Ba người đứng dựa vào gốc câu chờ đợi, trận pháp bên ngoài sớm đã tan rã. Nếu muốn khởi động lại nó, vị trí mắt trận ắt không thể loạn.
Cảm nhận tơ tín hiệu trong tay nóng hổi, Chung Ly cuối cùng cũng mở mắt.
Trúc Phong ở một bên sớm đã đứng thẳng, sẽ là vị nào xuất hiện?
Người đã xuất hiện rất nhiều, phe phái tự động phân chia ra các khu vực, nàng ba người khu vực cũng vì thế bị thu nhỏ lại. Ai bảo ngươi người ít, muốn tranh giành địa bàn cũng không có nhân lực đấu tranh.
” Đến là Tạ sư thúc còn có Tần sư thúc.” Trúc Phong gật đầu nhìn về phía bốn người mới xuất hiện.
Chung Ly lười biếng liếc mắt nhìn đồng bạn lâu ngày không gặp. Lại phát hiện bên cạnh Cảnh Bác Văn có điều khác lạ, hắn hơi thở loạn.
” Cảnh đạo hữu còn tốt? Thần tháp chưa mở ngài đã muốn trúc cơ, nói trước ngài nợ nần tại hạ cũng sẽ không lược bớt.”
” Chung đạo hữu yên tâm, Cảnh tự có trừng mực.”
Chung Ly ý vị thâm trường nhìn hắn, lại quay đầu xem đến Tần Xuyên. Nàng và nàng ấy vừa vặn đối diện, Tần sư tỷ liền giống như không có gì phất phất tay coi như chào hỏi.
Đám người rất nhanh đã hội hợp, Tạ Ngọc nhìn đến Chung Ly ngay lập tức khẳng định:
” Tháp là ngươi mở ra!”
Chung Ly khoanh tay nhìn hắn:
” Tạ thiếu gia chắc chắn như vậy, không sợ bị vả mặt?”
” Chạy khắp bí cảnh đều không tìm được ngươi, thần tháp mở ra ngươi lại ngay lập tức có mặt. Chung tiểu thư có thể nói ta nghe thử?” Tạ Ngọc lắc đầu trả lời nàng.
” Đoán đúng một nửa, tháp còn chưa mở ra đâu.” Nàng chậm rãi đáp.
” Còn thiếu một chút người liền tề.” Nhìn Quỳ Hoa Tông đệ tử rực rỡ sắc màu đáp xuống, Chung Ly hơi nghiêng đầu nói thêm.
” Chúng ta đồng môn cũng nên xuất hiện.” Tần Xuyên ở một bên không hề nhìn các nàng lẩm bẩm.
Tơ tín hiệu trong tay mọi người đồng loạt nóng lên, đám người tiến đến đều là Thanh Hà tiên tông đệ tử, cả thảy có mười một người. Nếu lúc này có chưa xuất hiện người, chỉ cầu họ nhiều phúc chút, tiên tông mất mỗi một người đệ tử đều là tổn thất.
Thanh Hà tu sĩ tề tựu, địa bàn ngay lập tức được mở rộng. Các thế lực đều có chút kiêng rè mà tách khỏi các nàng.
Hoắc Kiến cũng theo đám người đến, gật đầu coi như chào hỏi sau đó lại lập tức biến về trầm mặc.
Thế hệ đệ tử tiến bí cảnh lần này tâm tình đều muốn biến động.
” Không giới thiệu một chút sao Tạ đạo hữu.” Giọng nữ trong trẻo đánh vỡ suy nghĩ của mấy người.
Một nữ tu đứng lấp sau Tạ Ngọc bấy giờ mới hơi ngẩng đầu đối diện các nàng:
” Tạ hạ Quế Liên.”
” Hạnh ngộ.” Trúc Phong gật đầu chào hỏi.
Tần Xuyên nghe vậy cũng bất giác nhớ đến người phía sau, liền kéo hắn đến trước mặt giới thiệu:
” Vị này là Tư Không môn người, tên gọi Bùi Đoạn Nam.”
Chung Ly nghe vậy chợt bật cười, thấy đám người đều chú ý đến mình liền nhàn nhạt nói:
” Không có gì, là đột nhiên nghĩ đến chuyện vui.” Nói xong lại nhìn thẳng Bùi Đoạn Nam hỏi:
” Tư Không môn người lại ở cùng ta sư tỷ? Môn phái các hạ người xuất hiện đã không ít. Theo tại hạ biết, ngay sau hai gốc cây đại thụ kia chính là nơi tụ tập của thể tu.”
Bùi Đoạn Nam hướng mắt nhìn nàng, cuối cùng muốn nói lại thôi quay sang Tần Xuyên:
” Tần đạo hữu, sẽ còn gặp lại.”
Nói xong hắn cũng không chần chờ trở về nơi Tư Không môn tập kết.
Để lại một ngoại lai người, không, nói chính xác là hai vị. Nhưng một vị lại giống như không cảm thấy bản thân ở sai chỗ, chỉ nhìn chằm chằm Tần Xuyên đang lạnh nhạt đứng một bên.
Quế Liên nữ tu kia thấy Bùi Đoạn Nam rời đi liền có chút lóng ngóng tay chân, hết nhìn các nàng lại nhìn về Tạ Ngọc trầm ngâm ở bên cạnh.
” Tạ đạo hữu,…ta…ta.”
” Quế đạo hữu nếu không có nơi cần đến, vậy có thể ở lại cùng chúng ta.” Tần Xuyên thấy nàng ấy nghẹn đến đỏ mặt liền hữu hảo giải vây.
Chung Ly không rõ người này, cũng không phát biểu ý kiến.
Nàng chỉ cảm thán nhân quả, họ Bùi tiểu tử nhận thức ở Tây Dương thành năm đó, gặp lại lúc này hắn đã không còn nhận ra nàng.
‘ Nhân quả sớm chút trả cũng tốt, nhân lúc tu vi còn thấp giải quyết vấn đề…sẽ không lỗ.’
” Vị này là?” Tạ Ngọc không để ý đến Quế Liên trộm vui mừng ở một bên hỏi.
” Tại hạ Cảnh Bác Văn.”
Tần Xuyên nghe được mắt hơi rũ, giống như không quan tâm cọc hội thoại của vài người.
Thanh Hà nhóm người cho nhau giới thiệu lại một lần, tán róc vài câu chuyện trong bí cảnh. Dù sao người được hoan nghênh nhất vẫn là Trúc Phong, hắn ngoại giao năng lực trước nay vẫn tốt.
Đám đông ồn ào, người đến càng lúc càng nhiều nhưng tuyệt nhiên không có một ai chủ động rời khỏi, đột nhiên âm thanh yêu thú lập tức khiến mọi người chú ý.
Chung Ly cũng theo sau tò mò nhìn người mới xuất hiện, có thanh thế như vậy, nàng bọ cạp không biết đã chạy đến nơi nào.
Không xem thì thôi, xem rồi liền khiến nàng có chút muốn lau mắt mà nhìn.
” Là Quy Nhất kiếm tông.” Không biết là giọng nói của ai.
Quy Nhất sớm bắt đầu nhân số đã vượt qua các nàng tiên tông, lúc này xuất hiện cũng là trận tượng khiến người ta kinh hãi. Mỗi một vị kiếm tu đều có toạ kỵ, quân số áp đảo.
Quan gia hai vị huynh đệ phát hiện ra Thanh Hà đám người, liền rất tự nhiên dẫn theo đệ tử đến chiếm một vị trí cạnh bên các nàng tông môn.
Trái lại vị trí dẫn đầu của kiếm tông đã thay đổi, kiếm tu Bạch Mặc Dịch lần này lại chỉ trầm mặc theo sau hai huynh đệ.
Chung Ly hơi nhíu mày, sau cùng phát hiện ánh mắt của Quan Nguyên, nàng hơi há miệng lẩm bẩm hai từ: ” Ta thắng.”
Quan Nguyên hơi gật đầu coi như chúc mừng. Sau nàng mới nhìn đến vị huynh trưởng Quan Quân kia, hắn phát hiện ra nàng ánh mắt liền dùng lạnh nhạt sườn mặt đáp lại.
Tạ Ngọc đi đến bên cạnh vỗ vai nàng, Chung Ly ngước mắt nhìn hắn thắc mắc.
” Đến một bên.” Hắn lẩm bẩm.
Chung Ly cùng Tạ Ngọc tách khỏi đồng môn tiến đến một nơi trống trải.
” Hành trình có gặp sự cố?” Chung Ly mở lời.
” Vẫn còn tốt, ngươi cũng vậy?”
Chung Ly gật đầu:
” Ta và ngươi còn cần khách sáo? Nói đi, lần này dẫn theo một nữ tử, ngươi muốn bày mưu tính kế gì?”
” Y tu, mang theo vẫn có chút tác dụng.”
” Lợi dụng tình cảm của thiếu nữ? Tạ thiếu gia thật hắc tâm can.”
” Đôi bên dùng lợi ích trao đổi, ngươi nghĩ nhiều.”
Trả lời xong hắn lại nói thêm:
” Lần này chắc chắn là thần khí? Ngươi nắm được bao nhiêu lợi thế, phía sau có cần phân ra phối hợp?”
Chung Ly chỉ tay về toà tháp, dùng ngón tay miêu tả nó hình dạng:
” Là nó, phổ phổ thông thông thần khí.”
” Thần khí ngươi còn nói phổ thông, nắm chắc được mấy phần có thể an toàn rút lui?”
Nghe Tạ Ngọc chắc chắn lời nói, cũng khẳng định nàng tất sẽ đoạt được dị bảo.
Chung Ly lắc đầu đáp:
” Thanh Hà đã có thần khí hộ tông.”
Tạ Ngọc hai mắt sâu thẳm nhìn nàng, cuối cùng vẫn gật đầu:
” Nhưng đã có đối tượng hợp tác?”
Chung Ly bật cười, đồng bạn vẫn luôn hiểu ý như vậy. Nàng hơi huých vai chỉ về một hướng.
Tạ Ngọc hỏi:
” Hắn sắp trúc cơ? Có thể nhịn đến lúc chúng ta thắng cược sao?”
” Không được liền đổi một người, Thanh Hà cũng không ngại chiếm thêm một thần khí.” Chung Ly phủi vô hình bụi trên pháp y, có chút vô tâm vô phổi đáp.
” Tốt, liền theo ý ngươi. Vị đó cùng Tần Xuyên có cũ, sớm đã tách không khỏi Thanh Hà.”
” Ngươi cũng nhìn ra? Chính là vị năm đó chúng ta mấy người gặp trong nhiệm vụ đầu tiên, hắn cùng Tần Xuyên ràng buộc đã có thể gấp nhiều lần ta và ngươi nhân quả.”
Còn chưa đợi Tạ Ngọc tiếp tục nói chuyện, Chung Ly đã đi trở về đám người:
” Cũng đến lúc rồi, bắt đầu đã có người không thể ngồi yên.”
…
” Các vị, xin phép.”
Một nam tử chính trực khuôn mặt đứng ta trước mọi người cất tiếng.
Sau đó trước ánh mắt nóng rực của đám người, hắn liền tiên phong bước lên bậc thang.
Rất nhanh người này đã đi được một nửa số bậc, phía dưới người đều đang nín thở theo dõi.
Đến khi vị này hoàn hảo đứng đối diện cửa vào mới có người tiếp theo không nhịn được lao đến theo. Có người tiên phong thử nghiệm liền có người thứ hai thứ ba,…
Đệ tử các môn phái lũ lượt theo nhau chạy lên bậc thang, lập tức biến trước cửa kim tháp thành biển người tấp nập.
Trái với cảnh tượng đông đúc, bên dưới đại môn phái đệ tử một người cũng chưa động. Tất cả đều ở tại vị trí bình tĩnh quan sát.
Chung Ly nhìn đám người lúc lâu vẫn không thể mở cửa kim tháp, hợp lực lại cũng như vậy, vẫn chưa đủ để lay chuyển dày nặng cánh cửa.
Hoắc Kiến lúc này đi đến bên nàng nói:
” Cần tất cả hợp lực.”
Chung Ly nhìn hắn từ tốn trả lời:
” Đừng nhìn ta, tiểu nữ còn chưa đạt được danh vọng bậc này.” Lại có thể chỉ huy mọi người hợp lực?
Nghĩ rằng nàng nói một câu mọi người sẽ nghe theo nàng sao? Làm chim đầu đàn chưa bao giờ là nhẹ nhàng.
” Tiếp tục chờ đợi.” Tần Xuyên lên tiếng, lúc này một người phản đối cũng không có.
…
Nhìn đám đông nóng nảy trước cửa lớn kim tháp, Chung Ly bắt đầu nảy sinh dự cảm.
” Lùi lại.”
Thanh Hà đệ tử tuy bất ngờ những vẫn nghe nàng di chuyển về phía sau.
Cảnh Bác Văn cũng biết được bản thân nghĩa vụ, mâm đồng xuất hiện, chớp mắt tiếng rồng ngâm đã vang vọng khắp bí cảnh.
Người ngã cây đổ, cát vàng cũng từ xa bắt đầu xâm lấn.
Chung Ly thở dài nhìn một phương hướng:
” Bão cát muốn đến, kim tháp là trốn dung thân cuối cùng.” Đây là ép buộc các nàng tiến vào?
Người chen trúc lúc trước trước cửa đại điện, hiện giờ đều đang nằm quằn quại đau đớn dưới đất. Đứng càng gần bị thương liền càng nặng.
” Còn chưa bắt đầu đã loại đi không ít người.” Tạ Ngọc vừa kéo dậy Quế Liên nữ tu vừa đánh giá tình hình.
” Là lúc rồi.” Chung Ly liếc mắt xem hắn, sau đó cất tiếng.
” Các vị, Thanh Hà lần này sẽ tiến lên thử thách trước, tuy nhiên giúp sức của mỗi một người đều không thể thiếu. Cho nên, rất cần các vị ở đây cùng hợp sức.” Tần Xuyên cùng nàng giao thoa ánh mắt sau đó nàng ấy liền không trần trừ đứng lên trước tuyên bố.
” Muốn sống liền ra một phần lực.” Bạch Mặc Dịch kiếm tu tiếp theo đáp lời.
” Quy Nhất cùng các vị.”
Rất nhanh đã có tông môn hưởng ứng, liên tiếp làn sóng người đều đồng thanh đồng ý. Dù sao đứng đầu Bắc Vực hai tông đều đã mở lời, muốn chia sẻ lợi ích sao? Ngươi tất nhiên không thể không xuất lực.
Hơn nữa…
” Bão cát đã ngày một gần. Các vị, là lúc.” Tần Xuyên nghiêm túc thanh âm trải rộng khắp nơi.
Cảnh Bác Văn nhìn lẻ loi bóng dáng đứng trước mặt, một chút chần chừ cũng không liền tiến lên đồng hành.
Chung Ly ở phía sau vuốt ve hắc kiếm, thân kiếm truyền đến nhiệt độ nóng hổi khiến nàng máu toàn thân sôi trào.
Nàng mỉm cười giơ cao kiếm, kiếm khí cùng với các màu rực rỡ ánh sáng pháp thuật lao thẳng đến cửa lớn kim tháp.
Càng lúc càng càng nhiều người ra nhập, bát quái hình nằm trên cửa cũng bắt đầu chuyển động. Mỗi một góc đều nhanh chóng tụ mãn linh khí.
Hai tiếng răng rắc vang lên, luồng ánh sáng trực tiếp vụt ra ngoài. Thị giác ngay lập tức nhoè đi, bão cát cũng đã đến.