Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1051



Chương 1051

Sau đó, Lâm Vân lấy ra điện thoại, gọi điện cho mấy ông chủ là anh quen ở Kim Đô. Mấy người này đều là những người mà ông ngoại đã giới thiệu với anh ở tiệc rượu.

Lâm Vân gọi mấy cuộc, kết quả đều giống nhau. Vừa mới có vài hồi chuông đã bị tắt.

“Lúc ở tiệc rượu, mấy người này đối xử với mình không khác gì vương tôn quý tộc, còn hết lời hứa hẹn đủ kiểu. Bây giờ công ty bị niêm phong, ngay cả điện thoại họ cũng không thèm nghe.” Lâm Vân lắc đầu nói.

“Mấy người quan hệ vì lợi ích như vậy đều không đáng tin.” Thạch Hàn nói.

“Thôi vậy. Gọi cho mấy ông chủ ở Bảo Thạnh xem sao.” Lâm Vân nói.

Sau đó, anh lại gọi cho mấy người ở Bảo Thạnh. Mấy người này anh cũng quen biết khá lâu rồi, cũng đã qua lại nhiều lần.

Nhưng tiếp tục, những cuộc gọi đều không có hồi đáp.

Cuối cùng Lâm Vân gọi đến số của chủ tịch thương hội ở Bảo Thạnh.

Điện thoại vang lên vài hồi chuông, sau đó liền có người nhấc máy.

Xem ra anh đã không nhìn lầm con người của vị hội trưởng này. Việc ông ta nhận điện thoại làm lòng Lâm Vân thấy an tâm hơn.

“Alo, chào hội trưởng. Tôi là Lâm Vân. Hiện tại tôi có chút việc, không biết ngài có thể cho tôi mượn chút tiền được không?” Lâm Vân nói.

Tham Khảo Thêm:  Chương 540: 540: Trong Hôm Nay

“Lâm Vân, cậu nói gì? Tôi đang ở nước ngoài, hình như tín hiệu không tốt nên nghe không rõ lắm.” Trong điện thoại vang lên tiếng của hội trưởng.

Sau đó, tín hiệu bị cắt đứt.

Lâm Vân nghe tiếng tút tút từ trong điện thoại, cả người cũng cứng lại.

Trước đây vị hội trưởng này luôn nịnh bợ Lâm Vân. Hai người cũng đã nói chuyện rất nhiều lần. Không nghĩ khi anh vừa mới gặp chuyện, ông ta cũng không khác gì những kẻ khác.

“Thế giới này quả nhiên tàn nhẫn. Thạch Hàn, cậu nói đúng. Mấy người quen nhau chỉ vì lợi ích thì hầu hết đều không đáng tin cậy.” Lâm Vân lắc đầu nói.

Lâm Vân cũng không gọi điện thoại nữa. Vì kết quả như thế nào anh cũng có thể đoán được rồi.

Điều duy nhất làm Lâm Vân thấy vui chính là việc những người như Thạch Hàn vẫn nguyện ý theo anh như trước.

“Anh Vân, tôi nhớ ra trong tài khoản của tôi vẫn còn tiền. Anh ở đây chờ tôi một chút, tôi đi tìm một siêu thị để mua đồ ăn.” Thạch Hàn nói.

Thạch Hàn nói xong liền đứng dậy rời đi.

Chỉ còn lại một mình Lâm Vân ngồi ở trước cửa hàng.

Lúc này, vương tuyết cũng gọi điện đến.

“Alo, Lâm Vân. Chiếc Lamborghini của anh đậu trước nhà em tự nhiên bị người dùng xe kéo đi rồi. Em nghe nói tập đoàn Tỉnh Xuyên cũng đã bị niêm phong. Anh không sao chứ?” Giọng nói của Như Tuyết cũng đầy vẻ lo lắng.

Tham Khảo Thêm:  Chương 72

“Như Tuyết, nếu anh chỉ còn hai bàn tay trắng, em có nguyện ý ở bên anh không?” Lâm Vân hỏi.

“Đồ ngốc. Dù anh không còn gì cả, em cũng sẽ luôn luôn ở bên cạnh anh. Anh Vân khỏe chứ?” Như Tuyết nói đầy thân thiết.

“Như Tuyết, em đừng lo. Anh không sao hết. Chỉ là có chút chuyện vặt vãnh thôi. Rất nhanh sẽ được giải quyết.” Lâm Vân cười nói.

Tất nhiên tin tức mà Như Tuyết biết cũng không nhiều, Lâm Vân cũng không muốn cô biết nhiều về việc này. Như vậy cô cũng không phải lo lắng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.