Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 431: Ra Tay Hèn Hạ



Mọi người đưa mắt tập trung nhìn hai bóng người trên hư không, thần sắc lộ rõ hưng phấn nồng đậm, Lâm Phong cuồng ngạo, lớn lối, nói giết liền giết.

Xà Quỳnh dùng lời lẽ sỉ nhục nữ tử Lâm Phong, Lâm Phong vì hồng nhan, thề trên trời dưới dất cũng phải tru diệt Xà Quỳnh.

Mà lúc này, Xà Quỳnh căn bản không nghĩ tới Lâm Phong đột ngột động thủ như thế, hơn nữa tốc độ cũng rất kinh khủng, Huyền Vũ cảnh tầng hai, nhưng tốc độ không chậm hơn Huyền Vũ cảnh tầng bốn như hắn, thậm chí mơ hồ còn thắng hơn một chút.

Lâm Phong càng ngày càng gần Xà Quỳnh, sát phạt chi ý phủ xuống người hắn càng ngày càng mãnh liệt, kinh khủng.

– Không được, cứ tiếp tục như vậy, một kiếm sát phạt của hắn chém xuống thì có thể chém trúng ta.

Trong lòng Xà Quỳnh trở nên lạnh lẽo, sát phạt chi khí này quá cường liệt rồi, dường như ẩn chứa kiếm đạo chi ý, dù hắn có tu vi mạnh hơn vẫn bị kiếm sát phạt này xé thành bụi phấn, hắn chắc chắn phải chết.

– Giao long!

Khẽ quát một tiếng, chân nguyên cuồng bạo, trên người Xà Quỳnh, một hư ảnh giao long như ẩn như hiện, phát ra từng tiếng rống giận, dường như muốn nhập vào trong thân hắn, lại như muốn chui ra khỏi thân hắn.

– Giao Long Quyền Ý!

Xà Quỳnh gầm lên một tiếng, Giao Long Quyền Kinh được sử dụng mà ra, giao long như nhập vào thân hắn đột nhiên lan tràn, lượn lờ trên cánh tay hắn. Một cái đầu giao long bao trùm trên nắm tay, gào thét mà lao về phía Lâm Phong. Giờ khắc này, Xà Quỳnh không còn lui về phía sau mà là lao tới trước.

Từng tiếng nổ ùng ùng truyền ra, Giao Long Quyền Ý dường như muốn phá hủy không gian.

Ánh mắt Lâm Phong vẫn rét lạnh như băng, không có động tác dư thừa nào, chỉ có một kiếm, chém giết.

Hết thảy tất cả đều là hư ảo, giờ phút này, Lâm Phong chỉ có sát phạt.

Giết, giết, giết, giết hết thảy tất cả cản trở trước người hắn, dám sỉ nhục Mộng Tình, dám đùa giỡn Mộng Tình, giết!

Sát phạt chi khí này vô cùng vô tận, thuần túy tới cực điểm, dường như trong thiên địa chỉ có giết chóc!

Ánh trăng vẫn thê lương như thế, thê lương như nước, nhưng mọi người đều không cảm giác được, chỉ cảm thấy khí tức sát phạt kia, khí tức sạt phạt kinh khủng.

Lâm Phong, tu vi Huyền Vũ cảnh tầng hai lại có thể buông thả ra sát phạt chi ý đáng sợ như vậy, điều này cần phải có cảm ngộ kiếm đạo, lĩnh ngộ sát phạt chi đạo mạnh bao nhiêu?

Lấy kiếm sát phạt, vượt qua hai cảnh giới mà đối chiến với Xà Quỳnh.

Tham Khảo Thêm:  Chương 48: Mai phục

Trên hư không, lão già bố trí Cửu Cung Khốn Long Đại Trận nhìn Lâm Phong, ánh mắt hơi trầm xuống, lão vẫn còn xem thường Lâm Phong rồi, thiên phú kẻ này thật đáng sợ, sát phạt chí khí này, cho dù người mạnh hơn Lâm Phong rất nhiều cũng không thể có được.

Bên phía Tuyết Nguyệt thánh viện, Đoàn Thiên Lang cùng Đại Bằng công tử ngồi chung một chỗ, sắc mặt khó coi. Nhất là Đại Bằng công tử, thực lực của Lâm Phong vượt ra ngoài dự liệu của hắn.

Hắn đột nhiên cảm thấy chuyện cũng không đơn giản như trong tưởng tượng của mình, cũng sẽ không thuận lợi như vậy.

Thực lực của Lâm Phong đã đủ để đánh một trận với cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bốn.

Mấy người ở Lạc Hà tông, Vạn Thú môn, Độc Cô gia tộc cùng với người có thù hận với Lâm Phong đều có chút khó coi, rất nhiều người đều tận mắt nhìn thấy Lâm Phong trưởng thành, cho tới bây giờ, Lâm Phong đã có thể chiến đấu với Huyền Vũ cảnh tầng bốn. Thiên phú bực này, nếu cho Lâm Phong thêm ba năm hay năm năm thời gian, như vậy hắn sẽ phát triển tới mức độ nào?

Bọn họ không dám nghĩ, thiên tài chân chính chỉ quật khởi trong mấy năm ngắn ngủi, trong lúc ngươi lơ đãng thì hắn đã vượt qua rất xa. Giống như Lâm Phong, hai năm trước chỉ là thiếu niên mới đột phá Khí Vũ cảnh, lúc vào hoàng thành thì đạp chân vào Linh Vũ cảnh, có bao nhiêu người dám nghĩ rằng, sau hai năm, hắn đã có thể đứng ở trên Tương Giang, một kiếm lập tức giết Lăng Thiên, sát phạt chi khí chấn động vạn người.

– Lâm Phong! Kẻ này, nhất định phải giết chết sớm, không thể lưu được.

Trong lòng rất nhiều người đều sinh ra suy nghĩ như vậy, hơn nữa, cái ý niệm này càng ngày càng mãnh liệt, lưu lại một tên như Lâm Phong thật sự quá nguy hiểm!

Chỉ có phương hướng Nguyệt gia kia, lão già tóc trắng cầm đầu lộ ra vẻ mặt phức tạp.

Mỗi lần nhìn thấy thiên phú kinh khủng của Lâm Phong, lão không tự chủ được mà nhớ tới nàng kia, không hổ là mẫu thân con, Lâm Phong rất giống với con bé!

Thiên phú kinh khủng như nhau, chấp niệm cùng khinh cuồng giống nhau, chỉ cần nhận định là đúng, trên trời dưới đất, nhất định phải làm được, không người nào có thể ngăn cản.

Kiếm sát phạt kia chém ra một khe màu đen, va chạm với giao long từ trên người Xà Quỳnh phóng ra, không gian bị xé rách, toàn bộ đều là khí tức cuồng bạo hủy diệt, không gian rung động quay cuồng.

Khí tức kinh khủng truyền ra, một kiếm sát phạt chém nát giao long, tiếp tục cắn nuốt về phía Xà Quỳnh, giống như là không có gì có thể ngăn cản được một kiếm sát phạt này. Thân hình Lâm Phong như gió cũng vượt qua không gian cuồng bạo, lao tới bên người Xà Quỳnh, người hắn cũng giống như kiếm, chỉ có giết chóc.

Tham Khảo Thêm:  Chương 363

Sắc mặt Xà Quỳnh rất âm trầm, vô cùng nổi giận mà gầm lên một tiếng, Giao Long Quyền Ý cuồn cuộn giết ra lần nữa, thân hình hắn điên cuồng thối lui. Không thể ở quá gần Lâm Phong, nếu quá gần thì sát phạt chi khí tùy thời có thể phá hủy hắn, diệt sát hắn.

– Giết!!!

Lâm Phong lần nữa phun ra một chữ lạnh băng, kiếm sát phạt lần nữa chém ra, nuốt sạch giao long, từng bước bức Xà Quỳnh lui về sau.

Dưới sát phạt chi khí kinh khủng của Lâm Phong, Xà Quỳnh với Huyền Vũ cảnh tầng bốn lại rơi vào hạ phong.

Một màn này làm cho người ta cảm thấy khó tin, thực lực Xà Quỳnh đã đủ đáng sợ rồi, nhưng khi đánh với Lâm Phong lại phải chật vật như vậy.

– Grào!!!

Một tiếng gầm điên cuồng chấn động cả không gian, sau lưng Xà Quỳnh, một hư ảnh giao long khủng bố xuất hiện, dữ tợn mà uy nghiêm, nhìn thẳng vào Lâm Phong.

Xà Quỳnh bị buộc phóng ra Vũ hồn của mình.

– Giết!

Lâm Phong không để ý tới giao long, lại là một chùm ánh sáng hủy diệt nở rộ, một kiếm lần nữa chém ra, không chút lưu tình.

Sắc mặt Xà Quỳnh càng thêm âm trầm, toàn thân tràn ngập khí tức dã tính, giao long giương nanh múa vuốt.

– Dung hợp!

Ánh sáng yêu dị khủng bố lưu chuyển không ngừng, trên người Xà Quỳnh, từng tia đường vân yêu dị hiện lên, đường vân yêu dị kia chính là hoa văn của giao long.

Giờ phút này, Xà Quỳnh giống như hóa thành yêu thú, được giao long chân chính dung nhập vào trong thân thể.

– Giao Long Quyền Kinh, chỉ có chân chính hóa thành giao long mới có thể phát ra uy lực chân chính.

Ánh mắt Xà Quỳnh như yêu mà cũng như ma, ngẩng đầu, hắn điên cuồng gào thét một tiếng, toàn thần tràn ngập khí tức dã tính của yêu thú.

– Giết!

– Grào…

Xà Quỳnh gầm lên một tiếng, hồn giao long gào thét, trên cánh tay Xà Quỳnh đã được hoa văn giao long bao trùm, một quyền đánh ra, trong quyền ý đều có bóng dáng giao long trào ra, chộp về phía Lâm Phong.

– Ầm….

Kiếm sát phạt cùng quyền giao long lại va chạm với nhau, một phía không gian bị bóng tối khủng bố bao trùm, ngay lập tức bao lấy Xà Quỳnh cùng Lâm Phong, bóng người hai người bị bóng tối hủy diệt cuốn lấy, lần va chạm này quá mãnh liệt.

Mọi người sinh ra cảm giác hít thở không thông, ánh mắt tập trung nhìn lên hư không, đây là là thiên tài va chạm chân chính, lực hủy diệt thật đáng sợ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 48: 48: Tôi Đã Yêu Nơi Này

Xà Quỳnh dung hợp với hồn giao long, Lâm Phong chỉ có sát phạt, tàn sát hết thảy, nhất định phải thực hiện lời hứa của hắn, trên trời dưới đất, tru diệt Xà Quỳnh.

– Đại Bằng, giết Lâm Phong đi!

Bên hồ Tương Giang, phía Tuyết Nguyệt thánh viện, Đoàn Thiên Lang băng hàn nhìn Sở Triển Bằng nói, làm cho Sở Triển Bằng hơi ngây người, có chút không hiểu được nhìn Đoàn Thiên Lang.

– Xà Quỳnh chắc chắn bại trận này, bây giờ ngươi qua tru diệt Lâm Phong, nếu không mà nói, ngươi đơn thương độc mã chiến với Lâm Phong cũng là một trận ác chiến, ngươi cũng không nhất định dễ dàng thắng hắn.

Đoàn Thiên Lang nhìn Sở Triển Bằng, chậm rãi nói, mặc dù Sở Triển Bằng có đột phá, nhưng thực lực cũng giống như Xà Quỳnh, Huyền Vũ cảnh tầng bốn.

Xà Quỳnh là thống lĩnh cấm quân trẻ tuổi nhất, bằng vào tu vi hôm nay của hắn cùng với công pháp võ kỹ, tuyệt đối có thể đứng vào hàng ngũ Bát đại công tử, coi như là người xếp hạng thứ sáu như Sở Triển Bằng cũng không nhất định tất thắng.

Lâm Phong có thể áp chế Xà Quỳnh, như vậy liền đủ sức đánh một trận với Sở Triển Bằng.

– Giờ phút này, là cơ hội tốt nhất để giết Lâm Phong, bỏ lỡ cơ hội này thì ngươi phải chính diện đánh một trận với hắn, khi đó, ngươi càng không có lựa chọn.

Đoàn Thiên Lang vẫn khuyên nhủ. Anh mắt Sở Triển Bằng lóe lên không chừng, hơi do dự, để hắn giết Lâm Phong vào thời điểm này, không thể nghi ngờ chính là kẻ dậu đổ bìm leo, hơn nữa, trước mặt bao người như vậy, hắn còn mặt mũi gì nữa.

Nhưng mà, đúng như lời của Đoàn Thiên Lang, nếu như Lâm Phong ở trạng thái đỉnh phong mà đánh một trận với hắn, chỉ bằng vào sát phạt chi khí này thì hắn đã không nhất định thắng được, nếu hắn thua Lâm Phong, vậy càng mất mặt hơn.

– Giết!

Lúc này, trong hư không truyền ra một tiếng quát của Lâm Phong, sát phạt chi khí cuồn cuộn khủng bố phóng ra hắc mang vạn trượng, thân hình Xà Quỳnh bắn ra, khóe miệng rướm máu, bại! Xà Quỳnh bại ở trong tay Lâm Phong, Lâm Phong thật sự đáng sợ.

– Lâm Phong, nhất định phải giết!

Sở Triển Bằng thấy một màn này, hắn cắn răng, gió nổi lên, đôi cánh đại bàng xẹt qua hư không, phát ra một tiếng kêu to.

– Lâm Phong, đánh một trận với ta.

Sở Triển Bằng hét lớn một tiếng, hư ảnh đại bàng phóng lên cao, bay thẳng về phía Lâm Phong, làm cho người xem đều ngây ngốc.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.