Hơn nữa Ninh Tiểu Xuyên còn bất ngờ phát hiện ra trong không khí ở đây còn chứa Thần Ôn chi khí, tuy không thật đậm đặc nhưng cũng tương đương với tầng thứ nhất thế giới Phong Thần.
Điều này khiến Ninh Tiểu Xuyên thất kinh ngạc, chẳng trách mà võ giả và huyền thú ở đây đều cường đại hơn những đại lúc khác rất nhiều.
Ở đại lúc khác, ở bất cứ chỗ nào cũng không có Thần Ôn chi khí. Phong Thần di địa là ngoại lệ, đó là không gian được hình thành do trận đại chiến Phong Thần xảy ra ở Thiên Hư Đại Lục.
Ninh Tiểu Xuyên cũng nhìn thấy không ít kỳ dược nghìn năm, hắn không bỏ qua bất cứ cái gì, tất cả đều hái hết cất vào hoả diệm huyền hạp rồi tiếp tục lên đường.
Cách đó ba trăm vạn dặm, Tuyết Linh Hư đang ngồi tu luyện, bên cạnh là Tử Hàn Yên và Tiểu Linh Nhi.
Họ đều đang tu luyện, đột nhiên Tuyết Linh Hư như cảm nhận được điều gì, đứng dậy nhìn về hướng đông. Nàng cảm nhận được dao động của nửa ngọn Trấn Nhân Tháp còn lại.
– Ninh Tiểu Xuyên cũng tới rồi!
Tuyết Linh Hư nói.
Tuyết Hàn Yên và Tiểu Linh Nhi cùng đứng dậy, nhìn theo hướng nhìn của Tuyết Linh Hư.
– Ninh Tiểu Xuyên tới rồi? Sao ta không cảm nhận được khí tức của hắn?
Tử Hàn Yên lấy làm lạ hỏi.
Nàng rất quen thuộc với khí tức của Ninh Tiểu Xuyên, phải cảm ứng được hắn trước tiên mới phải, lẽ nào Tuyết Linh Hư lại mạnh đến vậy thật sao?
– Đúng thế, sao ta cũng không cảm nhận được khí tức của cha nuôi?
Tiểu Linh Nhi cũng hỏi.
– Ta và hắn đều cầm trong tay nửa ngọn Trấn Nhân Tháp. Chúng vốn là một món Chí Tôn Hoàng Khí nhưng sau bị chia làm hai nên ta có thông qua nửa ngọn Trấn Nhân Tháp kia để cảm ứng sự tồn tại của Ninh Tiểu Xuyên. Hắn đang tiến về phía chúng ta.
Tuyết Linh Hư giải thích.
– Thì ra vậy.
Tử Hàn Yên nghe vậy trong lòng cũng thấy cân bằng hơn. Nàng còn tưởng vì Tuyết Linh Hư quá cường đại nên phạm vi cảm ứng cũng rộng hơn. Giờ Tiểu Linh Nhi đã là cường giả Tạo Hoá Cảnh, Tiểu Linh Nhi không cảm ứng được mà Tuyết Linh Hư lại có thể thì không phải nghĩa là Tuyết Linh Hư còn mạnh hơn cả Tiểu Linh Nhi hay sao?
Tử Hàn Yên đã coi Tuyết Linh Hư như kẻ địch tiềm tại, đương nhiên không muốn đối phương hơn mình. Đây có lẽ là bệnh chung của nữ nhân!
Tuyết Linh Hư nhận thấy hết thay đổi trong biểu cảm của Tử Hàn Yên, nhưng cũng chỉ khẽ lắc đầu không nói, nhắm mắt tiếp tục tu luyện.
Khoảng nửa ngày sau, Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng cuối cùng cũng tìm được mấy người Tuyết Linh Hư.
– Mọi người không sao cả chứ?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi, đương nhiên ý của hắn hỏi về ảnh hưởng của khe hở không gian lúc trước. Đến thể chất của hắn còn bị trọng thương mất một tháng để hồi phục, thể chất Tử Hàn Yên yếu hơn rất nhiều, chắc chắn thương nặng hơn hắn.
– Lúc đó thật đáng sợ! Cũng may Tuyết Linh Hư kịp thời đưa ta và Tiểu Linh Nhi vào trong Trấn Nhân Tháp di chuyển trong khe hở không gian thì bọn ta mới không bị thương thế gì.
Tử Hàn Yên lắc đầu nói.
– Ô?
Ninh Tiểu Xuyên nghe vậy lấy làm ngạc nhiên.
Tuyết Linh Hư đã có thể đưa người khác di chuyển trong khe hở không gian, xem ra lĩnh ngộ của nàng ta với không gian đã vượt xa tưởng tượng.
– Mọi người có tin gì của Cửu Vĩ Yêu Hậu,Đát Hy công chúa, Đàn Càn hòa thượng, Nhạc Minh Tùng, Thanh Thùy Vương và Liêu tiền bối không?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
– Tạm thời thì chưa. Nhưng chúng ta có thể tới Thiên Đình Lăng Tiêu Thánh Điện trước đợi bọn họ.
Tuyết Linh Hư lắc đầu, khi ở trong thế giới Phong Thần, không gian đột nhiên sụp đổ, mọi người bị phân tán, muốn tập hợp lại cũng rất khó.
– Được, vậy chúng ta tới Lăng Tiêu Thánh Điện.
Ninh Tiểu Xuyên nói rồi thi triển thần long ật tốc, gọi Thiên Đế Nhẫn ra dẫn đường.
Thiên Đình cai quản cả Đại Diêm, trong Thiên Đình có một Động Thiên phúc địa hàng đầu, tụ tập vô số cường giả, quản lý mọi sự vật, được võ giả Đại Diêm gọi là Lăng Tiêu Thánh Điện.
Lăng Tiêu Thánh Điện có thể nói là cơ cấu cao cấp nhất Thiên Đình, bất cứ ai chỉ cần giậm chân cũng đủ để cả Đại Diêm rung chuyển.
Nghe nói điện chủ của Lăng Tiêu Thánh Điện là một cường giả cấp Thứ Thần, tu vi cường đại, bọn Ninh Tiểu Xuyên khó có thể tưởng tượng nổi.
Tuy Ninh Tiểu Xuyên có thể dùng Tiếp Thần Đạo để có sức mạnh của thần linh nhưng vẫn không thể dựa vào Tiếp Thần Đạo đánh bại Thứ Thần. Thứ Thần đã thoát khỏi phạm trù nhân loại, có thể nói họ là nhân vật đỉnh cấp của vũ trụ rồi.
Tu vi của Lăng Tiêu Điện Chủ là Thứ Thần Cảnh, có thể hiệu lệnh võ giả trong thiên hạ, có thể coi là một vị Chúa Tể chân chính.
Thiên Đế Nhẫn từng tới Thiên Đình, quen thuộc với nhiều thứ ở đây, đương nhiên biết sự tồn tại của Lăng Tiêu Thánh Điện.
Bọn Ninh Tiểu Xuyên đều tăng tốc hết mức có thể để tới Lăng Tiêu Thánh Điện.
Nhưng dọc đường họ phát hiện ra có một đoàn sinh linh thần giới cũng đang tới Lăng Tiêu Thánh Điện.
– Xem ra Thiên Đình có chuyện thật rồi. Sinh linh của thần giới ồ ạt tiến vào mà không ai quản, hơn nữa còn đi nghênh ngang trên đường. Không biết Tử Kim Hoàng Chủ có tới không, nếu hắn tới thì sinh linh Đại Diêm sẽ an toàn hơn chút.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
– Ta không cảm nhận được khí tức của tiên tổ. Nhưng ta nghĩ việc lớn thế này chắc chắn tiên tổ sẽ tới. Chưa biết chừng đã tới Lăng Tiêu Thánh Điện lâu rồi. Ngay cả thần giới cũng phái một vị Thứ Thần tới Lăng Tiêu Thánh Điện, nghe nói là để thảo luận về đại chiến Phong Thần.
Tử Hàn Yên nói.
– E là không đơn giản như vậy. Sinh linh thần giới luôn coi chúng ta là đám sinh linh bé nhỏ trong trận pháp, căn bản sẽ không thể nhường cơ hội thành thần cho võ giả Đại Diêm chúng ta được.
Khi biết tin cả Đại Diêm là trận pháp của một vị đại năng bày ra thì hắn không thể chấp nhận, nhưng rồi hắn cũng dần chấp nhận sự thật này.
Cả Đại Diêm chính là trận pháp được bố trí để trợ giúp sinh linh thần giới. Sinh linh thần giới đương nhiên không coi trọng họ, chỉ coi như vật nuôi mà thôi.
Tuy Ninh Tiểu Xuyên không biết tại sao sinh linh thần giới không phái hẳn một vị thần linh tới, chiếm lĩnh cả Đại Diêm. Nhưng hắn biết chỉ dựa vào chính mình mới có được cơ hội sống trong trận đại chiến này.
Trên đường tới Lăng Tiêu Thánh Điện, Ninh Tiểu Xuyên cảm nhận được Thần Ôn chi khí càng ngày càng nồng, đã sắp tới mức của tầng thứ ba thế giới Phong Thần rồi. Hắn cũng rất tò mò không biết Thần Ôn chi khí ở đây đến từ đâu, tại sao các đại lục khác không có.
Sau ba ngày, mấy người Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng tới Lăng Tiêu Thánh Điện. Tòa cung điện nguy nga này khiến bọn Ninh Tiểu Xuyên sững người.
Kiến trúc Lăng Tiêu Thánh Điện vô cùng tráng lệ, cánh cổng cao tới trăm mét, được làm hoàn toàn từ huyền thiết, nặng tới ba trăm bảy mươi tám triệu vạn cân, ít nhất phải là võ giả Vạn Cổ Cảnh tầng thứ nhất mới di chuyển được nó.
Vòng trên cửa là một món chí tôn vương khí lấp lánh. Nơi cao nhất của cung điện treo một tấm hoành phi với bốn chữ lớn được viết bằng thần lực – Lăng Tiêu Thánh Điện.
Năng lượng của mỗi chữ đều có thể gi ết chết một cường giả Tạo Hóa Cảnh tầng thứ ba, căn bản không ai dám liều xông vào Lăng Tiêu Thánh Điện.
Ninh Tiểu Xuyên tới trước Lăng Tiêu Thánh Điện, phát hiện ở đây đã chật cứng sinh linh thần giới, tất cả đều là võ giả từ Vạn Cổ Cảnh trở lên.
Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày, đưa mọi người tới một khu đất trống ngồi xuống đợi mở cửa điện.
Trong lúc chờ Ninh Tiểu Xuyên cũng không nhàn rỗi, hắn uống hết đan dược luyện chế từ Ma Huyết Hồng Kình, tu luyện tăng cường sức mạnh tâm thần.
Ninh Tiểu Xuyên cũng đặt tên cho loại đan này là Tăng Thần Đan.
Sau lần trước hiệu quả của lần này giảm hẳn. Ninh Tiểu Xuyên cũng bất lực, đành uống iền một lúc vài chục viên Tăng Thần Đan rồi tu luyện.
Những sinh linh thần giới ở xung quanh thấy hành động của Ninh Tiểu Xuyên thì đều chế nhạo.
– Tiểu tử này sắp chết rồi còn có. Cho dù tu vi của hắn có đột phá thì sao nào? Sinh linh Đại Diêm vẫn không thể thoát khỏi vận mệnh bị chúng ta đồ sát!
Một thiếu niên tà ý đầy ma khí nói.
– Đúng vậy, lần này Phục Hải Thứ Thần xuất động, rất nhanh đã xử trí được Phong Thần sứ giả, đến lúc đó chúng ta có thể viết hết tên chúng ta lên Phong Thàn Bảng, Đại Diêm sẽ không có bất cứ ai được.
Một sinh linh thần giới toàn thân đầy vảy rồng, trên đầu mọc một cặp sừng rồng, nói tiếp.
Ninh Tiểu Xuyên mặc kệ, chỉ chuyên tâm vào tu luyện.
Ba ngày sau cuối cùng cảnh cửa lớn đã mở, chỉ thấy một sinh linh đầu giống Giao Long bay từ trong điện ra, giống như gặp phải chuyện gì đáng sợ lắm, cuống cuồng bay lên trời.
Con giao long này chính là Phục Hải Thứ Thần, lúc này toàn thân hắn đều là vết thương, hơn nữa cả hai tay còn bị chặt, máu tươi nhỏ xuống mặt đất lập tức biến thành ngọn lửa thiêu cho mặt đất xuất hiện vô số hố lửa.
Khi mọi người đang kinh ngạc rốt cuộc ai mà có thể khiến một Thứ Thần thành ra bộ dạng này, thì một nam tử thần võ mặc võ bào xuất hiện trước mặt họ.
– Ngươi đã là Thứ Thần Cảnh tầng thứ chín.
Phục Hải Thứ Thàn chỉ nam tử kia nói.
– Là ngươi phá hoại quy tắc trước thì ta mới ra tay. Đây là Đại Diêm, không phải văn minh Thần Hà!
Thần võ nam tử mặc chiến bào kia cầm một cây trường thương cấo Thứ Thần Khí chĩa mũi thương về phía Phục Hải Thứ Thần.
– Hắn chính là điện chủ của Lăng Tiêu Thánh Điện – Hình Long!
Những võ giả có mặt ở đây không kể là sinh linh thần giới hay của Đại Diêm đều không biết giọng nói này phát ra từ đâu, giống như bốn phương tám hướng đều tồn tại giọng nói này vậy.
Ninh Tiểu Xuyên lần đầu thấy nam tử này liền cảm thấy một luồng năng lượng cường đại, ngay cả chí tôn khí trong cơ thể hắn cũng bắt đầu nhộn nhạo.
– Hừ, Đại Diêm chẳng qua là trận pháp của đại năng thần giới bọn ta bố trí. Các ngươi cuối cùng cũng thành con mồi của bọn ta!
Nói rồi Phục Hải Thứ Thần bỏ chạy, để lại các sinh linh thần giới sững sờ.
Một vị Thứ Thần cứ thế là bay đi? Ai cũng vô cùng khó tin, một vị cường giả vô cùng cường đại trong mắt họ giờ lại bị một nam tử kia nói một câu là bỏ chạy, đúng là khiến sụp đổ hình tượng Thứ Thần.
Thế nhưng họ biết, vừa rồi trong Trấn Nhân Tháp đã xảy ra một trận chiến ác liệt. Phụ Hải Thứ Thần bị đánh cho không thể chống đỡ, thậm chí còn bị trọng thương, là đó là do vị thần vũ nam tử cầm trường thương gây kia gây ra!