“Hừ, chỉ dựa vào ngươi?” Sắc mặt Đường Long trở nên hung ác, hai mắt đỏ ngầu, giống như một con dã thú đang tức giận.
Đột nhiên, hắn ta vươn tay về phía hư không, một thanh kiếm cổ phủ đầy những hoa văn màu đen rơi vào lòng bàn tay.
Đây là Đại Nhật Bảo Kiếm, thanh bảo kiếm hàng đầu của Ninh Quốc.
Kiếm quang vừa xuất hiện, đất trời đóng băng.
Không gian tràn ngập ánh sáng thần thánh vô tận, từ từ tỏa ra và chiếu sáng mặt đất.
Đây là kiếm ý độc nhất của Đường Long, Thánh Linh Rửa Tội có thể thanh tẩy mọi thứ.
Tuy nhiên, khi loại ánh sáng thần thánh này gặp phải sức mạnh Thiên Ma đang càn quét xung quanh, nó không những không bài trừ mà còn dung hợp một cách kỳ lạ. Chúng quấn lấy nhau, một đen một trắng, càng trở nên hung bạo hơn.
“Ngươi muốn phá hủy sự tự tin của ta, Trần Mộc, ngươi không đủ tư cách!”
“Thánh Linh Rửa Tội, Nhật Diệu.” Đường Long cầm kiếm trong tay, mạnh mẽ phóng ra.
Trong không gian bỗng xuất hiện ánh sáng vô cùng chói mắt.
Ánh sáng thần thánh vô tận, kết hợp với sức mạnh Thiên Ma, biến thành một đường kiếm mạnh mẽ bắn thẳng về phía Trân Mộc.
Đường kiếm này vô cùng khủng khiếp.
Ngay cả hư không cũng bị xé nát.
Trần Mộc mím môi, trong đôi mắt sâu thẳm hiện lên sự lạnh lão, hắn vươn tay cầm lấy Thái Cổ Ma Kiếm.
“Đấu linh căn ngươi đã thua rồi, đấu kiếm đạo…”
“Càng không thể thắng.”
Bùm.
Sức mạnh khủng khiếp được giải phóng từ Thái Cổ Ma Kiếm, biến thành một cây cột khổng lồ bay thẳng lên trời.
Kiếm quang lóe lên, Trần Mộc cầm kiếm trong tay và lao ra ngoài.
Chân Hỏa Lưu Hồn và Thiên Canh Băng Phách, hai kiếm ý đối lập nhau đều được giải phóng.
Không gian lập tức bị ngọn lửa đỏ rực quét qua, kỳ lạ là trên bầu trời lại có vô số băng tuyết rơi xuống.
Ngọn lửa địa ngục cùng tồn tại với sương giá ngàn năm. Đường kiếm này xé nát bầu trời, trước nay chưa từng có.
Trong nghĩa trang, sắc mặt mọi người đều tràn đây vẻ sợ hãi, ngay cả hai kẻ tàn ác trong danh sách trao thưởng cũng không khỏi trợn tròn mắt.
Hai kiếm quang xuyên qua bầu trời, cuối cùng va chạm với nhau.
Bùm!
Một tiếng nổ chói tai đột nhiên vang lên, linh lực hóa thành một cơn bão cao hàng trăm trượng, càn quét trên bầu trời. Loại va chạm linh lực này khiến hư không rung chuyển dữ dội, những gợn sóng có thể nhìn thấy bằng mắt thường trong không gian nhanh chóng lan rộng.
“Gào!” Ngay lập tức, một tiếng quỷ gầm vang lên từ hư không phía trên đầu Trần Mộc.
Sức mạnh Thánh Khiết do Đường Long phóng thích đã bị một ngọn lửa đỏ kỳ lạ áp chế.
“Vút!” Cùng lúc đó, một cơn gió lạnh buốt xương thổi qua, phía trên bầu trời, có một tâng băng dài mười dặm lan ra, toàn bộ sức mạnh Thiên Ma còn chưa bùng sức mạnh đã bị đóng băng.
“Làm sao có thể?” Đường Long trợn tròn hai mắt, khó tin nhìn tất cả những gì đang xảy ra.
“Chết đi!” trong mắt Trần Mộc lộ ra vẻ lạnh lùng, một đường kiếm phóng ra, tiêu diệt toàn bộ linh lực của Đường
Long rồi xuyên thẳng vào ngực hẳn ta.
“Phập!” Âm thanh của vũ khí sắc bén xuyên qua da thịt vang lên, ngay sau đó, máu tươi b ắn ra khắp nơi.