Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 655



Chương 655: Bữa tiệc gia đình đột nhiên xuất hiện

“Mua cho em một quỹ giá rẻ, mỗi ngày còn có thu nhập lợi nhuận”

“Bao… bao nhiêu?”

“Mười phần trăm”

Kỷ Thiên Minh cười một cách không để ý gì cả.

“Anh muốn chết à, trong thẻ có ba trăm triệu, anh đều cầm đi rồi sao?”

Kỷ Hồng Thanh nổi điên.

“Nhỏ tiếng chút, em muốn trêu chọc Cố Thành Trung đến đây đúng không? Em không.

xem nhà ma rồi, anh cũng không có tiền, anh chỉ có thể đến tìm em. Đúng rồi, bảo Cố Thành Trung tăng chút tiền lương đi, chút này quá ít rồi, lần này anh chiêu mộ một nhóm anh em, mỗi người đều có kỳ tài, hát hay múa giỏi Liền lền đến ổn định, tiếp tục cố gắng nhé, em gái tốt của anh”

“Kỷ Thiên Minh, anh là quỷ hút máu sao?”

Kỷ Hồng Thanh lòng đau như cắt.

Số tiền này bản thân còn chưa ủ ấm nữa, bây giờ toàn bộ đều vào trong túi người khác.

“Đều là người một nhà, không cần keo kiệt như vậy, ngoan, thương. Anh phải đi rồi, lần sau lại tới thăm em”

“Đừng, anh vẫn là đừng đến thăm em nữa, mỗi lần nhìn thấy anh, trái tìm em đều đau”

Cô ấy che ngực, nếu như bản thân sinh ra ở thời đại giống với Tây Thi, phỏng chừng người bị đau tim sẽ là mình.

“Anh… anh anh…”

Kỷ Hồng Thanh tức đến nói không nên lời, mà Kỷ Thiên Minh tâm trạng rất tốt, quay người chạy trốn.

Anh ta đã nhanh chóng lên lan can, sau đó đỡ lấy lực treo phía trên, rất nhanh biến mất.

Kỷ Hồng Thanh dậm chân tức giận mắng chửi, hổn hà hổn hến thở không ra hơi Ngay vào lúc này, Hứa Trúc Linh ở bên ngoài gõ cửa, nghe thấy động tĩnh bên trong.

Cô lập tức chỉnh đốn tâm trạng, để người tiến vào.

“Anh xoa cho em nhé?”

Hứa Trúc Linh bưng tới trái cây, nói: “Cô làm sao vậy? Hình như rất tức giận”

“Không có gì, nhìn thấy một tên trộm, trộm của người ta ba trăm triệu, nhịn không được ra sức chửi một trận mà thôi”

“Phim truyền hình gì vậy, tên trộm lợi hại như thế, không có chỉ số IQ sao?”

“Tên trộm có, người bị trộm thì không”

Kỷ Hồng Thanh lòng chua sót nói.

“Không sao, ăn chút trái cây đè áp kinh hãi”

Cô nhét một miếng dưa hấu lạnh vào.

mồm Kỷ Hồng Thanh, sau khi cô ấy ăn xong quả thực trong lòng bình tĩnh lại rât nhiều, cầm lấy tiếp tục ăn.

Tham Khảo Thêm:  Chương 4: Sờ cái đuôi

“Còn nữa không? Tôi muốn thêm một nửa, cái kiểu dùng thìa một thìa một miếng kia, kiểu này ăn không sảng khoái.”

“Cô một nửa tôi một nửa?”

“Được, được!”

Hứa Trúc Linh lập tức cầm lấy dưa hấu, hai người liền ngồi ở trên tấm thảm, ăm rất vui vẻ.

“Tình cảm của cô và Cố Thành Trung thật là tốt nha, một người cứng rắn, bị cô chăm sóc dạy bảo người nghe lời, thật là không dễ dàng”

“Cô gặp được đúng người, cô cũng có thể mà “Đúng người?” Ngón tay Kỷ Hồng Thanh dừng lại, nói: “Cô thật sự cảm thấy Cô Thành Trung là người phù hợp với cô, lỡ như cô có thể gặp được người càng tốt càng thích hợp thì sao?”

“Ngoại trừ Cố Thành Trung, tôi không muốn gặp người khác”

“Haizz, hà tất phải cố chấp”

Cô ấy yếu ớt nói.

Cô ấy cũng không dám nói nhiều, năng lực chịu đựng của Hứa Trúc Linh yếu, cô không thể tiếp nhận sự thật này.

“Đúng rồi, tại sao cô lại làm cái nghề như bà đồng này, có biết là rất tà môn không? Cô thật sự có thể nhìn thấy quỷ sao?”

Hứa Trúc Linh hỏi Cô lại sợ nhất là quỷ, hiện tại vẫn không dám ra đường vào ban đêm!

“Này… Tôi chọn cái này… là muốn giúp một ngời. Số mệnh của anh ta rất cứng, các sư tăng già trong chùa xem qua cho anh ta, nói anh ta cả đời chướng ngại không ngừng, đến cuối cùng sẽ cô độc sống quãng đời còn lại, bệnh tật quấn thân, khổ không gì sánh được.

Cho dù chết rồi, cũng không chắc có thể buông xuôi, có thể gặp phải tai họa bất ngờ”

“Mà số phận của tôi cũng không tốt, trong đó mang theo tà khí, không ai có thể nhìn thấu. Tôi liền cùng anh ta buộc lại với nhau, những năm nay đều chưa từng tách ra. Chúng tôi giống như hai nam châm, hút chặt lấy nhau, sau đó cho dù không thể chết tử tế, nhưng cũng có người chôn cất. Nếu như chúng tôi chết cùng nhau, trên đường cũng có thể có một người bạn đồng hành, cô nói có phải không?”

“Anh ta… Đối với cô mà nói rất quan trọng sao?” Hứa Trúc Linh hiếu kì hỏi, con gái luôn mẫn cảm.

Kỷ Hồng Thanh cười cười, gật gật đầu, coi như là trả lời.

“Ừm, anh ấy là người thân huyết mạch tương liên duy nhất trên đời của tôi. Là người kiếp này tôi muốn bảo vệ, tôi có thể không vì bản thân mà sống, nhưng tôi nhất định phải vì anh ấy mà sống. Anh ấy không thể chết, cũng không thể để lại tôi sống cô độc ở trên thế giới này”

Tham Khảo Thêm:  Chương 342: C342: Thế giới thiên thê

Lời này, bay lượn ở nơi sâu trong đầu của Hứa Trúc Linh.

Cô đã nghĩ đến Thẩm Thanh và Ngôn Minh Phúc.

Đã nói là đồng sinh cộng tử, nhưng vẫn có người tan cuộc trước.

Còn lại một người khác, sống một cuộc sống người không ra người ma không ra ma, sống không băng chết.

Thế gian này tình cảm khiến người cảm động sâu sắc có rất nhiều, tình thân, tình yêu, tình bạn.

Tình yêu nồng nàn mãnh liệt.

Tình thân êm đêm bình lặng.

Tình bạn lâu dài như trời đất.

Cô nhìn qua rất nhiều, cũng luyện thành thói quen.

Tình cảm nồng đậm lâu rồi, đến cuối cùng cũng muốn biến thành êm đềm bình lặng.

“Tất cả đều sẽ tốt thôi”

Cô nhịn không được nắm lại tay của Kỷ Hồng Thanh, cổ vũ tiếp sức cho cô ấy và nói.

Cô biết Kỷ Hồng Thanh sống tới giờ cũng không hề đơn giản hư vậy, Cố Thành Trung bạn bè gì đó, cô không quen.

Ở bên cạnh Cố Thành Trung hai năm cũng chưa từng thấy qua một mặt này của Kỷ Hồng Thanh, cô liền biết sự xuất hiện của Kỷ Hồng Thanh khẳng định có nguyên nhân.

Nhưng cho dù là bởi vì cái gì, chỉ cần hai người sống tốt là được rồi, “Cho cô cái này, bùa bình an, có thể giữ bình an, tôi đã khai quang rồi”

“Còn nữa không? Tôi cho Cố Thành Trung một cái.”

“Ai, cẩu lương vô tình đập lung tung trên mặt tôi đấy!”

Kỷ Thiên Minh bất đắc dĩ nói, lập tức lại cho thêm một cái.

Hứa Trúc Linh cười hi hi cầm đi cho Cố Thánh Trung, mà Kỷ Hồng Thanh một mình nhìn bùa hộ thân kia, bên trong viết tên của Kỷ Thiên Minh.

€ô ấy không có bùa hộ thân, bùa hộ thân của cô ấy chính là Kỷ Thiên Minh, cô ấy chỉ cần bảo vệ tốt mạng sống của Kỷ Thiên Minh là được rồi Ngày thứ hai, Kỷ Hồng Thanh da mặt dày đi đòi tiền lương, vốn cho rằng phải nhìn sắc mặt của Cố Thành Trung, lại không nghĩ đối phương rất sảng khoái, hai câu không nói trực tiếp cho cô ấy một tỷ năm trăm triệu đồng.

Kỷ Hồng Thanh vui vẻ giống như kẻ ngốc nặng hai trăm cân, kết quả trong đêm hôm đó, Kỷ Thiên Minh thừa dịp lúc cô ấy đi ngủ tiến vào, lại cầm tiền chuyển đi mất Ngày hôm sau tỉnh dậy, tủ đầu giường đang đặt một mảnh giấy.

Tham Khảo Thêm:  Chương 26: Chương 26

(Cảm ơn em, em gái thân mến, tặng cho em một nụ hôn kỉ niệm.) Cái gì chó má hôn, chỉ là con dấu của mũi heo mà thôi.

Kỷ Hồng Thanh lập tức cảm thấy đau lòng không cách nào thở được.

Hứa Trúc Linh kết thúc việc học xong, còn muốn kéo theo cô ấy cùng nhau đi dạo phố, kết quả Kỷ Hồng Thanh liên tục xua tay, nói: “Không đi đâu, nghèo… chặt không nổi tay”

“Không phải phát lương cho cô rồi sao?”

“Tôi… Một lời khó giải thích nha, có cái gì ăn không? Tôi muốn đè nén kinh hãi”

Kỷ Hồng Thanh muốn khóc mà không ra nước mắt.

“Nguyên liệu trong nhà cũng gần hết rồi, tôi cũng muốn ra ngoài mua chút ít, cùng nhau đi đi, tôi nấu cho”

“Sao cô không nói sớm!”

Kỷ Hồng Thanh trong nháy mắt khôi phục tình thần.

Hai người đang chuẩn bị ra ngoài, không ngờ đến một người đang đứng ngoài cửa, trên người mặc áo đuôi tôm, trên cổ đang cài một cái nơ.

Cách ăn mặc này…

“Vị này…. Chắc hẳn chính là cô Trúc Linh, tôi là quản gia của Kettering, tôi tên là Hog, Gia chủ muốn mời Cố Thành Trung tham gia tiệc rượu, nhưng…. Tôi đã đi đến chỉ nhánh tập.

đoàn Cố Viễn, lại không nhìn thấy hình bóng của giám đốc Trung, cho nên đi đến đây”

“Cố Thành Trung không ở công ty sao?”

Nghe thấy lời này cô ngược lại rất kinh ngạc, Cố Thành Trung cuồng làm việc này không ở công ty, vậy sẽ đi đâu, ra ngoài bàn chuyện hợp tác rồi?

Cô nhận thiệp mời, phát hiện vậy mà lại là bữa tiệc gia đình.

Tiệc gia đình còn mở tiệc chiêu đãi Cố Thành Trung, cũng không biết đối phương đang đánh chủ ý gì “Chuyện đó… gia chủ là ai vậy?”

“Gia chủ hiện tại của Kettering là Antonio, cô Trúc Linh và cậu hai, cô tư nhà tôi có quan hệ mật thiết, lẽ nào không biết sao?”

Bố của Diên và Josh?

Cô đã hiểu biết sự lợi hại của bốn anh em của nhà Kettering, các loại nội đấu, hiện tại phải đi gặp gia chủ, trong lòng vô cùng lo lắng.

Cô tiễn người đi, hai người cũng không còn tâm trạng ra ngoài nữa, nhìn chằm chăm thiệp mời, hận không thể nghiên cứu ra gì đó.

Kỷ Hồng Thanh hai tay vòng ngực, buồn bực nói: “Bữa tiệc gia đình, tên như ý nghĩa, nội bộ trong gia đình tụ hội, chuyện này… Chuyện này cùng với Cố Thành Trung có liên quan sao?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.