Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 329: Đến bạn bè cũng không thể làm



Thiếu soái từng nói, con đường anh muốn đi, cuối cùng sẽ trở thành chỗ dựa vững chắc cho cô, làm cánh tay của cô, để cô dựa vào, ngăn cản tất cả mưa gió cho cô.

Vốn dĩ cô cảm thấy chỉ là lời tỏ tình êm tai, không ngờ nhanh như vậy, anh đã thật sự cho cô chỗ dựa rồi.

Mặc dù không biết anh đang ở đâu, cách bao xa…

Lúc cô rơi vào nhớ nhung sâu đậm trước giờ chưa từng có thì Nghiêm Tắc Thâm đang lái xe vẫn kinh ngạc không thể nào lấy lại tinh thần được.

Cái này cái này cái này, sơn trang bây giờ là do Tiểu Tô quản rồi?

Vậy nên, Nghiêm tổng kinh ngạc không thôi hỏi một vấn đề đặc biệt ấu trĩ: “Vậy có phải lần sau có thể đưa bố tôi đến câu cá rồi không?”

Phụt.

Tề Tiểu Tô bật cười: “Có thể! Nếu không đợi ngày mai bà già kia và Đại Nhạc đi rồi, ngày kia chúng ta sẽ đến nhé! Tôi cũng học Nghiêm lão câu cá, chúng ta thi đấu xem ai câu được nhiều hơn!”

“Được!”

Dưới sự hưng phấn, Nghiêm Tắc Thâm lái xe nhanh như bay.

“Nghiêm tổng, anh về nghỉ ngơi đi, đưa tôi đến trường học là được rồi, hôm nay tôi có tiết.”

“Được, đúng rồi, bố tôi nói tối nay cùng ăn cơm, cô có thời gian không?”

Tề Tiểu Tô suy nghĩ một chút: “Được, chúng ta hẹn ở Thái Phong đi!” Trước đó cô và Chúc Tường Đông hẹn ở Thái Phong, kết quả xảy ra chuyện nên không đi nữa, cô vẫn muốn đi xem Thái Phong rốt cuộc như thế nào.

“Thái Phong? Được. Vậy mấy giờ tôi đến đón cô?”

Tề Tiểu Tô không nhịn được cười nhạo nhìn anh ta: “Nghiêm tổng, lão tổng lớn như anh, bây giờ đã trở thành tài xế của tôi rồi à, tôi không chịu nổi đâu.”

“Vậy cô mời một tài xế đi.” Nghiêm Tắc Thâm cũng không nhịn được cười, anh ta ra ngoài đều có tài xế, kết quả cũng không biết thế nào lại đích thân lái xe đưa đón cô.

“Anh khỏi phải nói, tôi cũng thật sự muốn có tài xế. Đợi tôi đi chọn xe đã.”

Xe dừng trước cổng trường Nhất Trung, bây giờ vẫn đang là giờ học buổi sáng, bên ngoài cổng trường rất yên tĩnh.

Tham Khảo Thêm:  Chương 58

Nhưng mà, cổng nhỏ của trường học vừa vặn mở ra, có ba người đi từ bên trong đi ra, thấy Tề Tiểu Tô bước từ chiếc BMW xuống, vui cười như hoa vẫy tay với người trong xe.

Xe rất nhanh rời đi, Tề Tiểu Tô xoay người, vừa vặn đối mặt với ánh mắt của một nhà ba người Tô Vận Thông.

“Chị! Trùng hợp quá!”

Tô Á Thiên lập tức chạy tới trước mặt cô.

“Tiểu Thiên, sao mọi người lại đến đây? Chủ nhiệm Vương không phải bảo mọi người tuần sao hãy đến sao?” Tề Tiểu Tô có chút bất ngờ, có điều nhìn thấy đồ Tô Vận Thông xách trong tay liền hiểu ra.

Hóa ra người cậu cả này của cô vẫn không tin tưởng cô, cho nên lại mua quà đến.

Nhưng bây giờ lại xách đồ ra ngoài, chứng minh Vương Hóa Như không nhận.

Tô Vận Thông có chút lúng túng.

Lần này đến tìm chủ nhiệm Vương của Nhất Trung, ông ta thật sự nghĩ đi nghĩ lại rồi nhưng vẫn cảm thấy không thiết thực trong lòng, nhưng sau khi tìm chủ nhiệm Vương, đối phương lại tưởng là bọn họ lo lắng muốn làm nhanh thủ tục, không nói hai lời, trực tiếp làm xong thủ tục nhập học ngay tại chỗ cho bọn họ, hơn nữa còn gặp được hiệu trưởng.

Lúc đó chủ nhiệm Vương còn đặc biệt giới thiệu với hiệu trưởng, nói như vậy: “Đây là nhà cậu cả của Tề Tiểu Tô.”

Ông ta thấy hiệu trưởng vốn dĩ rất nghiêm túc ngay lập tức trở nên thân thiết.

“Cậu của Tiểu Tô? Được được, muốn làm gì anh cứ làm cho tốt đi.”

Kết quả, chuyện này cứ như thế đã làm xong rồi. Hôm nay là thứ năm, dứt khoát bảo Tiểu Thiên buổi chiều đi học luôn.

Ông ta cũng coi như tin tưởng quan hệ của Tề Tiểu Tô và Nhất Trung. Lúc này gặp cô, đối diện với ánh mắt như nhìn rõ tất cả của cô, Tô Vận Thông không thể không lúng túng.

“Làm xong rồi ạ?” Tề Tiểu Tô hôm nay trút được cơn giận ở chỗ bà già kia, hiện tại tâm tình rất tốt, ngược lại cũng không so đo với Tô Vận Thông.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Đối với loại người như Tô Vận Thông, cô thật ra ít nhiều cũng hiểu, mặc dù không thích, nhưng cũng không đến mức làm gì đối phương, huống chi vẫn là cậu mình.

“Chị, chị đoán được sao?” Tô Á Thiên nói: “Chiều nay em bắt đầu đi học rồi, chị, sau này ở trong trường chị phải bảo vệ em nhé.”

Tề Tiểu Tô vỗ đầu nó: “Nói cái gì thế, em tưởng là đang đi làm lưu manh hả. Học cho ngoan đấy, nếu như thành tích kiểm tra của em tốt, chị sẽ có thưởng.”

“Đúng đúng đúng, chị con nói đúng, phải nghiêm túc học hành.” La Hiểu vội vàng phụ hoạ.

“Tiểu Tô, sắp tan học rồi, hay là trưa nay cùng ăn cơm nhé?” Tô Vận Thông quyết định bù đắp quan hệ với Tề Tiểu Tô. Trước đây ông ta nói không ít lời khó nghe, bây giờ nhớ lại liền cảm thấy mặt mình nóng hừng hực.

Nhưng cũng không thể trách ông ta cả được, ai biết một nữ sinh lớp mười một như Tề Tiểu Tô lại có thể có bản lĩnh như vậy? Người bình thường đều sẽ không tin.

Tề Tiểu Tô nhìn đồng hồ đeo tay, lắc đầu nói: “Không được rồi, cháu có hẹn với bạn học rồi, mọi người vẫn là về trước đi.”

“Chị, hay em đi cùng các chị nhé! Các chị hẹn ở đâu thế?” Tô Á Thiên hạ quyết tâm, chỉ cần có cơ hội sẽ theo Tề Tiểu Tô.

Tề Tiểu Tô đang định cự tuyệt, nhưng nghĩ một chút lại hỏi: “Em học lớp nào? Cuối tuần nhà trường tổ chức đến biển thành phố J du lịch, không biết lớp em có rút trúng đợt cùng lớp chị không, em muốn đi du lịch chứ?”

Mắt Tô Á Thiên sáng lên: “Chị, chị có đi không?”

“Ừ, chị đồng ý tham gia rồi, nếu đi thì mỗi người phải đóng một trăm ba, còn nữa, phải ở lại một tối, đến lúc đó phải mang quần áo sạch để thay và một ít đồ ăn đi nữa.”

Cô vốn dĩ hẹn Khưu Tuyết Phương buổi chiều tan học cùng đi mua đồ, nhưng nếu tối đã hẹn đến Thái Phong ăn cơm với Nghiêm lão bọn họ, thì đi mua đồ với Khưu Tuyết Phương vào buổi trưa đi, ngày kia lên đường, cô cũng không chắc tối mai có rảnh không.

Tham Khảo Thêm:  Chương 175: Ngoại truyện 6

“Chị đi thì em đương nhiên phải đi rồi, bố, cho con tiền đi, chiều nay con sẽ đi nộp tiền!” Tô Á Thiên giơ tay với Tô Vận Thông.

La Hiểu càu nhàu: “Không phải nghe nói việc học tập ở Nhất Trung rất căng thẳng sao? Sao mà cấp ba rồi còn tổ chức đi du lịch hả? Thế này sẽ không ảnh hưởng đến học tập chứ?”

“Chao ôi, bà nói linh tinh cái gì thế.” Tô Vận Thông vừa móc tiền vừa nói: “Có Tiểu Tô trông nó rồi, bà còn sợ nó học không tốt à? Tiểu Tô, cậu cả chỉ thích Tiểu Thiên đi theo cháu, thật đó.”

Ông ta móc năm trăm tệ đưa cho Tô Á Thiên, nói: “Cầm lấy đi, mua nhiều đồ ăn để ăn cùng với chị con nhé, đừng tiết kiệm. Vậy Tiểu Tô, cậu mợ đi trước, cháu dẫn Tiểu Thiên theo nhé.”

“Vâng.”

Tề Tiểu Tô gật đầu.

Sau khi bọn họ rời đi, Tề Tiểu Tô dẫn Tô Á Thiên vào trường, đợi ở sân tập một lúc là đến giờ tan học, Tề Tiểu Tô gọi Khưu Tuyết Phương, sau đó dẫn Tô Á Thiên đến phòng làm việc của giáo viên để báo cáo, vừa vặn, lớp bọn họ quả nhiên là rút được ở cùng nhau, ngày kia thứ bảy cùng đến thành phố J.

Nhìn thấy tờ đơn, Tề Tiểu Tô ngẩn ra, bởi vì cô phát hiện lớp 12.1 cũng đi cùng bọn họ.

Lớp 12.1…

Nghe nói lần này giáo viên các khoa đều sẽ đi, Bạch Dư Tây có đi không?

Tề Tiểu Tô không cảm thấy bây giờ gặp mặt Bạch Dư Tây sẽ lúng túng, nhưng mà, cô không muốn có phiền phức nữa. Hơn nữa, cho dù quan hệ của bố con bọn họ vốn dĩ không tốt lắm, nhưng chung quy vẫn là bố con, cô và Bạch Thế Tuấn bây giờ tuyệt đối là quan hệ đối địch. Nếu như Bạch Thế Tuấn còn ra tay với cô nữa, hoặc là thật sự lại ra tay với Lưu Manh, cô sẽ tiêu diệt ông ta.

Cho nên, cô và Bạch Dư Tây, nhất định là ngay cả bạn bè cũng không thể làm.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.