Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 532



Chương 532:

 

Mọi người đều nhìn về phía tiếng nói phát ra, có một chút mơ hồ, có chút tức giận, rất tức giận vì có người quấy rối.

 

Cách đấy không xa, cô bé Chanel nhíu mày, rất khinh thường nhìn vị khách không mời mà đến, rõ ràng cảm thấy người này đang lừa bịp.

 

Người bạn mặc vest bên cạnh cô bé cũng giả vờ lắc đầu, trên mặt nở ra một nụ cười thâm thúy cùng khí chất ưu việt.

 

Đầu óc Tống Hồng Nhan run lên, cô ta nhận ra giọng nói quen thuộc và biết người đang tới là ai: “Diệp Phi?”

 

Đám người Hàn Nam Hoa thấy vậy cũng đứng lên, trên mặt đều là nụ cười nhiệt tình chào hỏi: “Bác sĩ Diệp, tại sao anh lại đến đây?”

 

Diệp Phi cười ôn hòa: “Bình thường mọi người chăm sóc tôi không ít, bây giờ các người xảy ra chuyện, làm sao tôi có thể khoanh tay đứng nhìn chứ?”

 

“Mọi người yên tâm đi, tôi sẽ đánh trận đấu tiếp theo.”

 

Anh nhìn về phía Tật Điện.

 

Tiên Thắng Hỏa xua tay lia lịa: “Không được, không được, Tật Điện này quá mạnh mẽ.”

 

Tống Hồng Nhan cũng gật đầu: “Anh không cần nhúng tay vào chuyện của giang hồ đâu”

 

Diệp Phi nắm chặt bàn tay của Tống Hồng Nhan: “Đây không phải là vấn đề”

 

Mạnh mẽ và tự tin.

Tham Khảo Thêm:  Chương 163

 

Cô bé Chanel nhìn Diệp Phi rất khó chịu: “Một tên không có danh tiếng mà cũng dám chê bai Tật Điện sao, thật là không biết trời cao đất rộng mà”

 

Người phụ nữ mặc sườn xám cũng nhìn chằm chằm vào đệ tử Diệp Phi, trong mắt lộ ra vẻ kiêu ngạo kinh thường.

 

“Vù” Ngay tại lúc này, một bóng người nhảy lên trước Diệp.

 

Phi nửa nhịp, nhảy lên đài chiến đấu nhuốm máu.

 

Độc Cô Thương.

 

Anh ta cầm trong tay một thanh kiếm nhặt được.

 

Không dài, chỉ khoảng một mét hai.

 

So sánh giữa hai người, cho dù là thân hình hay thể lực cũng đã thấy sự chênh lệch rất lớn.

 

Độc Cô Thương quá yếu, quá gầy, quá nhợt nhạt.

 

Toàn bộ ánh mắt của khán giả đều dồn lại anh ta, nhìn Độc Cô Thương như nhìn một kẻ ngu vậy.

 

Cô bé Chanel lại gào thét chói tai không dứt: “Tật Điện, giết anh ta, giết chết cái tên ngu xuẩn này”

 

Cô bé ghét nhất là những người không biết trời cao đất rộng.

 

Và những người khiêu khích thân tượng trong lòng cô bé.

 

Diệp Phi kêu lên một câu: “Độc Cô Thương, đi xuống”

 

Anh không thể để cho Độc Cô Thương mạo hiểm được.

 

Lần này Độc Cô Thương không nghe lời, anh ta chỉ nhìn Tật Điện bằng ánh mắt thờ ơ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

 

Nhìn thấy Độc Cô Thương sẽ chiến đấu, Tật Điện nheo mắt lại: “Tự tìm cái chết sao?”

 

Độc Cô Thương giơ tay phải lên.

 

“Vèo”” Sắc mặt Tật Điện nhanh chóng biến đổi lớn, cả người liên tục lùi lại.

 

Chẳng qua là lùi đến một nửa thì dừng lại, bởi vì có một thanh kiếm để ở giữa hai lông mày của anh ta… Toàn bộ khán giả im lặng trong giây lát.

 

Tất cả mọi người im lặng như tờ.

 

Không có ai lên tiếng nói chuyện, ngay cả hơi thở cũng như dừng lại.

 

Ngoại trừ Diệp Phi, cho dù là Giang Thế Hào hay là Tống Hồng Nhan, hay là những khán giả còn lại, tất cả đều như bị sét đánh, nhìn cảnh tượng cực kỳ chấn động này.

 

Mấy người trọng tài như Nam Cung Hùng đều bỏ kính ra, dùng sức dụi mắt mình, bọn họ cho rằng mình bị hoa mắt.

 

Tật Điện là ai chứ?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.