Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 624: C624: Đi đâu



“Đi đâu?” Trần Mộc hỏi.

“Tham gia đại hội các lãnh đạo đứng đầu ở Nam Châu, dẫn ngươi đi gặp người quen cũ, hoàng đế Ninh Quốc.” Vạn Trọng Sơn nheo mắt, cười nói.

Trần Mộc cau mày, với thân phận của Vạn Trọng Sơn, chắc sẽ biết được một ít bí mật của hản, trong đó có một số chuyện trước đây của hắn ở Ninh Quốc.

Tuy nhiên, Vạn Trọng Sơn hiển nhiên không quan tâm đ ến những chuyện này.

Bây giờ, Trần Mộc đã là đệ tử thân truyền của Linh Tiêu tông, thực lực của hẳn đã đạt đến đỉnh cao của cảnh giới Thần Tàng, cũng có tư cách tiếp xúc với những nhân vật hàng đầu ở Nam Châu rồi.

Sau khi nhận nhiệm vụ xong, Trần Mộc rời khỏi đại điện, tiếp tục đi tới Tứ Tượng Tinh Tú Môn tu luyện.

Bây giờ, long cốt của hẳn đã bắt đầu thành hình, chỉ cách đại thành một bước, lần này hắn dự định sẽ tu luyện long cốt đến cấp độ đại thành.

Trong bầu trời đầy sao rộng lớn này, Trần Mộc ngồi trên đài tu luyện, trong không gian của Tứ Tượng Tinh Tú, rất nhiều đệ tử thân truyền khác cũng đang tu luyện.

Bây giờ, tin tức về việc Trần Mộc chấp nhận chiến đấu với các đệ tử thân truyền khác đã lan truyền như gió trong Linh Tiêu tông.

Không chỉ đám Lý Khâu có thể tham gia, bất kỳ đệ tử thân truyền nào cũng có cơ hội, chỉ cần có thể đánh bại Trần Mộc thì sẽ có được một cơ hội tiến vào mộ kiếm Đại Hoang, gần như chẳng có ai là không hứng thú.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Tuy nhiên, rất nhiều người vẫn sợ hãi thực lực của Trần Mộc. Mọi người nhìn Trần Mộc luyện tập một mình, nhưng không ai dám quấy rầy hẳn.

Ngay cả những người như Vương Thống, Nhan Ngọc Yên cũng chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, nhìn Trần Mộc với sự căm ghét.

Trần Mộc không để ý tới ánh mắt của người khác, ở sâu trong bầu trời đầy sao rộng lớn, cơ thể của Trần Mộc lao ra, linh lực của hắn nổ tung như thác lũ, vô số các nắm đấm được tung ra, mang theo sức sát thương vô cùng mạnh, đủ để chém gục vài con tỉnh thú.

Với thực lực bây giờ của Trần Mộc, việc gi ết chết những con tỉnh thú này đơn giản như thái rau vậy.

Sau khi săn đuổi những tinh thú này, Trần Mộc kéo xác của chúng xuống, sau khi rơi vào đài sen tu luyện, chúng nhanh chóng bị phân giải, hóa thành những dòng năng lượng tỉnh tú, đi vào đài sen.

Bùm!

Lúc này, đài sen bừng lên ánh sáng, sức mạnh tinh tú rơi xuống xung quanh như những hạt mưa vàng.

Cơ thể Trần Mộc hoàn toàn đắm chìm trong những hạt mưa màu vàng. Xương, máu và tế bào của hắn được sức mạnh tỉnh tú ta tôi luyện, nhanh chóng trở thành màu vàng.

Tuy nhiên, vì đã săn lùng quá nhiều tinh thú, khi sức mạnh. tinh tú rơi xuống khắp bầu trời, máu thịt của Trần Mộc thậm chí còn bị xé nát.

Tham Khảo Thêm:  Chương 47

Long cốt run lên, phát ra tiếng kêu “răng rắc”, có vẻ như nó cũng khó có thể chịu đựng được sự tôi luyện của sức. mạnh tỉnh tú, thậm chí còn xuất hiện những vết nứt nhỏ bằng mắt thường.

“Hừ, hấp thu một sức mạnh tinh tú lớn như vậy cùng một lúc, đúng là không sợ chết!” Xa xa, một đệ tử thân truyền nhìn thấy cảnh tượng này, phát ra một tiếng mỉa mai.

“Sức mạnh tỉnh tú là một năng lượng cực kỳ mạnh mẽ. Đối với một người bình thường, việc săn một con tinh thú đã đủ để luyện tập hơn nửa tháng rồi. Nhưng tên nhóc này đã g iết chết gần mười con cùng một lúc. Khi tất cả sức mạnh tỉnh tú tụ tập lại, hản ta không chết mới là lạ” Một đệ tử thân truyền khác nói.

“Ta thật sự muốn hắn bị đè chết, nếu hắn chết thì chúng †a sẽ bớt đi một đối thủ chia sẻ tài nguyên.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.