Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 218



Đêm khuya sau khi Cố Vân Khê nhận được điện thoại thì chỉ nói một câu, hiện tại cô không xin nghỉ được, hạng mục đã đến thời khắc mấu chốt nhất, nhưng nếu bận rộn xong thì có thể gặp mặt một lần.

Cô chưa bao giờ trốn tránh, gặp khó khăn thì đón đầu thôi.

Nồi cơm điện đại chúng một trận thành danh, Cố Vân Thải ở triển lãm thể hiện đại tú trù nghệ, hai mươi mấy cái nồi cơm điện vừa hầm canh, vừa hầm các loại cơm, vừa làm bánh ngọt, vừa làm gà hấp muối, hấp dẫn vô số thương nhân vây xem.

Gian hàng của họ là náo nhiệt nhất, cũng là thành công nhất.

Phàm là người ăn qua mỹ thực làm từ nồi cơm điện, đều đặt đơn đặt hàng, nhỏ đến một trăm, lớn đến mấy ngàn.

Sau vài ngày, đơn đặt hàng bay tới như bông tuyết, bán được năm trăm ngàn chiếc.

Lượng này quá kinh người, ngay cả Tề lão gia cũng khiếp sợ, điều này vượt xa dự liệu của ông.

Vốn dĩ ông còn cho rằng một trăm ngàn đã không tệ rồi.

Nhưng, lần này ngay cả các nước Âu Mỹ cũng đặt hàng. Họ không ăn cơm, nhưng, làm bánh ngọt và làm gà nướng thuận tiện như vậy thì vẫn đáng mua.

Nồi cơm điện này không chỉ có sách hướng dẫn, mà còn có thêm cách làm vài món ngon, đều rất đơn giản.

Tề lão gia bắt đầu cân nhắc sản lượng này có thể đuổi kịp hay không.

Tham Khảo Thêm:  Chương 345

Cố Hải Triều bị hỏi có chút mơ hồ, nửa ngày sau mới nói, “Nhà máy chúng tôi mỗi tháng có thể cung cấp hai trăm ngàn chiếc.”

Đây là thay phiên ba ca, trong tình huống máy móc không ngừng nghỉ.

“Nhóm đơn đặt hàng này là đầu tiên, phỏng chừng phía sau còn có một đợt, cậu phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.”

“Vậy thì mở rộng thêm, nhà xưởng đều có sẵn.” Giờ khắc này, Cố Hải Triều vô cùng cảm ơn em gái đã nhìn xa trông rộng.

Mới bắt đầu đã xây mười nhà xưởng, hiện giờ chỉ mới sử dụng hai nhà.

Mà lúc này, Cố Vân Khê đang đi tìm tiến sĩ Hầu, “Em……Em trong lúc vô ý làm ra một món đồ chơi nhỏ, thầy xem giúp em đi.”

Tiến sĩ Hầu nhìn mấy móc này “Biểu tình như vậy là sao? gặp phải cửa ải khó khăn liền nghĩ biện pháp giải quyết, chớ hoảng hốt, cái này dùng như thế nào?”

“Để em thao tác.”

Chỉ nghe máy móc truyền ra một trận âm thành, “Diều Hâu, Diều Hâu, tôi là Sơn Phong, tôi đã tới trận địa số 1…”

Sắc mặt tiến sĩ Hầu trở nên ngưng trọng, lập tức tắt máy, không dám tin nhìn về phía Cố Vân Khê.

Cái này mà gọi là đồ chơi? Muốn mạng! Một đám quan tướng nhìn máy móc tròn tròn trắng trẻo trước mắt, hai mắt nhìn nhau, lộ ra thần sắc kỳ lạ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 169: Ai giết ai

Sau lại nhìn đến thiếu nữ ngoan ngoãn ngồi ở một bên, cảm giác…… Ừm, đau răng.

“Sao cô lại nghĩ đến cái này?”

“Tôi chỉ…” Đối mặt với mấy đôi mắt nghiêm túc, Cố Vân Khê lộ ra một bộ ngoan ngoãn khéo léo thuần lương, “Tiến sĩ Hầu bảo tôi viết một bài luận văn, lúc tôi lật xem tư liệu, thì ngứa tay cho nên không cẩn thận liền làm ra.”

Nghe cô nói, vẻ mặt đối phương liền một lời khó nói hết.

Cô làm ra một cái máy như vậy, dò xét được vị trí diễn tập quân sự bí mật, còn phá giải kênh của người ta, nghe được nội dung tác chiến của hai bên.

Thật sự quá biến thái rồi!

Người phụ trách quân diễn đều điên rồi, cô gái nhỏ này có thể phá giải, vậy… gián điệp J núp trong bóng tối thì sao? Có phải tất cả đều bị gián điệp J lấy được thông tin tuyệt mật hay không?

Quân diễn tập bị ép đình chỉ, những người có liên quan tiếp nhận điều tra, không thể không nói, Cố Vân Khê lần này đ.â.m thủng bầu trời rồi.

Trẻ con bây giờ đều hung tàn như vậy sao?

“Tiến sĩ cung cấp trợ giúp gì?”

Khóe miệng tiến sĩ Hầu co rút, “Tôi cũng chỉ vừa mới biết, liền không dám trì hoãn, trực tiếp báo lên, từ đầu đến chân tôi cũng không rõ việc này.”

Làm sao có thể cung cấp trợ giúp kỹ thuật?

Tham Khảo Thêm:  Chương 3064

Ông còn tưởng Cố Vân Khê đang bận luận văn, xem ra là vẫn chưa đủ bận.

Đối phương im lặng, chính là nói, là cô bé này tự mình làm ra? “Rốt cuộc đây là kỹ thuật gì? Làm sao cô ấy có nghĩ ra được?”

Bên phía quân đội của bọn họ cũng có kỹ thuật lợi hại, thế nhưng lại không thể ngăn chặn, cũng không có phát hiện, điều này nói rõ cái gì?

Cảm giác khắp nơi đều là lỗ hổng, một chút cảm giác an toàn cũng không có.

Tiến sĩ Hầu tỏ vẻ muốn tháo dỡ, đối phương thương lượng một chút, mới đồng ý.

Về phần đương sự Cố Vân Khê núp trong góc làm bích hoa, ước gì tất cả mọi người đều quên cô đi.

Cô ấy thật sự không cố ý! Nhưng xảy ra chuyện như vậy, cô cũng không thể giả bộ chưa từng xảy ra, tốt xấu gì cũng phải nhắc nhở đối phương, đề cao lực lượng phòng ngự.

Sau khi Tiến sĩ Hầu phân tích, dụi dụi mắt, “Trong dự án nghiên cứu ban đầu của tôi đã tinh luyện một số kỹ thuật then chốt, lại thêm vào suy nghĩ của mình, làm mô hình, nâng kỹ thuật lên một tầm cao mới.”

“Điều kỳ diệu nhất là giá trị này ở vị trí thích hợp nhất, thấp thì không đo được vị trí cụ thể, cao thì không khớp.”

Nhưng tại sao cô ấy lại tìm được?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.