Con Rể Quyền Quý

Chương 1423



Chương 1423:

Thanh niên dần thả lỏng nắm tay, tiếp tục nói: “Bọn họ thể bắt nạt tôi, nhưng không thể bắt nạt bạn gái tôi, tôi không nhịn được mới đánh với bọn họ, kết quả anh cũng nhìn thấy dáng vẻ của tôi bây giờ rồi, cuối cùng…”

Thanh niên nói đến đây thì cười khổ một tiếng, lấy một cái vòng tay nhựa trong túi ra.

“Anh trai, chị gái, anh nhất định phải làm chủ cho chúng tôi. Một vạn đó đều là chúng tôi vừa vay mượn trên ứng dụng, chúng tôi thật sự không nổi, nhà họ Lâm này bắt nạt người quá rồi” Cô gái không ngừng chảy nước mắt.

“Nhất định, hai người yên tâm” Lâm Ngữ Lam khẳng định với cô gái.

Trương Thác nhìn Lâm Ngữ Lam: “Thế nào, vợ, còn định tiếp tục đi theo không?”

“Không đi theo nữa” Lâm Ngữ Lam lắc đầu: “Chuyện đã đến nước này, phía sau dơ bẩn thế nào em cũng không muốn thấy nữa, người có liên quan đến chuyện này đều phải nhận trừng phạt”

“Được” Trương Thác gật đầu: “Vậy thì đi thôi, kẻ làm xăng làm bậy cũng không thể để bọn chúng ngang ngược quá lâu: Trương Thác nói xong thì quay người đi ra hướng ngoài sân.

“Anh trai, mấy người đi làm gì thế?” Thanh niên nghe lời Trương Thác nói, vội vàng hỏi.

“Đương nhiên là đi trừng phạt bọn họ rồi” Trương Thác nhẹ nhàng trả lời.

Tham Khảo Thêm:  Chương 171: Ngoại truyện 2

“Không thể đi đâu, bọn họ là người nhà họ Lâm, hai người không thể trực tiếp đi đến như thế này được!”

Thanh niên lắc mình một cái đứng ngăn lại trước mặt Trương Thác, mặt đầy nóng nảy: “Anh trai, anh không thể cứ đi thẳng như vậy, đám người Nhất Lâm nói chuyện không có lý lết “Đúng vậy” Cô gái cũng khẩn trương nhìn Trương Thác và Lâm Ngữ Lam.

“Chị ơi họ là cướp đó, cho dù hai người là phóng viên đi nữa thì họ cũng sẽ không quan tâm đâu, hay là đưa ra họ ánh sáng đi”

“Yên tâm đi.” Lâm Ngữ Lam võ bả vai cô bé: “Người của Nhất Lâm không phải là cướp, những người kia không phải là người của Nhất Lâm, chẳng qua là lấy danh hiệu của Nhất Lâm mà làm chuyện bậy bạ mà thôi!”

Trương Thác và Lâm Ngữ Lam đi ra cửa viện.

Thanh niên và cô gái hai mắt nhìn nhau, trong mắt đều hơi nóng nảy, đấu tranh một lúc, thanh niên nói với cô bé: “Cô đợi ở nơi này đi để tôi đi xem một chút.”

Thanh niên nói xong liền chạy ra ngoài.

Cô gái dậm chân cũng chạy theo sau.

Thanh niên bước nhanh đến bên cạnh Trương Thác, nói với Trương Thác: “Anh! Những người đó ngay tại lửa trại tối hôm đó lấy danh nghĩa người trong lửa trại mà gạt nhiều người đi ra ngoài đây đó.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 159

“Ồ?” Khóe miệng Trương Thác cong lên thành một nụ cười nghiền ngẫm, khó trách vào buổi tối hôm đó ông già trong trang trại kia không để cho mình và Lâm Ngữ Lam ra khỏi cửa để tham gia lửa trại, thì ra lửa trại đó là một cái bẫy.

Bốn người Trương Thác đi tới chỗ trại lửa kia, ở phía xa liền thấy có một ít du khách đồng hành vào hôm nay ngồi ở chỗ đó mà nói cười vui vẻ.

“Thịt ăn sắp hết rồi mà bây giờ các bạn mới tới, mau tới đây rồi nhanh chóng ngồi xuống nào.” Nữ hướng dẫn viên hơn ba mươi tuổi thấy được bốn người, lập tức chào hỏi nhiệt tình, bao gồm cả hai sinh viên thì cô cũng vui vẻ chào đón giống như lúc trước không có chuyện gì xảy ra vậy.

Trương Thác gật đầu, kéo Lâm Ngữ Lam ngồi ở một bên trên bờ cát.

Hướng dẫn viên du lịch cầm hai chai bia đi tới nói: “Ở lửa trại này, các bạn cứ chơi thoải mái, đây là sự kiện trong hành trình này nên không có thu tiền đâu”

Hướng dẫn viên du lịch nói xong, đem hai chai bia đưa cho hai người trước mặt, sau đó lại cầm hai chai đưa cho hai sinh viên một nam một nữ.

Sau khi hai sinh viên nhận lấy bia mà không dám uống, cứ nhìn Trương Thác.

“Chồng, chai bia này… Lâm Ngữ Lam nhìn chai bia trong tay, muốn nói lại thôi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 35

Trương Thác ung dung mở nắp chai, khẽ nhấp môi, sau đó nói: “Loại bia này không có vấn đề gì, cứ yên tâm uống đi”

Bốn người ngồi ở một bên nhìn hướng dẫn viên du lịch đang kể chuyện hài cho mọi người trong lửa trại, nếu không phải xế chiều hôm nay thấy hướng dẫn du lịch ép buộc chỉ tiêu phung phí, nếu không phải vừa mới nãy nghe được câu chuyện của hai sinh viên, người bình thường còn không nghĩ tới giá hướng dẫn viên du lịch ngấm ngầm làm chuyện của một tên cướp.

Bốn người tới sau cũng chỉ hơn hai mươi phút, trại lửa liền tuyên bố kết thúc, mọi người đều có chút không vui đứng dậy đi tới.

Trương Thác nhìn đám người rời đi định đi tìm hướng dẫn viên du lịch.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.