Trong đại điện Vạn Thú môn, một hồi yên lặng, khí tức trong đại điện khiến tất cả mọi người cảm thấy có chút áp lực.
Không có người nói chuyện, thậm chí ngay cả hô hấp cũng không dám thở mạnh. Lúc này Đằng Vu Yêu ngồi bảo tọa Vu Yêu vương, sắc mặt lạnh tới cực điểm. Lão ngồi đó, hàn khí nhè nhẹ tỏa ra, khủng bố vô cùng.
Trước đó không lâu có tin tức truyền đến, đội ngũ đến săn giết Lâm Phong, toàn quân bị diệt, một người đều không quay trở về.
Nhất là bên Thiên Nhất học viện, mười hai vị cường giả Huyền Vũ cảnh, năm Huyền yêu, chính là tinh nhuệ của Vạn Thú môn, là trụ cột vững chắc. Nhưng tin tức nói, Lâm Phong chỉ dẫn theo một con yêu thú, giết hết mọi người và yêu thú.
Toàn bộ đều chết hết, một người cũng không còn.
Lần tổn thất này không chỉ là cường giả tinh nhuệ của Vạn Thú môn, còn là uy nghiêm, mặt mũi của Vạn Thú môn bọn hắn.
Lâm Phong giết sạch mọi người, không thể nghi ngờ đó là trước mặt người khắp thiên hạ mà tát Vạn Thú môn một cái thật mạnh, Vạn Thú môn không còn một người, uy nghiêm mất sạch.
Lần này đúng là đả kích lớn nhất với Đằng Vu Yêu.
Vu Chân là con ruột của lão, thiên phú xuất chúng, nhưng sau khi bị Lâm Phong truy kích ở Cửu Long sơn mạch thì không biết tung tích, hơi thở cũng không có. Nhiều ngày như vậy cũng không có xuất hiện, bây giờ Lâm Phong xuất hiện, máu chảy thành sông. Sự thật nói cho bọn họ biết, lúc trước rất có thể là Lâm Phong tự tay giết Vu Chân.
Đồng thời, lão thân là chủ nhân Vạn Thú môn phái người đi giết thân nhân bằng hữu của Lâm Phong, đã là vi phạm một ít nguyên tắc. Dạy người lấy nhược điểm, nhưng người lão phái ra, lại không thành công còn bị chết toàn bộ bên ngoài. Môn chủ Vạn Thú môn như lão mặc dù thương đau nhất, nhưng khủng bố nhất hiện tại là bị người giễu cợt là vô năng!
– Môn chủ, hãy để ta đi lấy tính mạng của hắn.
Lúc này, rốt cục cũng có một người phá vỡ yên lặng, người nói chuyện chính là Vu Thanh, đệ tam trong Bát đại công tử.
Đám người đều âm thầm gật đầu, Vu Thanh đi có thể lấy mạng Lâm Phong về, Vu Thanh ra tay giết Lâm Phong tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì.
Tuy nhiên Đằng Vu Yêu vẫn bình tĩnh như trước khẽ lắc đầu, nói:
– Vu Thanh, nhiệm vụ của ngươi không phải là giết hắn, mà là đọ sức với Bát đại công tử trong đại hội Tuyết Vực. Bây giờ ngươi cứ yên tâm tu luyện, mau chóng nâng cao tu vi, tăng cường lá bài tẩy của mình, tương lại của Vạn Thú môn còn cần dựa vào ngươi.
Vu Thanh yên lặng nghe Đằng Vu Yêu nói, đôi mắt yêu dị có chút nghiêm túc, lập tức gật đầu lui ra ngoài. Đúng vậy, ánh mắt của hắn nên đặt ở việc tranh đấu với bát đại công tử cùng đại hội Tuyết Vực. Nơi đó là nơi thiên tài tranh nhau tỏa sáng, mới là sân khấu thuộc về hắn, Lâm Phong thì để người khác đi giết được rồi.
– Đằng Vu Sơn!
Đằng Vu Yêu mở miệng hô, Đằng Vu Sơn bước ra đáp:
– Môn chủ.
– Ngươi mang một số người đi Thiên Nhất học viện, đem đầu Lâm Phong về cho thú của Vạn Thú môn ăn.
Đằng Vu Yêu lạnh lùng nói, lập tức đứng dậy đi vào trong bình phong.
– Vâng, môn chủ.
Đằng Vu Sơn gật đầu thật mạnh. Lâm Phong phải chết, lần này nhất định phải lấy đầu Lâm Phong trở về, để Tuyết Nguyệt biết rằng, Vạn Thú môn cũng không phải dễ chọc.
Ở trong đại điện có một bóng dáng trẻ tuổi, ánh mắt phức tạp.
Người này chính là Cuồng Sư, tất cả chuyện này đều là do hắn vì muốn đoạt nguyên khí địa mạch mà muốn giết Lâm Phong mà gây nên. Hắn cho là hắn phát hiện nguyên khí địa mạch không cho phép bọn Lâm Phong mang cái gì đi. Buồn cười chính là cuối cùng bọn họ cũng không lấy được nguyên khí địa mạch mà cường giả Vạn Thú môn chết không ít.
Mà hiện giờ hắn đắc tội với thanh niên danh chấn Tuyết Nguyệt, Cuồng Sư hắn ngay cả tư cách tham dự cũng không có, bị quên lãng ở trong một góc. Hắn và Lâm Phong căn bản không phải người thuộc cùng một thế giới. Trước kia hắn ở trước mặt Lâm Phong thể hiện kiêu ngạo, bây giờ hắn cảm giác mình có chút châm chọc.
Có một đám người Vạn Thú môn trùng trùng điệp điệp đi thẳng tới Thiên Nhất học viện. Những nơi đi qua, mọi người đều kinh sợ, toàn bộ theo sau đám người Vạn Thú môn hướng Thiên Nhất học viện đi tới.
Xem ra lần này, người Vạn Thú môn không giết được Lâm Phong chắc chắn không bỏ qua.
Hơn nữa rất rõ ràng nhận thấy, lần này Vạn Thú môn phái ra cường giả lợi hại hơn, tất yếu phải lấy mạng Lâm Phong, cũng không biết Lâm Phong ngăn cản như thế nào.
Cường giả Huyền Vũ cảnh bay trên không hoặc cưỡi Huyền yêu mà đi, tốc độ nhanh vô cùng, tới Thiên Nhất học viện cũng không mất quá nhiều thời gian.
Nhìn trên không cường giả Vạn Thú môn hùng dũng mà đến, tất cả mọi người Thiên Nhất học viện đều cả kinh. Đã tới, người của Vạn Thú môn quả nhiên không có bỏ qua, lại một lần nữa đánh tới.
Lần này Lâm Phong đang ở trong pháo đài cổ, cùng Hỏa lão và Xích lão ngồi trò chuyện trong sân. Y Tuyết liền vội vội vàng vàng mang tin tức người Vạn Thú môn nổi giận, giết tới.
Tuy nhiên mày Lâm Phong chỉ hơi nhếch, rất nhanh liền khôi phục bình thường, trên mặt hiện lên ý cười lạnh như băng.
Vạn Thú môn thật đúng là chưa đến phút cuối chưa cam lòng a.
– Hỏa lão, Xích lão có hứng thú xem một tuồng kịch không!
Lâm Phong cười nói, khiến Hỏa lão và Xích lão cảm giác có chút kinh ngạc. Người này lại vẫn bình tĩnh vô cùng.
– Thiếu gia, lần này bọn họ tới là phó môn chủ Vạn Thú môn, Đằng Vu Sơn, người hay là không nên đi.
Y Tuyết nghe được sự tùy ý trong lời nói của Lâm Phong thì cả kinh. Hắn vậy mà nói muốn đi xem trò vui, chẳng lẽ Lâm Phong không biết những người kia là muốn mạng hắn mà đến à.
– Ta biết mà Y Tuyết, yên tâm đi, không có việc gì.
Lâm Phong mỉm cười đứng dậy.
Hỏa lão và Xích lão nhìn nhau cười một tiếng, lập tức theo sau Lâm Phong cùng nhau bước ra cửa đá. Bọn họ cũng muốn biết, cái Lâm Phong gọi là xem cuộc vui là chỉ cái gì.
Trong diễn võ trường trên không của Thiên Nhất học viện, bên cạnh tháp tu luyện, Đằng Vu Sơn cùng đám cường giả của Vạn Thú môn xuất hiện ở nơi này.
Những người này đều mang sắc mặt lạnh lùng, trên người tỏa ra sát ý mãnh liệt. Nghe nói, Lâm Phong chính là ở chỗ này, giết hại mười hai cường giả và năm con yêu thú của Vạn Thú môn bọn hắn. Như vậy bọn hắn cũng ở ngay chỗ này đem đầu Lâm Phong cắt bỏ.
– Lâm Phong đi ra, nhận cái chết.
Lúc này trong hư không một âm thanh nồng đậm sát ý truyền đi rất xa, truyền khắp Thiên Nhất học viện.
– Đám người Vạn Thú môn này thật kiêu ngạo.
Mọi người cau mày, gầm lên như thế làm cho màng nhĩ người ta chấn động, hơn nữa, địa phương bọn họ đang đứng là bên cạnh tháp tu luyện. Bây giờ có không ít người đang tu luyện trong tháp, tuy rằng cửa đá thạch thất trong tháp hiệu quả cách âm không tệ, nhưng quát lớn tiếng như thế vẫn có thể ảnh hưởng vào trong.
Vạn Thú môn đang bắt nạt Thiên Nhất học viện.
Còn có đối mặt với cường giả Vạn Thú môn đánh tới, Lâm Phong vẫn đi ra sao?
Đáp án dĩ nhiên là có.
– Một đám ngu xuẩn!
Xa xa một âm thanh như có như không truyền đến. Âm thanh không quá lớn, lại rõ ràng như gió chui vào tai mọi người, không chút nào chói tai.
Ánh mắt đảo qua, lập tức mọi người liền nhìn thấy một người chậm rãi tiêu sái đi tới.
Người đó vẫn trẻ như vậy, nhưng giờ phút này mọi người đã không còn người nào dám coi thường hắn, chỉ có chút sùng kính.
Lúc hai cá nhân thực lực không kém nhau nhiều thì một bên yếu có lẽ sẽ ghen tị với người kia. Nhưng khi chênh lệch giống như giữa trời và đất thì không cách nào bù đắp, như vậy bên yếu kia rất khó sinh ra ý đố kỵ chỉ có ngưỡng mộ.
Lâm Phong chính là như vậy. Mọi người trong Thiên Nhất học viện đều hiểu rõ, Lâm Phong cùng bọn họ căn bản không phải người cùng đẳng cấp, thiên phú của Lâm Phong so với bọn họ khủng bố hơn nhiều lắm.
Lông mày Đằng Vu Sơn nhíu lại, trong mắt hiện lên sát ý, hắn thật không ngờ Lâm Phong vẫn dám công khai đi đến, hơn nữa còn nhục mạ bọn họ là một đám ngu xuẩn.
Người này đúng thật là ngông cuồng đến lợi hại.
– Lâm Phong, ngươi giết người Vạn Thú môn ta, lần này, ta muốn đem đầu người về làm mồi cho yêu thú Vạn Thú môn.
Đằng Vu Sơn nhìn chằm chằm Lâm Phong, giọng đầy độc ác.
Có thể nói, ở trong Vạn Thú môn, Đằng Vu Sơn hắn là nhận biết Lâm Phong sớm nhất. Thời điểm vây giết Vân Hải Tông, Lâm Phong đã cho hắn ấn tượng sâu sắc. Nhưng lúc trước hắn không thể tưởng tượng Lâm Phong có thể đi tới một bước như ngày hôm nay, hơn nữa nếu không phải đắc tội Vạn Thú môn, hắn còn có thế đi xa hơn nữa.
– Muốn lấy đầu ta cho yêu thú ăn?
Vẻ mặt Lâm Phong lạnh lùng, nhìn hình dáng này trong hư không lại mang theo vài phần chế nhạo.
– Một khi đã như vậy, các người lên đi, ta chờ đám các ngươi cắt lấy đầu của ta.
Lâm Phong thản nhiên nói, khiến đám người Đằng Vu Sơn nhíu mày, tuy nhiên ngay lập tức trong mắt Đằng Vu Sơn hiện lên một tia độc ác.
– Giết!
Đằng Vu Sơn quát khẽ một tiếng, lập tức sát ý ở trong không gian lan tỏa, lúc này người Vạn Thú môn không còn khách khí với Lâm Phong, toàn bộ hướng Lâm Phong đánh tới.
Nhưng mà vào lúc này, dường như có một dây đàn dao động, một tiếng đàn du dương truyền tới.
Nghe thấy tiếng đàn, cười lạnh trên mặt Lâm Phong càng sâu, Vạn Thú môn chẳng lẽ thực sự nghĩ rằng Thiên Nhất học viện không có người sao?