Ngoài cửa, Mai Trường Lâm khế đánh mắt nhìn xuống, miệng nở một nụ cười khôi hài rồi bước vào trong phòng.
Thành chủ La Thành chợt lộ rõ vẻ kinh hãi, từ khi nào mà phủ thành chủ của ông ta lại để nhiều người âm thầm lặng nhẽ đột nhập vào như vậy chứ?
Người đàn ông trung niên mặc áo dài đen lại không lấy làm ngạc nhiên, Mai Trường Lâm là một trong ba bậc thây Kiếm đạo của Ninh Quốc, sao lại bỏ qua mấy chiêu thức cỏn con này cho được.
“Bậc thầy Mai có chuyện gì sao?”, người đàn ông mặc áo dài đen cười nói, vẻ mặt không chút lo lắng, vô cùng điềm tĩnh.
“Lẽế nào không có chuyện gì thì không thể đến đây ngồi sao?”, Mai Trường Lâm cười nói.
Người đàn ông mặc áo dài đen bĩu môi đáp: “Chỗ ta chẳng có thức trà ngon nào để tiếp đón ngươi được cả, có chuyện gì thì cứ vào thẳng vấn đề đi!”
Mai Trường Lâm cũng không nhiều lời nữa, đi thẳng vào vấn đề chính luôn: “Bọn ta rất có hứng thú với di vật Thương Long Tông của các ngươi, hai bên có thể tiến tới hợp tác được không?”
“Hợp tác sao?”
Người đàn ông mặc áo dài đen nở một nụ cười đầy nham hiểm, đôi mắt tràn ngập ám khí chết chóc đáng sợ, mang theo ý khinh thường và chế giễu.
“Nếu là Kiếm Vũ Các của trước đây, có lẽ còn đủ tư cách hợp tác với Thiên Ma Cung nhưng giờ thì… Kiếm Vũ Các các ngươi bị một tên nhãi sát hại tới nước này rồi, Kiếm Vũ Các trăm năm tuổi giờ chẳng qua chỉ là có tiếng mà không có miếng, vậy mà xứng để hợp tác với Thiên Ma Cung bọn ta sao?”
Nghe vậy, vẻ mặt của Mai Trường Lâm bất giác trở nên nghiêm nghị.
Đối phương đã buông những lời cay đắng nhục mạ, chà đạp lên Kiếm Vũ Các, chẳng khác nào đang vả thẳng vào mặt đám người bọn họ cả.
Nhưng có một sự thật bà ta khó lòng phản bác đó là trước đây, Trần Mộc đã từng gi ết chết các anh tài của Kiếm Vũ Các.
Mai Trường Lâm cũng không bận tâm tới những lời chế nhạo đó nữa, xoè bàn tay ngọc ngà thanh thoát của mình ra, và trong chốc lát có luồng ánh sáng sáng rực lên, tụ lại và hiện thành ấn ngọc tỷ to bằng bàn tay giữa lòng bàn tay bà ta.
Ấn ngọc tỷ này được làm bằng ngọc nguyên chất, được điêu khắc các hoa văn rồng đỏ cổ xưa, nhìn giống hệt như một biểu tượng quyền lực tối cao.
Ấn ngọc tỷ vừa xuất hiện đã phát ra ánh sáng chói mắt, cực kỳ rực rỡ, chỉ trong nháy mắt đã chiếu sáng căn phòng hệt như ban ngày, và ánh sáng này còn phát ra một tiếng gầm dữ tợn, khiến người ta có cảm giác bị trấn áp khó tả, cuồn cuộn giữa không gian.
Cảm nhận được sự trấn áp này, ba tên mặc áo dài đen nheo mắt lại, sắc mặt của thành chủ họ La cũng tái mét, quỳ dưới đất run lên bần bật, sự trấn áp này đã thuộc cấp cao hơn cả cảnh giới Vạn Pháp rồi.
“Ngọc tỷ Thương Long sao?””, tên cầm đầu đám người mặc áo dài đen thốt lên.
Ở các quốc gia lớn, ấn ngọc tỷ tượng trưng cho quyền lực tối cao. Người nối ngôi vị sẽ có được ấn ngọc tỷ và trở thành hoàng đế của quốc gia, không ai trong nước dám làm trái lệnh cải
Trong các môn phái cũng có loại ấn ngọc tỷ tương tương tự, gọi là ấn ngọc tỷ môn phái, người có được ấn ngọc tỷ sẽ là chủ môn phái.
Ấn ngọc tỷ mà Mai Trường Lâm đang nắm giữ trong tay chính là ấn ngọc tỷ của Thương Long Tông, chỉ là mấy tên mặc áo dài đen kia không ngờ được là ấn ngọc tỷ Thương Long đã mất tích bấy lâu nay lại rơi vào tay Kiếm Vũ Các của Ninh Quốc.
Sâu trong ánh mắt của ba tên đàn ông mặc áo dài đen kia lộ rõ vẻ tham lam, nhìn chằm chăm vào ấn ngọc tỷ Thương Long, ngay cả hơi thở cũng dần trở nên gấp gáp, khó mà che giấu được sự hấp tập, nóng vội trong lòng.
Đây chính là chìa khoá để bước vào điện của chủ môn phái Thương Long Tông đó!