Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 677



Chương 677

Lâm Vân cũng không nghĩ nhiều, rất nhanh liền quên đi chuyện này, tiếp tục lái xe đi về phía thành phố Bảo Thạnh.

Chiếc Rolls Royce Phant có biển số xe thành phố này lái trên con đường đất được hơn mười phút, rồi lại chạy vòng vào trong nhà của Tiểu Ngọc.

Trong chiếc Rolls Royce, một người đàn ông trung niên mặc bộ tây phục cao cấp được thiết kế riêng bước xuống.

“Ông chủ, chính là ở đây.” Một thư ký đeo kính bên cạnh nói.

Người đàn ông trung niên gật đầu, sau đó trực tiếp bước vào trong.

Trong sân nhà.

“Các người là?” Tiểu Ngọc đang làm việc, thì nhìn thấy người đàn ông trung niên này đột nhiên xuất hiện, liền nghi hoặc hỏi.

“Tiểu Ngọc, ba là ba của con, hôm nay tới là đặc biệt đến đón con trở về thành phố.

Khi người đàn ông trung niên nhìn thấy Tiểu Ngọc, đôi mắt ông ấy hơi đỏ.

“Ba tôi?” Tiểu Ngọc nói với vẻ mặt nghi hoặc.

Lúc này, ba của Tiểu Ngọc, một người nông dân với mái tóc hoa râm bước ra ngoài.

“Là ông?” Ba của Tiểu Ngọc hình như nhận ra người đàn ông trung niên.

“Đúng vậy, tôi đến nhận lại con gái tôi, hãy yên tâm, các người nuôi dưỡng con gái tôi hơn mười mấy năm, tôi sẽ đền bù một khoản tiền hậu hĩnh cho ông.” Người đàn ông trung niên lấy khăn giấy từ tay thư ký, lau đi nước mắt.

Tham Khảo Thêm:  Chương 428

Mười phút sau, Tiểu Ngọc cuối cùng cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, hóa ra người đàn ông trung niên mặc tây phục này chính là cha ruột của cô ấy.

Năm đó ba của cô ấy do làm ăn thất bại thiếu nợ một khoản tiền lớn, mẹ cô ấy bị bọn đòi nợ ép đến tự sát, ba cô ấy vì tránh cho bọn đòi nợ đến tổn thương Tiểu Ngọc, nên mới gửi Tiểu Ngọc đến vùng nông thôn hẻo lánh này, rồi đưa cho gia đình không có khả năng sinh con nuôi dưỡng.

Sau khi ba của Tiểu Ngọc trốn nợ được vài năm, liền đến thành phố phát triển, mười mấy năm trôi qua, nay ba của Tiểu Ngọc đã công thành danh toại, trở thành một nhân vật lớn trong giới kinh doanh thành thị.

Bây giờ là muốn đích thân đến đón Tiểu Ngọc về nhà.

“Tiểu Ngọc, mấy năm nay là ba đã không chăm sóc được cho con, con hãy theo ba về thành phố, ba sẽ cho con điều kiện sống tốt nhất, cho con đi học ở trường tốt nhất” Ba của Tiểu Ngọc nước mắt lưng tròng nói.

Ba của Tiểu Ngọc đương nhiên hiểu rõ, mấy năm nay Tiểu Ngọc đã sống rất vất vả.

“Nhưng mà bố mẹ nuôi có ơn dưỡng dục với con” Tiểu Ngọc nói.

“Đứa con ngốc này, ba sẽ cho bọn họ bảy tỷ đồng. Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Tham Khảo Thêm:  Chương 40: Ngoại truyện: Tiểu Tứ Quý (1)

Ba của Tiểu Ngọc nói.

“Tiểu Ngọc à, con hãy về với ba ruột của con đi, để ba nhận lấy bảy tỷ đồng đó.” Ba nuôi của Tiểu Ngọc nói.

Trong lòng của ba nuôi cho rằng Tiểu Ngọc sau này cũng phải lấy chồng, thà cầm bảy tỷ đồng rồi để cô ấy đi với ba ruột của mình còn hơn.

Ba nuôi đã nói như vậy rồi, Tiểu Ngọc còn có thể nói gì nữa?

Cứ như thế, Tiểu Ngọc theo ba ruột của mình rời khỏi nơi này, chuẩn bị đi đến nơi thành thị.

Trước khi lên xe.

Tiểu Ngọc lấy ra thẻ ngân hàng mà Lâm Vân đưa cho cô ấy.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.