– Mộc Vân Hạc, ngươi nói ai là rác rưởi?
Một giọng nói lạnh băng truyền tới, Dược Tư Kỳ sắc mặt lạnh lẽo đi ra từ cung điện.
Rõ ràng nàng đã nghe thấy hết những gì tiểu thiếu gia của Mộc gia nói nên mới giận dữ quát như vậy.
Nhưng tiểu thiếu gia tên Mộc Vân Hạc này rõ ràng không coi Dược Tư Kỳ là gì. Hắn quay lại cười hề hề mấy tiếng rồi ngạo nghễ nói:
– Tiểu Tư Kỳ, sau này muội là nữ nhân của ta rồi, ta không muốn nghe thấy nàng khen một nam nhân khác. Nếu không phải vừa rồi nàng tâng bốc hắn lên tận mây xanh thì ta căn bản chẳng thèm ra giáo huấn cái loại cấp thấp này.
Nghe Mộc Vân Hạc nói, Dược Tư Kỳ tức đến run người, nhưng lại không thể làm được gì.
Dược Tư Kỳ giận dữ trừng mắt nhìn Mộc Vân Hạc, tiến lại kéo tay Ninh Tiểu Xuyên đi về phía cung điện:
– Ninh Tiểu Xuyên, theo ta vào trong, phụ thân đang đợi ngươi.
Thấy Dược Tư Kỳ lại kéo tay Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt Mộc Vân Hạc vốn lạnh lẽo gờ thêm vài phần nộ ý.
Gườm gườm nhìn Dược Tư Kỳ và Ninh Tiểu Xuyên, Mộc Vân Hạc lạnh lùng nói:
– Dược Tư Kỳ, nàng lại dám lôi lôi kéo kéo thứ cấp thấp đó trước mặt ta. Có tin về ta sẽ bảo phụ thân hủy diệt Dược gia nàng không?
Dược Tư Kỳ sắc mặt biến đổi, quay lại định quát lên với Mộc Vân Hạc.
Nhưng đúng lúc đó một tiếng cười lớn từ trong cung điện vọng ra:
– Ha ha, hiền chất, Tư Kỳ còn nhỏ không hiểu chuyện, ngươi hà tất phải chấp nhặt với nó.
Cùng với tiếng cười đó là một nam trung niên râu dài, nhìn khá nho nhã, chậm rãi bước ra.
Đây chính là gia chủ hiện nay của Dược gia, phụ thân Dược Tư Kỳ, Dược Hồi Xuân.
– Gia chủ!
Thấy Dược Hồi Xuân xuất hiện, các tiểu nha đầu đều vội hành lễ.
Dược Tư Kỳ cũng buông tay Ninh Tiểu Xuyên ra, vẻ mặt giận dữ chạy lại bên Dược Hồi Xuân.
– Vị tiểu huynh đệ đây chắc là Ninh Tiểu Xuyên mà con nói.
Dược Hồi Xuân ra khỏi cung điện liền bắt đầu quan sát Ninh Tiểu Xuyên.
Chỉ bị nhìn qua một lượt mà Ninh Tiểu Xuyên có cảm giác bị nhìn thấu tất cả.
Tuy cơ thể hắn bị tổn thương nghiêm trọng từ đó khiến thực lực mất hết, nhưng trước kia dù gì hắn cũng từng là cường giả Hư Thần Cảnh.
Những người mới là Thiên Nhân Cảnh như Dược Tư Kỳ đương nhiên không thể nhìn thấu được Ninh Tiểu Xuyên.
Còn Dược Hồi Xuân, tu vi rõ ràng đã là Tạo Hóa Cảnh, với thực lực đó tuy không thể nhìn ra được tu vi thực sự của Ninh Tiểu Xuyên nhưng cũng biết Ninh Tiểu Xuyên không tầm thường.
Thần sắc Dược Hồi Xuân lập tức trở nên ngưng trọng.
Tuy Dược gia có một vị lão tổ Thứ Thần Cảnh tọa trấn nhưng ngài đó luôn bế quan gần như không bận tâm chuyện thế gian. Trừ phi Dược gia gặp nguy hiểm tới sinh tử, nếu không lão tổ sẽ không xuất hiện.
Trong hoàn cảnh này, một cường giả Tạo Hóa Cảnh sẽ có ảnh hưởng cực lớn với Dược gia.
Dược Hồi Xuân quét mắt quan sát Ninh Tiểu Xuyên một lúc rồi mới nhìn sang Mộc Vân Hạc.
Tuy rất bận tâm về Ninh Tiểu Xuyên nhưng trước khi biết rõ thân phận hắn thì Dược Hồi Xuân rõ ràng muốn đuổi Mộc Vân Hạc đi trước đã.
Mộc gia của Mộc Vân Hạc cũng là một thế gia Dưỡng Tâm Sư nổi tiếng trên Dược Vương Tinh.
Khác với Dược gia, mỗi đời truyền nhân của Mộc gia đều là Dưỡng Tâm Sư rất mạnh.
Dựa vào Dưỡng Tâm Sư bí thuật độc truyền của gia tộc, Mộc gia lôi kéo được rất nhiều cường giả bảo vệ cho mình. Mộc gia gần như là bá chủ của Dược Vương Tinh, gần như không một ai dám động vào.
Dược gia tuy cũng là thế gia Dưỡng Tâm Sư nổi tiếng ở Dược Vương Tinh nhưng so với Mộc gia còn thua kém nhiều.
Thế không bằng nên Dược gia không những phải nhẫn nhịn trước Mộc gia mà ngay cả vãn bối như Mộc Vân Hạc cũng có thể diễu võ giương oai ở Dược gia.
Dược Hồi Xuân nhìn Mộc Vân Hạc, cười nói:
– Hiền chất, Tư Kỳ còn nhỏ, ngươi có gì bất mãn nói với ta, rồi ta sẽ dạy dỗ nó.
Mộc Vân Hạc liếc mắt nhìn Dược Hồi Xuân, hừ lạnh một tiếng:
– Mẹ kiếp, ngươi nói sẽ dạy dỗ, ai biến được rốt cuộc ngươi dạy dỗ kiểu gì. Nếu thật sự muốn dạy dỗ thì ngươi giao nàng cho ta chơi hai ngày là được.
Quá ngôn cuồng! Ở Dược gia mà cũng ngông cuồng như vậy!
Mộc Vân Hạc vốn không coi cao thủ Tạo Hóa Cảnh như Dược Hồi Xuân đây ra gì.
Dược Tư Kỳ ở bên cạnh giận đến run người, nộ hỏa bùng lên trong mắt như muốn thiêu rụi Mộc Vân Hạc. Ngay cả Dược Hồi Xuân đang tươi cười cũng phải chau mày lại.
Mộc Vân Hạc tính cách cuồng ngạo, Dược Hồi Xuân biết rõ điều này. Nhưng trước kia khi ở Dược gia hắn vẫn khá khiêm tốn, nhưng lần này dường như hắn quá đáng rồi.
– Lẽ nào Mộc gia định hạ thủ với các thế gia Dưỡng Tâm Sư khác ở đại hội Dưỡng Tâm Sư lần này?
Đột nhiên Dược Hồi Xuân nghĩ.
Mộc gia là thế gia Dưỡng Tâm Sư lớn nhất Dược Vương Tinh nhưng vẫn muốn thôn tính toàn bộ các thế gia khác.
Những năm gần đây Mộc gia đã có không ít hành động ngấm ngầm, không ít thế gia đã bị suy vong hoàn toàn.
Dược gia cũng nhờ sự thận trọng của Dược Hồi Xuân nên Mộc gia không làm gì được.
Nhưng Dược Hồi Xuân biết rõ Mộc gia sẽ không tha cho Dược gia, sớm muộn rồi cũng có ngày chúng hạ thủ với Dược gia.
Vì thế lúc này nhìn sự ngông cuồng của Mộc Vân Hạc, Dược Hồi Xuân bỗng cảnh giác.
Vào thời điểm quan trọng này Dược Hồi Xuân không muốn cho Mộc gia có bất cứ cơ hội nào.
– Thế không bằng người, nếu Dược gia ta có một lão tổ thần linh hoặc một vị Thần Nông thì đâu có tới bước đường này.
Nhìn Mộc Vân Hạc trước mặt, Dược Hồi Xuân không kìm được thầm cảm thán.
Bất luận là một vị thần linh hay Thần Nông đều có thể thay đổi cục diện giữa Mộc gia và Dược gia lúc này.
Nhưng chỉ tiếc là Dược gia căn bản không có tư cách chiêu mộ những cường giả mạnh như thế.
Trong đầu suy nghĩ rất nhanh, nộ ý trên mặt Dược Hồi Xuân dần biến mất, trên môi có vài phần tiếu ý:
– Hiền chất nói đùa rồi, có những chuyện vẫn nên đợi Tư Kỳ qua cửa đã rồi nói.
– Hừ, vẫn là trò cũ.
Mộc Vân Hạc liếc nhìn Dược Hồi Xuân lầm bầm.
Thật ra Dược Hồi Xuân đoán không sai, lần này Mộc Vân Hạc tới Dược gia chính là để kiếm chuyện.
Chỉ cần nắm được một điểm yếu nào đó của Dược gia, có cớ là Mộc gia có thể gây khó dễ cho Dược gia ngay. Đến lúc đó, cho dù không hủy diệt được Dược gia thì cũng khiến Dược gia đại thương nguyên khí.
Nhưng đáng tiếc Dược Hồi Xuân cũng là lão hồ ly, căn bản không cho hắn cơ hội.
Mộc Vân Hạc chuyển sang nhìn Ninh Tiểu Xuyên, tuy hắn tỏ ra rất coi thường Ninh Tiểu Xuyên nhưng thực ra hắn đã là Chân Nhân Cảnh, cũng mơ hồ cảm nhận được áp lực từ Ninh Tiểu Xuyên.
Vì cảm giác này mà Mộc Vân Hạc cũng ngầm đoán người này liệu có phải nhân vật gì rất lớn hay không.
Nếu đối phương có thể là nhân vật lớn thì đương nhiên Mộc Vân Hạc không muốn hắn ta và Dược gia có quan hệ gì.
Hơn nữa tiểu tử trước mặt này rõ ràng chưa lành thương, Mộc Vân Hạc hắn đã đắc tội với hắn ta rồi, chi bằng nhân lúc thương thế của hắn ta chưa lành, loại bỏ hắn luôn.
Không thể không nói rằng tuy Mộc Vân Hạc là loại công tử chơi bời nổi tiếng Dược Vương Tinh nhưng không phải loại vô dụng.
Ít nhất thì về đầu óc hắn cũng khá lợi hại.
– Ta cũng không nhiều lời với các ngươi nữa. Vừa rồi tên này khiến ta rất không hài lòng, ta muốn đưa hắn tới Mộc gia trừng phạt.
Mộc Vân Hạc lạnh lùng nói rồi tiến tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, định đánh ngất hắn đưa đi.
– Không được!
Dược Tư Kỳ lao tới chặn trước mặt Ninh Tiểu Xuyên:
– Mộc Vân Hạc, Ninh Tiểu Xuyên là Dưỡng Tâm Sư mà ta mời về, ngươi không được động vào hắn.
– Ồ, còn là một Dưỡng Tâm Sư!
Mộc Vân Hạc có phần ngạc nhiên nhìn Ninh Tiểu Xuyên, càng thêm quyết tâm đưa Ninh Tiểu Xuyên đi.
Dưỡng Tâm Sư là căn bản của các thế gia Dưỡng Tâm Sư như bọn hắn. Cho dù Ninh Tiểu Xuyên chỉ là một Dưỡng Tâm Sư bình thường thì Mộc Vân Hạc cũng không muốn để hắn lại tăng cường thực lực cho Dược gia.
Tới trước mặt Dược Tư Kỳ, Mộc Vân Hạc đột nhiên vung tay, trong bàn tay bắn ra linh khí, ngưng kết thành một sợi xích trói Dược Tư Kỳ lại rồi ném sang một bên.
Dược Tư Kỳ chỉ mới là Thiên Nhân Cảnh đương nhiên không phải đối thủ của Mộc Vân Hạc đã là Chân Nhân Cảnh.
– Phụ thân, không thể để hắn đưa Ninh Tiểu Xuyên đi!
Dược Tư Kỳ ngã ra một bên, lo lắng nhin sang Dược Hồi Xuân.
Nhưng Dược Hồi Xuân nhìn Dược Tư Kỳ lắc đầu.
Tuy cảm thấy Ninh Tiểu Xuyên có chút dị thường nhưng cho dù Ninh Tiểu Xuyên có thật là cao thủ Tạo Hóa Cảnh thì cũng không thể sánh được với Mộc gia.
Vì thế nếu phải lựa chọn giữa Ninh Tiểu Xuyên và Mộc gia, Dược Hồi Xuân vẫn chọn Mộc gia.
Thấy phụ thân của mình cũng như vậy, Dược Tư Kỳ hoàn toàn thất vọng, nhìn Ninh Tiểu Xuyên đầy áy náy.
– Ha ha, tiểu nha đầu, không sao. Cùng lắm thì ta đi cùng thiếu gia Mộc gia một chuyến cũng được. Chưa biết chừng tới Mộc gia lại được đãi ngộ tốt hơn.
Ninh Tiểu Xuyên lại cười ha hả nói.
Nhìn kịch diễn lâu như vậy Ninh Tiểu Xuyên cũng coi như đã nhận ra, cho dù ở văn minh Thần Hà thì chuyện đấu đá lẫn nhau cũng không thể thiếu.
Nhưng giờ hắn đã tới phạm vi thế lực của văn minh Thần Hà thì hắn cũng không ngại cùng đi với vị Mộc thiếu gia đây.
Vừa hay mượn cơ hội này hắn có thể thoát khỏi cái huyết thệ đã ký với Dược gia.
Phản ứng của Ninh Tiểu Xuyên khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc. Nhưng rồi Mộc Vân Hạc liền cười lớn:
– Nói không sai. Mộc gia chúng ta có đãi ngộ cho Dưỡng Tâm Sư tốt hơn nhiều so với Dược gia. Tiểu tử ngươi có tầm nhìn đấy, sau này cứ theo ta là được.
Mộc Vân Hạc lấy huyết thệ từ Dược Tư Kỳ rồi nghênh ngang đưa Ninh Tiểu Xuyên rời đi.