Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1076



Chương 1076

“Cũng tốt, nếu hắn đi theo chúng ta thì ông ngoại tôi bên kia cũng được an toàn. Thạch Hàn, đi nhanh lên.” Lâm Vân nói.

Thạch Hàn gật đầu, sau đó nhấn ga, tăng tốc độ lên tối đa. Nhưng chiếc xe Toyota ở đằng sau vấn không chịu bỏ cuộc, cũng phóng hết tốc lực để đuổi theo.

Sau nửa giờ, xe đã đi khỏi Kim Đô, phóng nhanh trên đường quốc lộ.

Tỉnh này địa hình trắc trở, có nhiều ngọn núi lớn, nên đường quốc lộ đi cũng không quá thuận lợi.

“Anh Vân, kẻ đuổi theo chúng ta có kĩ thuật lái tốt quá, vẫn bám theo sau không rời.” Thạch Hàn nói.

“Có vẻ chúng nhất định không để chúng ta rời đi. Lần này nhà họ Phạm hạ quyết tâm phải giết tôi rồi. Nói không chừng Phạm Nhật Long cũng đang trên đường đên đây.” Lâm Vân híp mắt nói.

Lâm Vân biết nếu ông ngô chết, nhà họ Phạm sẽ muốn giết anh ngay lập tức, không muốn cho anh có cơ hội rời khỏi đây.

“Nguy rồi. Nhìn kìa.” Thạch Hàn nói to.

Lâm Vân ngẩng đầu, thấy trước mặt lại đang tắc đường.

“Hình như phía trước có tai nạn, tắc đường rồi.” Thạch Hàn nói.

“Mẹ kiếp.” Lâm Vân giận dữ mắng một câu.

Trong lúc nguy cấp như thế này còn gặp chuyện như vậy. Chẳng lẽ ông trời muốn trêu đùa Lâm Vân hay sao?

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“Quay xe, quay xe nhanh lên.” Lâm Vân nói.

Thạch Hàn gật đầu, sao đó bẻ lái, muốn rẽ sang một đường khác.

“Brừm! Brừm!”

Lúc xe đang quay đầu, bỗng phát ra tiếng gầm rú của động cơ xe thể thao. Lâm Vân nhìn qua gương chiêu hậu, phát hiện ra là một chiếc Bugatti.

“Đó là xe của Phạm Nhật Long!” Đồng tử của Lâm Vân co lại.

Chiếc Bugatti cùng với chiếc Toyota màu trắng liền chặn ở giữa đừng, ngăn không cho xe của Lâm Vân quay đầu.

Sau đó, cánh cửa chiếc xe Bugatti mở ra. Phạm Nhật Long cùng Trần Thất Thuyết bước xuống.

“Phạm Nhật Long muốn giết tôi sao? Ngay cả lão cao thủ của gia tộc họ Trần cũng đi cùng.” Lâm Vân nói, mặt biến sắc.

Lâm Vân biết, không thể nào đánh bại được lão cao thủ của gia tộc họ Trần kia.

“Anh Vân, làm sao bây giờ?” Thạch Hàn hỏi.

“Xuống xe, chạy vào trong rừng.” Lâm Vân nói.

Quay đầu xe đã không còn kịp nữa, đường trước mặt cũng đã bị chặn, chỉ có thể đi vào hai rừng cây phía hai bên đường.

Đánh cũng không lại, đành chạy vào trong rừng vậy. Dù sao thì rừng lớn như vậy, chỉ cần chạy tiếp có thể tìm được một nơi mà trốn. Nói không chừng, Phạm Nhật Long cũng không thể tìm được hai người.

Xem ra lúc này cũng chỉ còn cách đó, không còn cách nào khác.

Tham Khảo Thêm:  Chương 256

“Được.” Thạch Hàn gật đầu, sau đó mở cửa xe.

Lâm Vân cũng bước xuống xe.

“Ha ha, Lâm Vân, lại gặp lại rồi. Hôm nay mày biết tao tìm mày có chuyện gì không?” Phạm Nhật Long cười lớn nói.

Phạm Nhật Long vừa nói vừa bước chậm rãi về phía Lâm Vân.

“Không phải mày muốn giết tao sao?” Lâm Vân nói, giọng lạnh lùng.

“Hóa ra mày cũng thông minh đấy. Đúng thế, hôm nay tao đến đây để lấy cái mạng chó của mày. Chỉ với thằng Thạch Hàn bên cạnh thì không đủ để bảo vệ mày đâu. Hôm nay mày tới số rồi.” Phạm Nhật Long nói đầy đắc ý.

“Muốn giết tao à? Mơ đi. Thạch Hàn, chạy!”

Lâm Vân nói xong liền cùng Thạch Hàn chạy về phía rừng cây ở bên phải/

“Muốn chạy à? Đúng là ảo tưởng. chú Thuyết, mau đuổi theo chúng.”

Phạm Nhật Long nói xong liền cùng Trần Thất Thuyết chạy đuổi theo vào rừng cây.

Sau khi vào trong rừng cây.

“Không được rồi. Chúng sắp đuổi kịp.” Lâm Vân nhìn về phía sau, thấy Phạm Nhật Long và Trần Thất Thuyết đang đuổi theo rất nhanh.

Phạm Nhật Long có luyện võ, Trần Thất Thuyết lại là một cao thủ nội công.

Lâm Vân chỉ là một người bình thường, tốc độ chạy sao có thể so với bọn chúng?

Tốc độ của Thạch Hàn rất nhanh, nhưng anh ta không thể bỏ lại Lâm Vân, nên đành chạy chậm lại, đi bên cạnh Lâm Vân.

Tham Khảo Thêm:  Chương 2208: Đại đạo như sơ

Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.