Nam Chính Từng Bị Tôi Tra Sống Lại

Chương 63



Người cá tàn tật 14.

Nhóc mèo lười sẽ chê cười.

Tác giả: Chước Nhiễm

Edit: Sâm

*

Cắn là điều không thể, Lan Trạch tay mắt lanh lẹ, luôn bón cho ăn cá khô đúng lúc, về cơ bản là không để Lâm Không Lộc có cơ hội cắn.

Còn về phần trở nên xấu xí, điều đó cũng khó có thể xảy ra. Tốc độ thay vảy của người cá rất nhanh, buổi chiều rụng thì sáng hôm sau đã có thể mọc vảy mới rồi.

Nhưng, mặc dù không xấu cũng không thể chịu nổi việc thi thoảng sẽ rơi ra một mảnh.

Vì thế Lan Trạch lại không ra ngoài nữa, phải mất bốn đến năm ngày để thay vảy. Nếu rụng một mảng lớn, có thể đi một đường sẽ rơi xuống cả quãng đường ấy. Lòng tự trọng của hắn rất nặng, lúc này hắn thà ở trong phòng buồn chán xử lý công việc còn hơn đi ra ngoài.

May mắn thay, có Lâm Không Lộc ở bên hắn, trong lúc xử lý công việc hay chọc “mèo”, rồi lại cho đối phương ăn cá khô, cũng rất thích ý.

Nhưng hai ngày sau, tổ chương trình đến căn cứ, cuộc sống thoải mái này bị gián đoạn. Lâm Không Lộc phải đi quay và ăn ở chung với những vị khách mời khác.

Lan Trạch: “…” Vì sao phải tự vác đá đập chân mình?

Có rất nhiều cách để dụ nhóc mèo đến căn cứ, cũng có rất nhiều cách để xuất hiện trước truyền thông, vì sao cứ phải chọn cách này?

Lâm Không Lộc còn cố ý hỏi: “Không phải anh nói không có phòng trống sao?”

Người trong tổ chương trình mới đến, tự dưng lại có phòng trống.

Lan Trạch: “…”

*

Sau khi Lâm Không Lộc rời đi, Lan Trạch bỗng chẳng có tâm trạng để làm việc, vậy nên hắn dứt khoát mở thiết bị đầu cuối để xem chương trình.

“Toại nguyện giấc mơ quân ngũ, bảy ngày bảy đêm” được phát sóng dưới hai hình thức: phát sóng trực tiếp và phát sóng biên tập. Bốn ngày đầu tiên huấn luyện tại căn cứ, toàn bộ quá trình sẽ được phát sóng trực tiếp. Sau một ngày nghỉ ngơi, tổ chương trình sẽ biên tập bốn ngày được phát sóng trực tiếp thành hai tập.

Ba ngày sau cùng là huấn luyện thực địa cũng sẽ được phát sóng trực tiếp, sau khi kết thúc sẽ biên tập phát lại.

Khi Lan Trạch mở phòng phát sóng trực tiếp, hắn thấy bão bình luận che trời lấp đất, tất cả đều là biểu tượng chiến hạm kèm theo một hàng chữ vàng, nội dung giống nhau –

[ Đây rồi đây rồi, ông mày có bại sản cũng phải chửi Lộc nào đó ra khỏi giới giải trí ]

[ Ôi, trên tinh bác khống chế bình luận giỏi lắm mà, sao không khống chế sóng bình luận đi? Không khống chế được chứ gì há há há ]

[ Ngồi chờ Lộc nào đó bị ngược, công tử bột yếu ớt thế này chắc không chịu nổi hai ngày đã ngất nhỉ ]

[ Tôi xin nói luôn lời độc ác tại đây, Lộc nào đó một ngày thôi cũng không chịu nổi. Hôm nay không ngất tôi sẽ gọi các vị ở đây một tiếng bố ơi ]

[ Lầu trên tàn nhẫn thật đấy, tự dưng tôi không biết mình muốn có thêm thằng con trai hay muốn nhìn Lộc nào đó bị ngược nữa ]

[ Trời má, để dìm hàng Lâm Không Lộc mà điên rồ thật đấy, toàn đập tiền vào để bình luận, giờ bình luận bình thường đều không thể nhìn thấy được ]

[ Anti-fan điên rồ lắm ]

[ +1 ]

[ Không muốn thấy Lộc nào đó, chỉ muốn ngắm Tô Tô, nhà cậu ta phiền phức ghê nơi ]

Lan Trạch: “…”

Hắn mặt không đổi đăng ký tài khoản, nạp tiền rồi đập mạnh vào chiến hạm đắt nhất để tấn công, liền mạch lưu loát.

Chẳng mấy chốc, màn hình tràn ngập dòng spam vàng rực rỡ “Tiểu Lộc cố lên, Tiểu Lộc giỏi nhất”.

Cư dân mạng:…

Không chiếm được sóng bình luận, họ chỉ có thể di chuyển đến khu chiến trường bình luận thường –

[ Má ơi, chưa phát sóng mà đã gió tanh mưa máu vậy rồi ]

[ Đậu má nó có bệnh à, dùng mấy trăm vạn tinh tệ quét hết đống bình luận bẩn, tiền nhiều quá nên phải đốt bớt hả? ]

[ Anti-fan không đánh lại nổi, tức muốn hộc máu rồi há há há ]

[ Có mỗi tôi nhấp vào hình đại diện để xem thông tin à? Là Lan Trạch điện hạ đấy, run bần bật.jpg ]

Cư dân mạng:…

[ Đệt mợ! ]

[ Thái quá vl! ]

[ Sao bảo anh ta tính tình thô bạo? ]

[ Sao bảo anh ta thường xuyên đánh Lâm Không Lộc? ]

[ Diễn rồi, chắc chắc là diễn đấy! ]

Lan Trạch quét bình luận xong thì phát sóng trực tiếp cũng bắt đầu. Sóng bình luận cuối cùng cũng yên lặng thanh bình, không còn ai bỏ tiền để bình luận cao cấp nữa.

Cùng lúc đó, bảy tám quả cầu trí năng phát sóng trực tiếp bắt đầu phát hình ảnh trực tiếp từ nhiều góc độ, hình ảnh chính tập trung vào chiếc xe huyền phù đang hướng đến sân huấn luyện.

Khi xe huyền phù đến, người xuống xe trước là ảnh đế Chử Phỉ, màn hình lập tức toàn bình luận thét chói tai lên “Anh Chử đẹp trai quá” “Góc nghiêng của anh Chử giết ch.ết tui rồi” “Lộc gì kia không biết xấu hổ mà ăn vạ hả”.

Tham Khảo Thêm:  Chương 11: C11: Tên của người cá

Tiếp theo là thần tượng nổi tiếng An Tô Tô, màn hình lại nổ tung.

[ A a a, Tô Tô đáng iu quá! ]

[ Tô Tô nhìn em đi! ]

[ Lại một ngày bị vẻ đẹp của Tô Tô làm cho khóc ]

[ Hôm nay Tô Tô đẹp đến thế này, tự dưng lo lắng sẽ bị Lộc nào đó quấn lấy ]

[ Tô Tô đừng có cho Lộc nào đó một ánh mắt nào đấy ]

[ Mong là chia phòng phát sóng trực tiếp, chỉ muốn ngắm Tô Tô, không muốn thấy Lộc nào đó ]

Lan Trạch: “…”

Hắn cũng muốn chia phòng phát sóng trực tiếp, không muốn thấy hình ảnh những người không liên quan.

*

Mãi đến cuối cùng, quả cầu mới chuyển máy quay sang Lâm Không Lộc, người đã có mặt từ sớm.

Thiếu niên mặc quân phục màu xám bạc của quân vũ trụ, dáng người mảnh khảnh lại thẳng tắp, như một cây bạch dương non trong góc sân huấn luyện, hiên ngang anh tuấn.

Khi màn hình phóng to, sức ảnh hưởng từ nhan sắc còn lớn hơn nữa, đôi mắt thiếu niên sáng ngời, nụ cười trong veo sạch sẽ, khóe môi hơi nhếch lên như móc câu nhỏ khiến lòng người rộn rạo.

Đôi mắt lục của Lan Trạch cuối cùng cũng nhuốm ý cười, khóe môi bất giác cong lên.

Sóng bình luận dường như bị tạm dừng một giây, sau đó lại tràn ngập màn hình.

[ **, Lâm Không Lộc có hơi đẹp trai, bị rung động rồi ]

[ Cậu nói đây gọi là “hơi” đẹp trai á? ]

[ Nói nhỏ, tôi cảm thấy quả thực cậu ta đẹp trai hơn Chử Phỉ ]

[ Lầu trên có bệnh về mắt thì đi khám đi, Lộc nào đó có chỗ nào đẹp hơn anh Chử hả? ]

[ Chậc chậc, chắc lại seeder rồi, Lộc nào đó lại ăn vạ anh Chử ]

[ Seeder của Lộc nào đó phiền toái thật, vẫn là Tô Tô đáng yêu, liếm màn hình prprpr* ]

*Chỉ động tác liếm. Dùng khi nhìn thấy thứ gì đáng yêu, dễ thương. Bắt nguồn từ chữ ペロペロ (peropero) trong tiếng Nhật, có nghĩa là liếm. Cũng giống tiếng liếm nước bọt trong tiếng Trung. -Trích tieuxuyen.com.

Ánh mắt của Lan Trạch hoàn toàn bị Lâm Không Lộc hấp dẫn, đọc được bình luận mới tiện thể liếc nhìn Chử Phỉ và An Tô Tô, cảm thấy đám cư dân mạng này khả năng lớn đều có bệnh về mắt.

Rõ ràng tên Chử ảnh đế đã từng cắt mí, mũi thì quá giả, sao có thể đẹp được bằng nhóc mèo lười? Hình như còn có xích mích với nhóc mèo lười à?

Còn về An Tô Tô, trong mắt hắn cũng chẳng đáng yêu bằng nhóc mèo lười, mà hình như lại là một người có thù với nhóc mèo lười nhà hắn?

Chậc, nhóc mèo lười đúng là quá biết cách đắc tội người khác.

Hắn ngẫm nghĩ, cuối cùng quyết định gọi điện cho phó quan Jon, bảo đối phương giúp tra việc “Lâm Không Lộc ăn vạ Chử ảnh đế, muốn chơi quy tắc ngầm với An Tô Tô” là thế nào.

Lâm Không Lộc không biết mấy việc đó, y lễ phép chào hỏi một số vị khách rồi đứng lùi về chỗ, tiếp tục đợi huấn luyện viên.

[ Oa, bỗng dưng cảm thấy Lâm Không Lộc có chút ngoan ngoãn, không tệ như mọi người nói ]

[ +1, không quan tâm về giới giải trí nhiều lắm, cũng không rõ vì sao mọi người bôi đen cậu ấy ]

[ Con người hoàng tử phi rất tốt ]

[ Seeder cút đi ]

[ Ồ, khống chế bình luận tới tận chỗ này rồi ]

[ Bác sĩ mèo cố lên, bác sĩ mèo giỏi nhất! ]

Rất rõ ràng, có rất nhiều binh lính trong căn cứ đang xem truyền hình trực tiếp, bí mật nói chuyện thay cho Lâm Không Lộc.

*

An Tô Tô và Chử Phỉ thấy Lâm Không Lộc đều chào hỏi những người khác chỉ trừ hai bọn họ, vẻ mặt mỗi người đều hơi cứng ngắc và xấu hổ.

Bọn họ đúng là có mâu thuẫn với nhau, chính xác mà nói, là hai người họ từng không coi Lâm Không Lộc ra gì và tùy ý lợi dụng y.

Khi An Tô Tô mới vào giới từng muốn tìm một người chống lưng cho mình, nhưng lúc đang giả vờ từ chối, ra vẻ thì bị Lâm Không Lộc bắt gặp. Y tưởng cô bị ép buộc nên đã đứng ra hành hiệp trượng nghĩa.

Sau này An Tô Tô siêu hot, không biết ai đào ra đoạn video này, ám chỉ cô ta không đứng đắn. An Tô Tô không muốn làm mất lòng người hậu thuẫn của mình, nhưng vẫn muốn rửa sạch vết nhơ nên dứt khoát đổ lỗi cho Lâm Không Lộc. Cô ta nói Lâm Không Lộc muốn chơi quy tắc ngầm với cô nhưng bị cô từ chối.

Dù sao Lâm Không Lộc cũng là tài phiệt đời hai, vào ngành giải trí như một sở thích chứ không nghiêm túc. Nếu y không hòa nhập được trong làng giải trí thì còn có thể quay về kế thừa gia nghiệp. Nhưng cô thì khác, nếu không thể tồn tại trong giới thì sự nghiệp sẽ đi tong.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Về phần ảnh đế Chử Phỉ, gã ta đúng thật đã từng cướp tài nguyên của Lâm Không Lộc, ai bảo tài nguyên ấy tốt quá làm gì. Chẳng qua là một nghệ sĩ nhỏ nhà có chút tiền mà thôi, gã ta không thèm để vào mắt, nếu đối phương dám nói chuyện này ra thì chưa cần gã mở miệng, fans gã sẽ xé xác trước rồi.

Mọi chuyện đã phát triển đúng như gã đoán, thậm chí, kiếp trước Lâm Không Lộc cũng sẵn sàng nhận tội để hủy hoại danh tiếng theo cốt truyện, vô cùng phối hợp.

Nhưng tình thế hiện giờ đã khác, Lâm Không Lộc không cần tiếng xấu nữa nên tự nhiên lười để ý đến họ.

An Tô Tô và Chử Phỉ đều hơi thấp thỏm, nghệ sĩ nhỏ mà họ từng đắc tội bỗng dưng gả vào hoàng thất, trở thành người bọn họ không thể đắc tội, có thể sẽ trả thù bọn họ hay không?

Nhưng nghĩ đến lời đồn trên mạng về việc Lâm Không Lộc ở trong hoàng thất sống không quá tốt, thậm chí còn bị Nhị hoàng tử tra tấn thì có chút yên tâm.

Thậm chí Chử Phỉ còn chủ động tiến lên chào hỏi: “Tiểu Lộc đến sớm vậy à, nghe nói cậu đã đến căn cứ từ mấy ngày trước rồi, có thể tiết lộ cho mọi người biết huấn luyện viên kỳ này là ai không? Có nghiêm khắc lắm không?”

Nhìn thì gã có vẻ tốt bụng, nhưng từng câu chữ đều ám chỉ Lâm Không Lộc có quan hệ, không đến cùng những khách mời khác, chắc chắn đã đi cửa sau để gặp huấn luyện viên, sẽ được chú ý đặc biệt.

Hơn nữa, lúc Lâm Không Lộc chào hỏi đã cố ý bỏ qua gã, trái lại gã chủ động tiến lên, sẽ thể hiện sự rộng lượng của gã.

Quả nhiên, sóng bình luận lại ồn ào lên.

Lâm Không Lộc liếc gã một cái, lộ ra vẻ mặt kỳ lạ, giọng điệu nhàn nhạt: “Tôi không rõ lắm, tôi tới căn cứ trước là để giúp khám bệnh, không biết gì về chương trình.”

An Tô Tô thấy vậy thì ra vẻ ngạc nhiên: “Thầy Lâm biết chữa bệnh ư? Vậy sau này lúc huấn luyện thực địa chúng tôi phải dựa vào cậu rồi.”

Lâm Không Lộc: “Chỉ sợ không được, mấy người không muốn được tôi chữa đâu.” Trừ khi mấy người muốn bị trùng quân* cắn mấy miếng lúc đến tiền tuyến.

*Quân đội trùng tộc.

[ Sợ là sẽ bị trị chết hhh ]

[ Đậu mòe, Chử Phỉ với An Tô Tô nói chuyện có mùi sen là thế nào? ]

[ Ha, Lộc nào đó đi cửa sau bị chọc thủng, fans thẹn quá hóa giận hả? ]

[ Bác sĩ mèo cố lên, bác sĩ mèo giỏi nhất! ]

[ Thủy quân cút đi ]

[ Bác sĩ mèo là ai? ]

[ Hơ, còn lấy thiết lập nhân vật là bác sĩ đấy ]

Đúng lúc này, huấn luyện viên đi tới, đối phương vừa nhìn thấy Lâm Không Lộc là chào hỏi: “Chào buổi sáng, bác sĩ mèo.”

Sóng bình luận:???

Lâm Không Lộc cũng khó hiểu, bác sĩ mèo là cái quỷ gì?

Nhưng điều khiến y ngạc nhiên hơn là, vậy mà huấn luyện viên là Chris.

Nói đến huấn luyện viên, ban đầu Lan Trạch còn muốn đích thân làm huấn luyện viên, nhưng gặp phải chuyện thay vảy nên đành từ bỏ ý định giữa chừng.

Lâm Không Lộc cảm thấy vô cùng may mắn, nếu Lan Trạch đảm đương huấn luyện viên thì kẻ ngốc cũng sẽ cảm thấy đây là đặc biệt chăm sóc y.

Tuy rằng y và Lan Trạch không có suy nghĩ đó, cũng cảm thấy hoàn toàn không cần thiết. Họ đã cùng nhau xem mấy mùa trước của “Bảy ngày bảy đêm”, cảm thấy cường độ luyện tập cũng chỉ có vậy thôi.

Dù trên mạng nói chương trình huấn luyện cường độ cao nhưng trên thực tế so với huấn luyện binh lính vẫn còn kém hơn nhiều.

Âu cũng là chuyện bình thường, dù sao đây là chương trình tạp kỹ, khách mời đều là nghệ sĩ, không thể thật sự huấn luyện họ như quân nhân ra chiến trường được. Lỡ huấn luyện tàn ác quá thì sẽ dọa người trẻ tuổi xem chương trình mất, họ sẽ càng không muốn gia nhập quân vũ trụ, chẳng phải sẽ giảm mất hiệu quả tuyên truyền sao?

Nhưng điều mà Lâm Không Lộc không ngờ chính là, y và Lan Trạch không lo lắng, còn Mot thì lại rất lo lắng nên đã lén sắp xếp Chris làm huấn luyện viên.

Chris rất nghiêm túc, công bằng vô tư nhưng cũng biết ơn Lâm Không Lộc. Mot tin rằng không cần anh nhắc trước thì đối phương cũng chắc chắn sẽ săn sóc y không chút dấu vết.

Hơn nữa, Chris là chiến sĩ cơ giáp át chủ bài của căn cứ, mặc dù sau khi nhiễm trùng độc, tay có hơi không linh hoạt nhưng tuyệt đối là gáo vàng múc nước giếng bùn khi đến một chương trình tạp kỹ làm huấn luyện viên.

Lâm Không Lộc chỉ bất ngờ trước sự xuất hiện của Chris trong giây lát, nhưng cũng không nghĩ nhiều. Mà Lan Trạch thì lập tức đen mặt.

Tham Khảo Thêm:  Chương 156

Cố tình lúc này sóng bình luận còn tràn ngập lời khen “Oa, huấn luyện viên này đẹp trai quá đi”, đọc đến mức làm hắn cảm thấy ngột ngạt không sao giải thích được.

Hắn trực tiếp gọi điện cho Mot: “Nhân tài trong căn cứ đã thiếu đến mức cậu phải ép một lính cơ giáp đang bị thương cánh tay đi rồi ư?”

Mot sững sờ hồi lâu mới phản ứng được hắn đang nói đến ai, không khỏi chần chờ: “Vậy hay là… thay Chris nhé?”

Lan Trạch trầm mặc, lát sau mới bảo: “Không cần.”

Bây giờ đổi để làm gì? Sau khi nhóc mèo lười biết nhất định sẽ chê cười.

Chris vô cùng có chừng mực, chào hỏi Lâm Không Lộc rồi nở nụ cười tương tự với những vị khách mời khác.

Màn hình lại tràn ngập bình luận “Huấn luyện viên lần này thân thiện thật đó” “Rõ ràng là chào hỏi trước với Lộc nào đó, xong để che giấu việc đi cửa sau mới tiện thể chào hỏi khách mời khác.”

Nhưng trên thực tế, Chris chỉ thân thiện lúc mới đến. Còn khi huấn luyện chính thức bắt đầu thì biểu tình cậu ta lập tức trở nên nghiêm túc.

Khi đứng trong tư thế quân nhân, cậu ta đối xử bình đẳng với tất cả mọi người, sửa sai cho từng người một, tỉ mỉ không qua loa.

Trong quá trình huấn luyện chạy bộ, bắn súng thì mặt cậu ta vẫn luôn nghêm túc, vô cùng nghiêm khắc.

Thậm chí, mới đầu Lâm Không Lộc không hiểu biết về súng của thế giới này, suýt nữa đã cướp cò còn bị cậu ta phê bình.

[ 666, tôi sai rồi, huấn luyện viên này nghiêm khắc quá đi ]

*666 – 六六六 (liùliùliù): Nó có cùng cách phát âm với 溜溜溜 (liùliùliù) và rất giống với 牛牛牛牛 (niúniúniú), xuất phát từ 牛逼 (niúbī) – “tuyệt vời”, “giỏi quá”…

[ Cảm giác còn nghiêm hơn mấy mùa trước nữa ]

[ Tô Tô bị huấn luyện đến mức khóc hu hu luôn rồi, cố ý chứ gì ]

[ Chắc chắn là Lộc nào đó sắp xếp, Chử ảnh đế còn bị phạt kìa ]

[ Lâm Không Lộc cũng bị dạy bảo có được không ]

[ Mấy người nghĩ rằng có âm mưu thì đi tra lý lịch huấn luyện viên đi, lính cơ giáp át chủ bài của căn cứ thứ ba, đã nhiều lần giành được chiến công đặc biệt, hơn nữa có cá tính ngay thẳng không sợ quyền quý ]

[ Thấy rồi, anh ta còn từng chống đối Lan Vinh thân vương đấy, thảo nào cũng không nhẹ tay với Lâm Không Lộc ]

[ Ha ha, Lộc nào đó xui rồi, rất có thể là do Nhị hoàng tử sắp xếp. Xem ra Nhị hoàng tử không thích cậu ta thiệt ]

Tuy nhiên, vào giờ nghỉ giải lao sau buổi huấn luyện, Chris bỗng cầm một chai nước đến trước mặt Lâm Không Lộc. Gương mặt ngăm đen hơi ửng hồng, giọng nói căng thẳng: “Xin lỗi bác sĩ me… Khụ, không, hoàng tử phi điện hạ, vừa nãy trong lúc huấn luyện đã đắc tội ngài rồi…”

Lâm Không Lộc: “?”

Sóng bình luận:…

“Không sao, đây là việc anh nên làm.” Lâm Không Lộc vội ngắt lời, suy nghĩ một chút lại hỏi: “Tay đã đỡ hơn chút nào chưa?”

“Đỡ hơn nhiều rồi.” Chris vội nói, vẻ mặt tràn đầy cảm kích.

Gần đây Lan Trạch đã yêu cầu đơn vị y tế cải tiến phương pháp lưu giữ dấu ấn tinh thần, nghiên cứu phát triển ra một loại “thuốc dán” có thể giữ dấu ấn tinh thần.

Sau khi Lâm Không Lộc đặt dấu ấn tinh thần có tác dụng điều trị, tức là dấu chân mèo vàng lên “thuốc dán”, người bị nhiễm trùng độc có thể dán thuốc đó vào vị trí nhiễm trùng độc, hiệu quả cũng tương tự như ấn chân trực tiếp.

Tóm lại, vì không cho Lâm Không Lộc ấn chân mèo lên người khác mà Lan Trạch đã rất nhọc lòng.

“Thuốc dán” mới được nghiên cứu, khâu sản xuất ban đầu rất chậm, khi giao lô đầu tiên tới, Lâm Không Lộc đã dùng cả đêm để in dấu chân mèo lên hết tất cả các miếng dán.

Chris là người lây nhiễm đầu tiên sử dụng miếng dán tinh thần, hiện giờ cánh tay đã gần như lành hẳn.

Cậu ta biết nếu không nhờ Lâm Không Lộc, có lẽ giờ cậu ta đã bị cắt cụt chi, bởi vậy mà vô cùng biết ơn Lâm Không Lộc. Nhưng cậu ta không biết nên làm thế nào để báo đáp y, trong lúc huấn luyện thì không tiện nương tay, vì vậy trong thời gian nghỉ ngơi sau khi huấn luyện, cậu ta bèn đưa các loại thức ăn nước uống.

Cư dân mạng:…

[ Vừa rồi ai nói Lâm Không Lộc gặp xui xẻo rồi thế? ]

[ U1S1*, tôi cảm thấy trên đầu Lan Trạch điện hạ có hơi xanh ]

[ Có hơi xanh +1 ]

2

[ Nhị hoàng tử cũng đâu thích cậu ta, cho nên cũng không để bụng đâu ]

1

Lan Trạch, người vừa nói chuyện điện thoại xong với phó quan Jon, xoay người tiếp tục xem phát sóng trực tiếp: “?”

*U1S1: Viết tắt của cụm 有一说一 (yǒu yī shuō yī), có nghĩa là có gì nói đấy, giống câu thành thật mà nói ấy.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.