*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Môi miệng Quách Phi phát run, nhìn Tóc Đỏ đang càng lúc càng gần với mình, lòng như tro tàn, hắn ta biết, mình xong đời rồi.
Sau khi Bạch Trì lái xe rời khỏi bãi biển hoang vắng, cũng không dừng lại nghỉ ở An Thị, mà trực tiếp chạy về thẳng trên đường của Ninh Tỉnh.
Trương Thác ngồi trên xe, không nói lời nào, anh hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra máy tháng trước.
Mấy tháng trước, cả thế giới ngầm đã xảy ra một trận đại chiến cực lớn mà từ trước đến giờ chưa từng xảy ra, đối với cuộc chiến này, người biết rõ tình hình thì gọi nó là, trận chiến Hoàng Hôn.
Cả thế giới ngầm, có hai thế lực lớn siêu cấp.
Thứ nhát, là đảo Quang Minh người người sợ hãi.
Thứ hai, tên là Vương Hội.
Đảo Quang Minh, đại diện cho tia sáng cuối cùng của thế giới này, cũng có nghĩa là, khi đảo Quang Minh chìm vào bóng tối, vậy thì cả thế giới này cũng sẽ chìm theo vào trong bóng tối, có thể thấy được địa vị ở đảo Quang Minh là cao thượng biết nhường nào.
Còn về Vương Hội, dám dùng chữ “Vương” này để đặt tên, cũng có thể nhìn ra được, thực lực của Vương Hội này rất lớn mạnh.
Đảo Quang Minh sở hữu người đàn ông được mệnh danh là mạnh nhất thế giới, Satan, dưới trướng của Satan dẫn dắt 10 anh chị em, 10 người này, phía sau mỗi người là thế lực ngất trời, năng lực của bản thân cũng rất hùng mạnh, bọn họ là cùng nhau bò ra khỏi núi thây biển máu, thân như anh chị em ruột thịt.
Sự tồn tại của Vương Hội, đã được người khác biết được từ những năm 60 của thế kỷ trước, không ai biết được thế lực phía sau Vương Hội lớn mạnh bao nhiêu, cũng không ai biết được Hội trưởng của Vương Hội, rốt cuộc là người nào, chỉ biết rằng, trên thế giới này Vương Hội là thế lực ngầm duy nhất có thể ngang hàng ngang về với đảo Quang Minh.
Mấy tháng trước, bởi vì Hỏa Tinh, mà Vương Hội khai chiến với đảo Quang Minh.
Gọi là cuộc chiến sinh tử, chính là người của hai bên cực kỳ đỉnh cao, phân cao thấp với nhau, cuộc chiến đó sẽ có rất nhiều người biết đến.
Đảo chủ đảo Quang Minh, đã một mình đơn độc đi đến Vương Hội ở châu u để đấu một cuộc chiến sinh tử với Hội trưởng Vương Hội.
Sau khi cuộc chiến đó kết thúc, bất luận là Hội trưởng Vương Hội, hay là Đảo chủ đảo Quang Minh, cũng đều không có bắt kỳ một tin tức nào truyền ra ngoài, thậm chí là từ sau khi cuộc chiến đó kết thúc, những tầng lớp cấp cao của xã hội cũng chưa từng nghe nói gì về hai người này nữa, còn đối với kết quả của cuộc chiến đó của hai người, mọi người cũng hoàn toàn không biết được.
Còn đối với những suy đoán của cuộc chiến đó, thì phiên bản nào cũng có, nhưng không có bắt cứ một phiên bản nào có đủ khả năng để chứng thực, ngay cả đám người của Bạch Trì, đến tận bây giờ cũng không rõ là lúc đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Trương Thác thì một chữ cũng nhắc đến đối với cuộc chiến lúc đó.
Trương Thác nhìn cổ tay của mình, khẽ chuyển động một chút.
Bạch Trì đang lái xe, cũng không chú ý đến động tác của Trương Thác, nếu như cậu ấy nhìn thấy, nhất định sẽ phát hiện ra, lúc Trương Thác chuyển động cổ tay, có chút cảm giác không tự nhiên.
Thời gian bây giờ là 12 giờ trưa, Trương Thác tính toán một chút, mình có thể về đến Ngân Châu tầm khoảng 5 6 giờ chiều.
“Thời gian có hơi gấp rút rồi, có một số chuyện, phải nhanh chóng xử lý.
” Trong lòng Trương Thác thở dài một tiếng.
Lúc này, tại Thương mại Hằng Viễn Ngân Châu.
.