Con Rể Quyền Quý

Chương 1943



Chương 1943:

Trương Thác không có lý do gì không đồng ý yêu cầu này của Cửu Cục. Đầu tiên, đây vốn là cục diện song thắng, khiến thế lực ngoại lai ở trọ trên địa bàn của Trương Thác thì Cửu Cục sẽ được ổn định xã hội, còn đối với Trương Thác thì hiện giờ có rất nhiều thế lực ẩn giấu của các quốc gia đều ngóc đầu lên, đảo Quang Minh không có nội tình thâm hậu như những thế lực khác, nói trắng ra là Trương Thác thậm chí còn không biết thế lực ẩn giấu ở nơi khác nhiều cỡ nào. Lần này cho mọi người tụ tập tới địa bàn của anh được coi là cơ hội để anh thu thập tình báo.

Thấy Trương Thác đồng ý, Bạch Bào Khách vui sướng nói: “Sư thúc, vậy thì tôi sẽ báo cáo chuyện này cho cấp trên, ngày mai cấp trên sẽ phái người tới phối hợp với ngài, tôi xin phép đi trước, chuyện ở địa cung quá nhiều, tôi không dám báo cáo trên mạng”

Trương Thác gật đầu, sau đó nói: “Thực ra dựa theo chức trách bổn phận của cậu thì có những lời tôi không cần thiết nói với cậu, nhưng dù gì cậu cũng là đồ đệ của sư huynh, tôi vẫn muốn khuyên cậu một câu”

Bạch Bào Khách trịnh trọng nói: “Sư thúc cứ nói đi”

“Tôi không đề nghị các cậu tiếp tục thăm dò địa cung, thậm chí phong ấn nó triệt để mới là sự lựa chọn đúng đắn nhất. Bên trong quá quái Bạch Bào Khách cười khổ: “Sư thúc, ngài cũng biết rồi đấy, đề nghị như vậy chỉ có thể là đề nghị mà thôi, cấp trên sẽ không nỡ phong ấn nó đâu”

Tham Khảo Thêm:  Chương 185: Mở hòm cầm bảo!

Trương Thác nhún vai: “Cho nên tôi mới nói tôi chỉ đề nghị thôi, cậu cẩn thận chút là được”

“Cảm ơn sư thúc” Bạch Bào Khách ôm quyền với Trương Thác, sau đó xoay người rời đi.

Nhìn bóng lưng của Bạch Bào Khách, Trương Thác lắc Mình cũng nên chuẩn bị một chút. Một đám thổ phỉ sắp tụ tập ở Châu Xuyên, nếu không ra oai phủ đầu với chúng thì e rằng chúng sẽ lật tung cả khách sạn lên mất”

Về tới nhà, Trương Thác rửa mặt rồi chuẩn bị đi ngủ sớm. Đêm qua vốn không được ngủ đủ giấc, hôm nay lại chơi với bọn nhỏ cả ngày, tinh thần vô cùng mỏi mệt. Khi Trương Thác vừa thay đồ ngủ thì Lâm Ngữ Lam cũng bước vào phòng ngủ. Trương Thác nháy mắt với Lâm Ngữ Lam rồi lại nhìn chiếc giường lớn đăng sau. Lâm Ngữ Lam lập tức đỏ mặt, vội vàng dời mắt, nói với Trương Thác: “Chồng ơi, có phải Châu Xuyên đã xảy ra chuyện gì không?”

“Sao vậy?” Trương Thác nghi hoặc. Tải app truyệnhola nhé cả nhà!

“Không có gì. Lúc nãy thư ký Lý gửi một văn kiện chính phủ cho em, gần đây tất cả khách sạn dưới danh nghĩa của Nhất Lâm, phàm là có khách tới đăng ký thì cần phải báo cáo với hệ thống chính phủ trước tiên, chờ hệ thống chính phủ đồng ý thì mới được làm thủ tục thuê phòng”

Tham Khảo Thêm:  Chương 436

Trương Thác gật đầu: “Ừ. Gần đây đúng là nhà nước đang siết chặt nhân khẩu ngoại lai ở Châu Xuyên”

“Chồng ơi, anh thu xếp cho người của Tô thị ở trọ giúp em đi” Lâm Ngữ Lam ngượng ngùng nói. Cô cũng không muốn làm phiền Trương Thác chuyện nhỏ này, nhưng vừa rồi tin tức của Tô thị vừa báo cáo lên thì đã bị chính phủ từ chối.

Trương Thác kinh ngạc. Người của Tô thị tới nhanh như: vậy à? Nếu người của Tô thị đều đã đến thì e rằng thế lực khác cũng đã đến Châu Xuyên từ lâu rồi.

Trương Thác cởi áo ngủ vừa thay, tìm một chiếc áo khoác mặc vào, nói với Lâm Ngữ Lam: “Vợ, em cho anh phương thức liên lạc của người Tô thị, để anh thu xếp là được, em không cần đi theo”

“Chuyện này khó xử lắm hả? Nếu khó xử thì…”

“Không phải là khó xử, chẳng qua thủ tục hơi rườm rà”

Trương Thác thay quần áo xong rồi mở cửa phòng ngủ: “Em gửi phương thức liên lạc vào di động cho anh, đêm nay anh sẽ không về nhà”

Trương Thác chọn một chiếc Mercedes-Benz GT trong sân, chạy thẳng tới khách sạn Tân Hoa. Vừa tới trước cửa khách sạn, Trương Thác phát hiện đã có vô số người nước ngoài đang đứng ở cửa khách sạn. Trương Thác không cần suy nghĩ cũng biết chắc chắn những người này đã nhận được thông báo từ Cửu Cục của Đông Hòa.

Tham Khảo Thêm:  Chương 98: 98: Xử Lý Hủ Thực Chi Thủy

Sau khi vào khách sạn, Trương Thác nghe thấy tiếng quát mắng. Thậm chí Trương Thác cũng đã nghĩ tới cảnh tượng này. Đầu tiên, các thế lực ngầm này, những thế lực chạy tới đây vì chuyện địa cung đều đã thoát ly khỏi phạm vi tiền tài, đối với những người này thì tiền chỉ là con số, họ theo đuổi những thứ khác. Sau đó một đám không thiếu tiền tụ tập với nhau, việc đầu tiên đương nhiên phải ra oai.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.