Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 182



Chương 182

“Lại là cậu.” Anh Giang nhìn chằm chằm Lâm Vân, trong đôi mắt tràn ngập địch ý.

“Sao thế? Có vấn đề gì à?” Lâm Vân cười nói.

Lâm Vân vừa nói, vừa đi tới bên cạnh Tô Bảo Nhi, thuận thế ôm lấy Tô Bảo Nhi.

Cơ thể mềm mại của Tô Bảo Nhi hơi run lên, cô ta không ngờ tới Lâm Vân dám chủ động ôm cô ta? Cho đến bây giờ không ai dám táy máy tay chân với cô ta như vậy.

Nếu là bình thường, cô ta dám cam đoan, cô ta nhất định sẽ khiến Lâm Vân rất thảm.

Nhưng nếu bây giờ tức giận với Lâm Vân, như vậy chuyện cô ta và Lâm Vân giả bộ là người yêu, không phải sẽ lộ sao?

Nghĩ tới đây, Tô Bảo Nhi đành phải nhịn xuống, đành phải âm thầm chịu đựng chuyện này.

“Nhóc con, cậu dám ôm Tô Bảo Nhi!”

Anh Giang thấy Lâm Vân chủ động ôm lấy Tô Bảo Nhi, anh ta lại càng tức tới mức đôi mắt phun lửa.

“Bạn gái của tôi, vì sao tôi không thể ôm?” Lâm Vân cười nói.

Tô Bảo Nhi cũng lên tiếng nói: “Đúng vậy, anh ấy ôm tôi là chuyện rất bình thường, anh quản cái rầm gì.

Tuy trong lòng Tô Bảo Nhi cũng tức vì Lâm Vân ôm cô ta, nhưng cô ta vẫn phải giả vờ một xíu.

“Ranh con.

Cậu nhớ kỹ cho tôi, cậu nhất định sẽ xong đời rồi!” Anh Giang tức giận nói.

Tham Khảo Thêm:  Chương 65

Sau khi nói xong, anh Giang vô cùng tức giận xoay người rời đi.

Tô Bảo Nhi thấy anh Giang tức giận rời đi, cô ta không nhịn được che miệng bật cười.

Ngay sau đó, Tô Bảo Nhi quay đầu trừng mắt nhìn

Lâm Vân.

“Mọi người đi rồi, anh còn ôm tôi làm gì nữa? Còn chưa đủ táy máy tay chân với tôi à, buông ra!”

Tô Bảo Nhi vừa nói, vừa đẩy Lâm Vân.

Tô Bảo Nhi chưa từng bị đàn ông ôm chầm như vậy.

Cô ta nằm mơ cũng không ngờ tới, mình lại bị bạn trai giả ôm lấy.

“Hung dữ như vậy làm gì? Vừa rồi khi ở trên xe, không phải là cô bảo tôi phải biểu hiện thật tốt à? Tôi chỉ làm theo ý của cô mà thôi.” Lâm Vân nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

“Anh.

Tô Bảo Nhi lập tức nghẹn lời, muốn phản bác nhưng không biết nên phản bác thế nào.

“Nhưng mà trái lại trên người cô rất thơm, rất mềm.

Lâm Vân cười nói.

“Anh…!Anh khốn nạn!

Tô Bảo Nhi tức giận đá vào đùi Lâm Vân một cái.

“Được rồi, cô lại đá nữa thì không có ai giúp cô giả làm bạn trai nữa đâu.” Lâm Vân cười khổ nói.

“Nếu không vì chuyện này, tôi đã sớm băm vằm anh ra thành nghìn mảnh rồi!” Tô Bảo Nhi thở hổn hển nói.

“Đi theo tôi.”

Sau khi Tô Bảo Nhi nói xong câu đó thì trực tiếp đi về phía trước.

Tham Khảo Thêm:  Chương 47: Thua người không thua trận

Dưới chỉ dẫn của Tô Bảo Nhi, hai người tới tầng hai của khu du lịch, đi tới bên ngoài một phòng VIP xa hoa.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.