đủ loại người ra tay giúp đơc

Thực lực thật sự của tôi,lại không làm được gì trước một lưu diệu yếu đuối hơn,điều này làm tôi vô cùng xấu hổ

“ đa tạ tiền bối giáo huấn,vãn bối nhất định khắc cốt ghi tâm,không có sai sót như thế này nữa”

Tôi nhìn những tàn dư thi thể xung quanh hỏi: “ trầm tiền bối,lưu diệu ở trong căn phòng này đợi tôi quay lại,là nhận chỉ thị của ngài sao?”

trầm thiên thu không che giấu mà gật đầu: “ tôi không giết hắn,là bởi vì hắn không có tư cách này,cậu muốn giết hăn,hắn lại núp trong tối,thời
gian của ta có hạn,không có kiên nhẫn nhìn hai cạu chơi mèo vờn
chuột,chi bằng trực tiếp cài đặt quy tắc trò chơi cho rồi”

“ sau đó,ngài muốn lưu diệu ở đây bất động,đợi tôi quay lại báo thù,hắn cứ thế mà đồng ý sao?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 30

Trầm thiên phàm gật đầu: “ ta đồng ý qua với hắn, hắn thắng hay thua,ta đều sẽ tha cho hắn một mạng,điều kiện này,hắn không có tư cách từ chối”

Nghe xong,trong lòng tôi cười khổ,trầm thiên phàm này thật lạnh lùng,cho dù trầm thiê phàm tha cho hắn một mạng,tôi cũng chắc chắc khoogn tha
cho hắn,cuối cùng,kết cục của lưu diệu chỉ có chết,lúc tôi rơi vao khó
khăn,trầm thiên phàm cũng sẽ tự mình ra tay

“ vậy thì,tiền bối mệnh lệnh cho lưu diệu nộp mạng cho tôi,ý nghĩa của việc làm này là gì?” tôi hỏi trầm thiên phàm

Trầm thiên phàm chau mày,dường như không thể chịu đựng được liên tiếp
những câu hỏi dồn dập của tôi nữa,nhưng vẫn mở miệng nói: “ để cho cậu
nhìn thấy nhược điểm chết người của bản thân mình,chính là ý nghiac lớn
nhất của cái mạn g lưu diệu”

“ chỉ vậy thôi?”

“chỉ vậy thôi”

tôi gật đầu,chiến đấu với lưu diệu,quả thực giúp tôi nhìn thấy kinh
nghiệm của bản thân thiếu sót nghiêm trọng,nhưng mà,tôi giết lưu diệu
là vì báo thù,,còn trầm thiên phàm sắp xếp hắn chết,lại chỉ vì giúp tôi
nhìn ra một triết lí mà thôi

Một mạng người,trong mắt những ngkhasc nhau,sẽ khác nhau,chỉ có điều
đang tiếc duy nhất là,trước đây mười mấy sinh mạng nguoif,nếu như không
phải vì đối phó tôi,lưu diệu cũng sẽ không giết nhiêu ng như vậy

Chỉ có điều đã qua rồi,nếu đã xảy ra,tôi cũng không thể thay đổi,chỉ có thể day dứt trong lòng

Những giọt thi thủy màu đen đang tí tách nhỏ từ người tôi xuống,sự thối
rữa trên da càng ngay càng nghiêm trọng,nếu như không nghĩ cách,chỉ sợ
sớm muộn cung sẽ bị thi thủy ăn mòn hết thịt

“ tiền bối,ngài có cách gì giải thi độc không,tiên bối..tiền..”

Tôi nói,muốn trầm thiên phàm giúp tôi giải thi dộc,nhưng tôi vừa quay
đâu,thì phát hiện bóng dáng ông ta không biết từ luc nào đã biến mất,làm tôi thấy kì lạ

“ chuyện của bản thân tự mình lam,đừng cứ muốn người khác giúp”

Trong căn phòng rộng lơn,truyền đến âm thanh lạnh lẽo của trầm thiên phàm,nhưng bóng dáng đã ko còn nữa

Tham Khảo Thêm:  Chương 144: Quân lâm uyên, huynh là đồ Lừa gạt

( 3 dòng quảng cáo: hello tui là tamlinhhaibonbay doctruyenonline… tui
dù bị bóc phốt ăn cắp rất nhiều lần nhưng vẫn mặt dày đi ăn trộm,lần này tui ăn trộm truyện của china’s story up lên đây nha mọi người) bực -)))

Trong lòng tôi chua chát,nếu như tôi thực sự có cách giải thi độc,tôi đến nỗi phải xin thế nay sao?

Có điều tôi bây giơ cũng k vội,dù gì trầm thiên phàm là bạn thân của tạ
chính đức,đồ đệ của bạn gặp nạn,cho dù thế nào,trầm thiên phàm cũng k
thể thấy chết k cứu

Mang theo suy nghĩ đó,tôi cúi người thu dọn thi thể đã thối rữa lòi cả
xương của lưu diệu,kéo một cánh tay hắn,đi ra ngoài cửa,đi xuống tầng ra ngoài

Dáng vẻ bây giờ của tôi vô cùng ghê rợn,toàn than đã mất một phần da
thịt,toàn thân đâu cũng có vết thối rữa,máu màu đen không ngừng chảy

Nhìn thấy tôi đi ra,rất nhiều cảnh sát nhất thời không nhận ra toi,còn
cho rằng tôi là một xác chết chạy ra từ trong đoàn phim,đến nỗi ai nấy
lập tức dơ súng lên

“ đừng ra tay,tôi là đỗ minh”

Trương cảnh quan bị dọa hết hồn,sau đó khuôn măt kinh ngạc nhìn tôi: “
đỗ minh,cậu sao vậy,nhanh,bác sĩ,nhanh đưa cậu ấy đến bệnh viện”

“ đừng chạm vào tôi,trên người tôi đã trúng thi độc,nếu như chạm vao thi thủy,các anh sẽ chết đó”

Tôi lắc đầu,cự tuyệt ý tốt của trương cảnh quan,sau đó chỉ vào thi thể
bị tôi lê trên mặt đất của lưu dieju: “ lưu diệu,chết rồi,mọi người có
thể đối hiến DNA thân phận của hắn,nhớ đừng trực tiếp tiếp xúc vào cơ
thể hắn”

“ bằng không,các anh se giống như tôi” nói xong,tôi dơ cánh tay thối rữa của mình lên

Nghe xong,tất cả cảnh sát tái mét,trương cảnh quan cũng cảm ơn liên tục

Tôi ko có tâm trạng quan tâm đến họ,dù gì bây giơ quan trọng nhất là,xin trầm thiên phảm giải thi độc cho tôi,bằng không tôi nhất định sẽ ko
nhìn thấy ánh mặt trơi ngày mai

“ a di đà phật,thí chủ,đừng lo”

Luc này,tôi đột nhiên nhìn thấy một lão tăng đi từ trong đám cảnh sát ra,nhìn tôi

Giác bi cao tăng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.