Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 711



Chương 711: Liệu anh còn cần em không?

Cố Thành Trung nghe vậy, đôi mắt phượng trở lên thâm thúy, trong mắt gần như chỉ còn lại sự lạnh lếo.

Cảnh Nguyệt Tây luôn miệng nói phải tiêu diệt hacker K, nhưng thực tế lại nhảm về phía Cố Thiện Linh.

Nếu không phải tại hai anh em bọn họ, dáng vẻ của Cố Thành Trung đã không đến mức mà không ra ma, người không ra người, không có danh phận, không có tên, thậm chí còn không dám lộ mặt ra gặp người khác.

Cố Thiện Linh đi đến ngày hôm nay đều do hai anh em bọn họ ban tặng.

Hiện tại, còn muốn anh trợ giúp, điều này căn bản không có khả năng!

Có lần, Ôn Thanh Hoàn hỏi anh vấn đề này, giữ Hứa Trúc Linh với gia đình mình, anh lựa chọn ai.

Mà lúc này đây, câu trả lời của anh chính là nhất định sẽ không bỏ qua cho hai người này, anh sẽ dốc sức khiến họ trả giá.

Sẽ luôn có biện pháp vẹn cả đôi đường, như vậy tại sao anh không dùng chứ.

Tuy răng… Cái giá phải trả rất đắt, nhưng…

Anh không quan tâm được nhiều như vậy.

“Anh hai giúp nhà họ Ôn vượt qua khó khăn, cũng thu hút sự chú ý của anh. Anh hy vọng anh hai có thể giúp anh đạt được thành tựu lớn, nhưng anh hai từ chối, chính vì thế mà anh mới muốn giết anh ấy để diệt khẩu. Chỉ tiếc rằng anh ấy còn sống, anh ấy nắm giữ 8% cổ phiếu của tập đoàn nhà họ Cố, còn có các cổ đông ở trong công ty nữa, tôi căn bản không có khả năng tiếp quản tập đoàn Cố Linh”

“Anh…Anh dám trêu đùa tôi?”

Lance phẫn nộ trừng lớn mắt, đôi mắt như muốn phát hỏa Anh ta đứng bật dậy, tức giận chỉ vào mặt Cố Thành Trung.

“Anh nợ hai anh em chúng tôi, sao có thể nói tôi cố tình chấm dứt hợp đồng? Anh muốn tôi giúp anh, có thể để cho anh tùy ý điều khiển TẬP ĐOÀN .J&C, nhưng con về chuyện của tập đoàn Cố Linh, anh tốt nhất đừng nghĩ đến nữa!”

Cố Thành Trung lãnh lùng nói, nợ nần giữa anh cùng Lance nhiều không kể hết.

Tất cả những gì anh em họ đã trải qua trong sáu năm trước, nhất định anh sẽ trả lại hết.

“Cố Thành Trung, anh nghĩ anh có thể ngăn cản tôi sao? Anh chờ đấy, chờ lúc tôi nắm được Trấn Ketering trong tay, nhất định sẽ bắt anh phải trả giá cho những gì anh đã làm vào hôm nay!”

“Tôi chờ, nếu anh không còn chuyện gì nữa, tôi xin phép đi trước, nếu muốn điều động nhân sự của công ty TẬP ĐOÀN .J&C thì cứ việc.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 46

Cố Thành Trung thản nhiên nói một câu, có thể nói câu nói của anh khiến đối phương bực đến mức muốn lấy mạng anh.

Anh xoay người rời đi, sắc mặt Lance tức giận đến cắt không còn giọt máu.

Anh ta lập tức gọi cấp dưới lại, tức giận lên tiếng: “Đi điều tra cho tôi, Cố Thiện Linh đang ở đâu, xem xem có phải những gì Cố Thành Trung nói là lừa gạt tôi không! Lúc trước rõ ràng khi anh ta đang ở trên du thuyền thì du thuyết đó trực tiếp phát nổ, sao có thể còn sống được! Chỉ điều tra việc Cố Thiện Linh còn sống là giả, để tôi xem anh ta còn có thể nói được gì!”

Tên đàn em của anh †a nghe vậy, lập tức gật đầu đi làm.

Cố Thành Trung sẽ không vô cớ bịa đặt mọi chuyện, lúc trước Cố Thiện Linh đã lên kế hoạch về hôn lễ, điều đó là hoàn toàn có thật.

Hai anh em bọn họ rất thông minh, Cố Thiện Linh đã từng trải qua sinh tử một lần, nhất định lần này anh ta sẽ không để bản thân mình rơi vào chuyện như vậy một lân nào nữa.

Mục đích của Cảnh Nguyệt Tây rất đơn thuần, chính là muốn kết hôn với Cố Thành Trung.

Nhưng tính cách của Lance vô cùng đa nghỉ, ngay cả em gái mình anh ta cũng đề phòng, không tin tưởng.

Cho nên, Lance nhất định sẽ không lãng phí một cơ hội tốt như vậy.

Anh ta hiểu được, một cuộc hôn nhân căn bản không thể lay chuyển được quyết định của Cố Thành Trung.

Nếu Cảnh Nguyệt Tây ra sức chia rẽ tình cảm của hai người, không chừng còn khiến anh trả thù Cho nên anh ta đoạt lấy thành quả lao động của Cảnh Nguyệt Tây, giao dịch với Cố Thành Trung.

Cố Thiện Linh từng nói Lance không thể đột phá được.

Bây giờ kết quả lại là công ty Cố Linh cùng công ty TẬP ĐOÀN .J&C vốn dĩ là hai công ty riêng biệt, như vậy thì có khác gì mọi việc anh ta làm đều đổ sông đổ bể.

Lúc trước anh em anh dốc hết sức, xây dựng sự nghiệp từ đôi bàn tay trắng, hiện tại TẬP ĐOÀN .J&C phát triển liền dốc toàn bố sức lực và tinh thần vào khai thác tiềm năng của tập đoàn Cố Linh.

Hiện tại, hoạt động mua bán trên khắp thế giới được mở rộng, tập đoàn Cố Linh cũng không còn như lúc trước.

Lance muốn mượn dao giết người, khiến cho bản thân cho dù có thiệt hại cũng không đáng kể, tuy nhiên Cố Thành Trung cũng không phải một tên ngốc, chuyện gì không chắc chắn anh sẽ không làm.

Tham Khảo Thêm:  Chương 471

Gố Thiện Linh lại không hề xem xét lại, dự định để cho Ôn Thanh Hoàn dẫn theo Cố Cố ra mặt.

Tuy nhiên Cố Cố vẫn chỉ là một đứa nhỏ, không danh không phận, mà Ôn Thanh Hòa cùng với Cố Thiện Linh không có cùng nhau kết hôn, nếu Lance nắm được điểm yếu này, Cố Thành Trung sẽ là người gặp bất lợi Hiện tại… Anh cần khôi phục lại thân phận hiện Linh, để anh tiếp quản gia đình, lợi thế của Josh cũng được tăng lên, về sau ai muốn động vào anh, cũng phải cân nhắc xem tình hình thế nào.

Tất cả những chuyện này đều đem lại lợi nhuận cho mọi người, người duy nhất chịu tổn thương chính là.. Ôn Thanh Hoàn Đây… Chính là hậu quả to lớn.

Cố Thiện Linh trở về gia đình, công khai thân phận, đến bệnh viện xét nghiệm máu với người thân trong gia đình nhà họ Cố, sau đó mở một cuộc họp ban giám đốc, tuyên bố trước các phóng viên cũng như truyền tin tức đi rằng anh chính là tổng giám đốc của công ty.

Cố Thiện Linh không chết, anh ta đã trở lại, quang minh chính đại là người thừa kế của tập đoàn Cố Linh Phóng viên bắt đầu đặt câu hỏi, suốt sáu năm qua anh ta đã đi đâu. Năm đó rốt cục xảy ra chuyện gì Cố Thiện Linh nhất quyết không trả lời, chỉ nói một vài câu về phương hướng phát triển tập đoàn Cố Linh trong tương lai, những vấn đề không không hề mở miệng nói gì.

Ngày tuyên truyền chấm dứt, anh không ở lại Đà Nẵng lâu mà trực tiếp trở lại Hồ Chí Minh.

Ông cụ đích thân ra cửa đón, giọt nước mắt không giấu được mà lặng lẽ rơi.

Không thể ngờ được đứa con đã qua đời vào sáu năm trước vẫn còn sống.

Trước tiên, ông đến nghĩa trang để hủy bỏ.

ngôi mộ cùng di vật của con trai, theo phong tục có như vậy mới không gây nguy hiểm cho con trai mình.

Ông cầm lấy bàn tay của Cố Thiện Linh, nói: “Con nhất định phải sống thật tốt, con cùng em trai mình nhất định phải giữ gìn sức khỏe, bố đã mất đi con một lần, không thể đế mất con lần hai được nữa!”

“Bố, con hiểu, hiện tại con đã khôi phục lại thân phận, như thế cũng đồng nghĩa với việc không biến mất”

“Lần này con đến Hồ Chí Minh là vì Ôn Thanh Hoàn sao?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1807: Tha Lỗi (1)

Cố Thiện Linh nghe vậy, lông mi khẽ động, trong đôi mắt hiện lên thứ tình cảm khó nói Anh ta nhẹ nhàng lắc đầu: “Là vì người khác, người đó cần con, con cũng không thể buông tha cho anh ta. Chuyện của con cùng với Ôn Thanh Hoàn…Đã sớm trở thành quá khứ, con cũng đã nói rõ với cô ấy, con… Thật sự xin lỗi cô ấy cùng Cố Cố”

“Đoạn tình cảm sai trái này…Bố cũng không muốn nói nhiều, đi sớm rồi về sớm, bố ở nhà đợi các con”

Cố Thiện Linh gật đầu, ôm lấy ông lão.

Cố Thiện Linh quay trở lại Đà Nẵng, thường xuyên lo cho gia đình, đi đi lại lại trước cửa nhà…Nhưng lại không dám xuất hiện.

Hai cha con cách xa nhau sáu năm, rốt cuộc cũng gặp mặt, trong lòng anh như cuộn trào sóng, tuy nhiên trên mặt lại không xuất hiện một chút biếu cảm nào.

Anh ta ngồi trên phi cơ riêng, tâm trọng lại vô cùng bất an.

Phi cơ hạ cánh xuống sân bay, anh ta vừa bước ra khỏi cửa an ninh kiểm tra liền nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Một người phụ nữ xinh đẹp, mặc áo khoác màu xanh đen, cả người đứng thẳng tắp.

Bên cạnh còn có một đứa nhỏ.

Cô bé kia vừa nhìn thấy Cố Thiện Linh, lập tức chạy nhanh đến.

“Bố bố!”

Giọng nói trong trẻo vang lên, nghe vô cùng non nớt, mang theo vài phần hưng phấn.

Cố Cố lao vào lòng Cố Thiện Linh, cả khuôn mặt nhỏ bé đều vùi sâu vào ngực anh 1a.

Cố Thiện Linh thuận tiện bế bổng cô bé lên cao, để cô bé ngồi trên tay anh ta.

“Cố Cố…

Nhìn thấy đứa con gái của mình, anh ta lại nhớ lại, sáu năm trước khi con bé chưa kịp sinh ra đã nghe tin anh ta mất, hiện tại cũng đã sáu năm trôi qua, con bé cũng sáu tuổi.

Cô ấy buộc tóc đuôi ngựa, ánh mắt tròn to nhìn như quả nho đen, trên mặt không giấu được sự vui mừng khi nhìn thấy Cố Thiện Linh.

“Bố bố! Cố Cố rất nhớ bố, bố ơi…

Nói xong, nước mắt trong hốc mắt chảy ra.

Hai quốc gia cách nhau một đường biển, Đà Nẵng xảy ra chuyện lớn như vậy, công ty ở Hồ Chí Minh cũng bị ảnh hưởng, tin tức nhanh chóng truyền đi, Ôn Thanh Hoàn cũng nghe được tin tức đó.

Từ tin tức, cô ấy mới biết anh đến, nên hai mẹ con mới ra đây đón.

Nghĩ muốn hỏi anh ta một câu…Anh còn cần hai người bọn cô nữa không?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.