Con Rể Quyền Quý

Chương 1458



Chương 1458:

“À” Trương Thác khế cười một tiếng, ánh mắt lạnh lùng, đang muốn ra tay, thì một tiếng quát vang lên.

“Vô lý!” Một người đàn ông tầm ba mươi tuổi trên người mặc áo jacket từ cửa khách sạn đi ra, trừng mắt nhìn chủ quản Trần: “Tôi để cho anh tới tiếp đãi khách hàng, chứ không phải bảo vệh tới làm khó khách hàng!”

Chủ quản Trần lập tức cúi thấp đầu: “Giám đốc AnI”

“Đi đi, nơi này giao cho tôi.” Giám đốc An không nhịn được phất phất tay với chủ quản Trần, sau đó đi đến trước mặt Trương Thác, đưa tay ra nói với Trương Thác: “Vị này chính là tổng giám đốc Trương của công ty con Hằng Minh ở Châu Xuyên đúng không, tôi là người ủy thác nhiệm vụ lần này, An Đông Hưng”

Trương Thác cũng đưa tay ra, đồng thời đánh giá tên An Đông Hưng đang đứng ở trước mặt mình này, Trương Thác không cảm giác được một tia khí tức của thế giới ngầm nào trên người An Đông Hưng: “Anh An đây quen biết tôi sao?”

“Ha ha, video tổng giám đốc Trương lúc trước ở Thanh tỉnh bình xét cấp bậc, tôi đây có may mắn được xem qua” An Đông Hưng khẽ cười một tiếng: “Cấp dưới không hiểu chuyện, tổng giám đốc Trương tha lỗi”

“Không có việc gì, nơi này gió lớn bên ngoài trời lại lạnh, lạnh đến bây giờ cũng có chút tức giận rồi” Trương Thác khoát tay áo, ở trong câu nói này anh đang ám chỉ cho An Đông Hưng hai cái ý tứ, thứ nhất, chuyện vừa nãy tôi có thể coi như không có chuyện gì xảy ra, thứ hai, không có lần sau là người ai cũng biết tức giận.

Tham Khảo Thêm:  Chương 110: Ánh Nến

“Vậy cảm ơn tổng giám đốc Trương, chỗ ở đã chuẩn bị xong, tổng giám đốc Trương mời đi theo tôi” An Đông Hưng dùng tay làm ra tư thế mời, sau đó quay người dẫn đường.

Trương Thác nhẹ gật đầu, đi theo An Đông Hưng vào trong khách sạn, toàn bộ bọn người Tổ Lâm cũng đi theo sau Trương Thác.

“Tổng giám đốc Trương, chỉ nhánh công ty bảo vệ Châu Xuyên Hằng Minh này của anh, ở trong giới bảo vệ Đông Hòa, có thể nó là rất đặc thù” An Đông Hưng đi ở phía trước cố ý dừng lại bước chân, đợi Trương Thác cùng mình đi song song, mới tiếp tục đi.

“Hử? Lời này của anh An đây là có ý gì?”

“Tổng giám đốc Trương, công ty bảo lày của anh, có một số đánh giá tiêu cực, còn rất ít khi nhận nhiệm vụ, nhưng mỗi một lần tiếp nhận nhiệm vụ đều hoàn thành tốt đẹp, nếu không phải lần trước bạn của tôi đã từng hợp tác với các người, tôi thực sự sẽ chặn một đám Tôn Đại Phật các người ở ngoài cửa” An Đông Hưng cười nói.

Trương Thác lập tức hiểu ra, cái tên An Đông Hưng này, cũng không phải người giàu có tài hoa gì, tùy tiện tìm một công ty bảo vệ nhỏ còn đồng ý chi hai mươi mốt tỷ tiền thuê, hóa ra là anh ta đã nghe qua chuyện của mình.

Tham Khảo Thêm:  Chương 420: 420: Tập Đoàn Rác Rưởi

“Tổng giám đốc Trương, tôi có một câu nói, vẫn là sớm nói cho các người biết thì sẽ tốt hơn” An Đông Hưng đi đến cửa thang máy của khách sạn, đột nhiên quay người lại: “Quý công ty mặc dù thực lực rất cường đại, nhưng danh tiếng của công ty ở trong giới lại không tốt chút nào, đây là sự thật, lần này, quý công ty yêu cầu hai mươi mốt tỷ tiền thuê, với tình huống hiện tại mà xem xét, khẳng định sẽ khiến cho những người cũng đến tham gia đăng kí kia không hài lòng, tôi hi vọng, đến lúc đó tổng giám đốc Trương đây có thể nhẹ nhàng một chút, mọi người bình an vượt qua nhiệm vụ lần này, cùng nhau nhận tiền thưởng, cậu thấy như thế nào?”

“Đương nhiên” Trương Thác gật đầu: “Tôn chỉ của chúng tôi vẫn luôn là dĩ hòa vi quý”

“Đến lúc đó phải nhờ tổng giám đốc Trương rồi.”

Đinh một tiếng, cửa thang máy mở.

An Đông Hưng đưa tay ngăn ở trước cửa thang máy, nói: “Mời tổng giám đốc Trương, phòng của các vị ở lầu bốn, bên trên đã sắp xếp xong xuôi, sẽ có người tiếp đãi, nội dung nhiệm vụ cụ thể như thế nào, sẽ vào lúc ăn cơm tối thông báo cho các vị”

“Làm phiền” Trương Thác mỉm cười với An Đông Hưng, đi vào thang máy.

Tổ Lâm cũng đi theo Trương Thác đi vào trong thang máy, còn lại ba mươi tên Địa Ngục Hành Giả, không có cách nào cùng nhau đi hết cả ba mươi người trong cùng một thang máy, chỉ có thể chở từng nhóm đi lên.

Tham Khảo Thêm:  Chương 151

Lúc thang máy chở mấy nhóm người đi lên, Địa Ngục Hành Giả đứng ở lầu một chỉ còn cô bé hai mươi tuổi và một cô gái.

“Uầy, cô em, bộ dáng cô em như thế này làm bảo vệ thì thật đáng tiếc, chỉ bằng để anh trai bảo vệ em nhé?” Một người đàn ông của công ty bảo vệ Hựu Hùng đi tới, nhìn thấy trong đám người có một cô bé nhìn qua không đến hai mươi tuổi anh ta liền cợt nhả nói.

Âm thanh của người người đàn ông kia vừa dứt, chung quanh liền vang lên tiếng cười hèn mọn của đồng bọn.

Cô bé Địa Ngục Hành Giả kia, làm như là không nghe thấy tên bảo vệ Hựu Hùng kia nói gì, tiếp tục trò chuyện với cô gái bên cạnh cô em, cũng rất có tính cách đây chứ?” Người đàn ông kia thấy cô bé kia không để ý tới mình, có chút không nhịn được, đi về phía hai cô gái đang nói chuyện với nhau kia, đồng thời đưa tay ra muốn sờ lên khuôn mặt của cô bé kia.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.