Lục Nhất Mãn được đề cử một quyển sách, càng xem anh càng cảm thấy không ổn.Trong sách, vai chính bị bá tổng (*) áp đặt cưỡng chế, không cho cậu gặp mặt bất kỳ kẻ nào, quy định mỗi ngày phải về nhà đúng giờ, trong mắt chỉ có mỗi hắn, trong lòng chỉ có thể dung chứa một mình hắn, một ngày 24 tiếng cần dành 25 tiếng nghĩ về hắn.
Cảm thấy bị tra tấn vô cùng tận, vai chính bức thiết muốn chạy về bên cạnh “ánh trăng sáng” trong lòng cậu. Vì thế, cậu trốn, hắn truy đuổi, cậu có chạy đằng trời cũng không thoát.
Bình luận bên dưới kêu gào, chỉ trích tên bá tổng không có nhân tính, chỉ vì yêu mà đoạt đi quyền tự do của người khác, tất cả đều cổ vũ cho vị “ánh trăng sáng” nhanh chóng cứu vớt vai chính đáng thương kia từ hố lửa.
Lục Nhất Mãn cũng chẳng làm gì, thế mà đột nhiên, cứ như được trời chọn, trước mặt anh hiện ra một màn hình kèm theo lựa chọn, hỏi anh có nguyện ý cứu vớt vai chính thụ hay không. Anh đắn đo trong phút chốc, sau đó đồng ý.
Vì thế, anh xuyên thành vị “ánh trăng sáng” kia của vai chính.
Thật lâu, thật lâu lúc sau…
Mọi người hóng hớt không biết vai chính thụ có chạy thoát móng vuốt của tên bá tổng hay không.
Lục Nhất Mãn: Cảm ơn mọi người đã quan tâm, bá tổng và tôi đã ở bên nhau rồi.
(*) Bá tổng: tổng tài bá đạo.
————–
❗️Gỡ mìn:
– Công (ngầm) truy thụ, khao khát tình yêu của thụ. Thụ về sau simp công, siêu chiếm dục đối với công. Nhìn chung là câu chuyện của hai kẻ cô đơn, khiếm khuyết điên cuồng vì nhau và chữa lành cho nhau. Thụ lẫn công đều có bệnh tâm lý.
– Công nghiện hút thuốc lá, về sau sẽ cai
– Có chi tiết thụ giam cầm công, nhưng công tự nguyện
– Truyện không phù hợp với đảng công khống hay thụ khống.
– Đừng đem những chi tiết của tiểu thuyết so với hiện thực.
Bình luận