Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 271



Chương 271

Nhưng cô ta phản ứng cực nhanh, lập tức từ trên mặt đất bò qua, giữ chặt lấy ống quần của Hứa Minh Tâm, nói: “Cô gái, là tôi sai rồi, tôi có mắt không thấy Thái Sơn. Xin cô thương tôi, tôi còn phải nuôi một nhà già trẻ, cầu xin cô nói tổng giám đốc là cô tha cho tôi được không?

Cầu xin cô, tôi dập đầu với cô!”

“Việc này…”

Hứa Minh Tâm vốn là người dễ mềm lòng, thấy cô ta khóc lóc thảm thiết như thế, có chú “1 bất lực nhìn về phía Cố Gia Huy.

Cố Gia Huy nhàn nhạt liếc mắt, trong mắt không có một tỉa cảm tình, lạnh lùng nói: “Nhân viên nhà anh thật là thật to gan, khinh thường khách hàng còn chưa nói, còn muốn kéo hư quần áo của cháu gái tôi sao?”

Giám đốc nghe vậy thì cả người run lên, nhanh chóng! lôi nhân viên kia ra.

Sau đó mang bao tay trắng và bàn chải tới, ngồi xổm người xuống, quỳ một gối xuống đất, dùng bàn chải nhẹ nhàng lau ống quần của cô.

Hứa Minh Tâm bị hành động đột ngột này làm hoảng sợ, vội vàng rụt chân lại “Anh…Anh làm gì vậy?”

“Cô ta không hiểu quy củ, không biết bộ quần áo này của cô đắt tiền như thế nào. Thứ lỗi cho đôi mắt kẻ hèn này vụng về, nhưng đây có phải chính là quần áo của hàng D &.E, mà còn được nhà thiết kế tự thiết kế riêng không?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 382: Chuyện cầu hôn của nhiếp chính vương điện hạ (1)

Anh ta nhìn về phía Cố Gia Huy, Cố Gia Huy lạnh nhạt gật đầu.

“Cô gái, để tôi lau sạch cho cô, bộ quần áo.

này của cô bị cô ta tạo ra nếp gấp rồi, cửa hàng cũng không gánh nổi tội này”

“Không cần không cần, tự tôi sẽ làm, Cố Cô thật sự chịu không nổi giám đốc như: vậy, cầu cứu nhìn về phía Cố Gia Huy Lúc này Cố Gia Huy mới cho anh ta đứng lên, không cần để ý nữa.

Giám đốc hoà nhã cười nói: “Đây cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy có người mặc khắp người đều là đồ của nhãn hiệu D &E, hơn nữa lại là tùy ý mặc lên người, có thể thấy cô gái này mới thật sự là người giàu có!”

“D&E gì, người giàu có gì?”

Đầu óc Hứa Minh Tâm choáng váng, tỏ vẻ mơ hồ.

“Nếu anh có thành ý, tôi cũng không truy cứu trách nhiệm, cứ như vậy mà xử lý đi.”

“Cảm ơn tổng giám đốc Cố khoan dung, đây là quần áo hai cô vừa chọn xong, xin hãy cầm lấy”

“Thư Hàn, đây là của cậu” Hứa Minh Tâm trực tiếp đưa cho Bạch Thư Hân.

Không ngờ giám đốc lại chọn một bộ, đóng gói xong xuôi rồi đưa tới: “Đây là một chút thành ý nho nhỏ của cửa hàng, tuy rằng không thể so sánh được với quần áo trên người cô, nhưng tùy tiện mặc một chút thì cũng được.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 3

Hứa Minh Tâm nghe được lời này, suýt chút nữa thì bị dọa ngất xỉu đi.

Vừa rồi anh ta đã lấy một bộ đắt tiền nhất, được mặc ở trên người mẫu trưng bày, vậy mà lại nói cô tùy tiện mặc một chút cũng được?

Hứa Minh Tâm cũng không dám đi tiếp, nhưng Bạch Thư Hân lại thay cô nhận lấy.

Hứa Minh Tâm nuốt nuốt nước miếng, thật cẩn thận hỏi: “Tôi…quần áo trên người tôi rất đắt sao?”

“Đương nhiên, ít nhất phải hơn 30 tỷ…”

“Anh đợi một chút, tôi có chút choáng..”

Trong cuộc đời Hứa Minh Tâm lần đầu tiên cô bị kích thích quá lớn làm té xỉu. Cũng may Cố Gia Huy tay mắt lanh lẹ, nhanh chóng ôm cô vào trong ngực.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.