Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 818: Đấu trí



Hệ thống Tiểu Nhất nói: “Kiểm tra ba người đều không phải, đã bị khóa rồi, phải sau 45 phút nữa mới có thể kiểm tra tiếp, điều này chứng tỏ cơ hội vẫn rất lớn, rất có khả năng là hai người còn lại. Đây không phải là chuyện gì to tát, sớm muộn cũng có thể tra ra được. Bây giờ chúng ta vào núi rồi, hơn nữa bản Hệ thống phát hiện từ khi bắt đầu vào núi đã có các lính gác ngầm, điều này chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ Cung Phiên Long chính là muốn đưa cô vào sào huyệt của lão ta! Cô không hưng phấn hả?”

Có gì mà cô phải hưng phấn chứ!

Vào núi rồi, nếu quả thật có nguy hiểm gì, rất có thể cô chỉ còn cách trốn vào trong không gian, mấy người Đồng Xán muốn qua cứu cô cũng không dễ như vậy.

“Nếu như lão ta có được cái gì, rất có thể chính là giấu ở trong núi, đây không phải là rất đúng dịp sao?” Hệ thống Tiểu Nhất lên tiếng.

Đây cũng là ý lúc đầu của cô.

Nhưng lúc này không biết tại sao cô lại sinh ra một loại cảm giác cô đơn.

Lúc như thế này, chỉ có một mình cô, người đã nói là sẽ bảo vệ cô còn không biết đi đâu mất rồi.

Không biết ở trong núi cô có thể lấy được cái gì.

“Trước mặt có một ngôi nhà.” Hệ thống Tiểu Nhất nhắc nhở cô đến nơi rồi.

Đến nơi, Tề Tiểu Tô thông qua cảnh tượng Hệ thống Tiểu Nhất quét vào mà nhìn bên ngoài. Bốn bề núi xanh, một ngôi nhà nhỏ có sân, nhìn không có gì đặc biệt, nhưng hệ thống Tiểu Nhất nói cho cô biết, trong cái nhà này phân bố cơ quan và đường hầm, camera và máy nghe trộm thì khắp nơi đều có, kêu cô phải đặc biệt cẩn thận.

Xem ra, Cung Phiên Long thật sự muốn dẫn cô đến sào huyệt của lão ta rồi.

Cô bị đẩy vào cửa, nghe thấy cửa ở sau lưng đóng lại, sau đó mới được tháo bịt mắt ra.

Chân trời đã sáng rõ, cái sân cô nhìn thấy không có gì đặc biệt, trồng mấy bụi trà đang nở hoa. Sân không lớn, bốn phía nhìn cũng chỉ bảy tám phòng, nhưng còn có một cánh cửa nhỏ dẫn vào nhà sau.

Tham Khảo Thêm:  Chương 305

Tề Tiểu Tô cất bước định đi về phía cánh cửa kia, thật ra thì chỉ là một động tác thăm dò. Quả nhiên, gã đàn ông bên cạnh lập tức hung hăng kéo cô lại.

“Đừng có đi linh tinh!”

Như vậy xem ra, nhà sau có đồ quan trọng rồi, phản ứng mạnh thế cơ mà.

“Có năng lượng lần trước bản Hệ thống tấn công lại, nhất định phải tìm cơ hội đến phía sau.” Hệ thống Tiểu Nhất nói.

Tề Tiểu Tô bị đẩy vào một căn phòng trong đó, bên cạnh có hai người đàn ông tựa vào cột nhà phía sau, nhìn giống như vệ sĩ canh đêm, lúc nhìn thấy cô, hai cặp mắt kia đều sáng lên, mang vẻ dâm tà.

“Chỗ này chưa từng có phụ nữ đến, chắc là ông chủ thương mấy gã đàn ông chúng ta ở chỗ này khổ quá, tặng đồ vui cho chúng ta hả?

Tự tìm đường chết.

Tề Tiểu Tô âm thầm siết nắm tay.

Người đàn ông đã bị cô nhớ kỹ chuẩn bị tìm cơ hội dạy dỗ, từ tối hôm qua đã mạnh tay với cô khàn giọng nói: “Mặc dù ông chủ không nói không thể đụng vào cô ta, nhưng chuyện này…” Hắn nói rồi dừng một chút, đưa tay định sờ vào mặt Tề Tiểu Tô. Tề Tiểu Tô lập tức tránh ra. Hắn hừ một tiếng nói: “Đợi hỏi nếu cậu chủ nói có thể đụng vào thì hãy đụng thì hơn.”

“Chắc chắn cậu chủ sẽ đồng ý!”

“Cô ta nhìn rất đẹp, nói không chừng cậu chủ sẽ bằng lòng thu nhận để chơi cũng nên.”

“Đúng là mấy gã cầm thú không sợ chết.” Hệ thống Tiểu Nhất nổi giận.

Tề Tiểu Tô đi vào căn phòng kia, ầm một tiếng đóng cửa lại, nghe thấy bọn chúng ha ha cười to ở bên ngoài.

“Đừng nói, cô gái này đúng là rất to gan, sau khi bị bắt tới không khóc không nháo không sợ, nhìn đi, bây giờ còn đanh đá như vậy nữa.” Gã đàn ông kia nói: “Mấy người nghỉ trước đi, đổi hai người đến trông cô ta.”

Tề Tiểu Tô nghe thấy bên ngoài lập tức không có âm thanh nữa.

“Nham hiểm.” Cô thấp giọng nói.

Rõ ràng là vệ sĩ được huấn luyện chỉn chu, gã đàn ông kia trước đó cũng không hề lộ ra vẻ hứng thú đối với nữ sắc, lúc này lại đột nhiên muốn động tay động chân, rõ ràng là muốn khiến cho cô tưởng là bọn họ chính là côn đồ bình thường, có thể dùng sắc đẹp để cám dỗ, như vậy có lẽ sẽ khiến cho cô lơi lỏng cảnh giác.

Tham Khảo Thêm:  Chương 174: Ngoại truyện 5

Nhưng vừa rồi lúc cô nhìn thấy hai gã đàn ông kia, trong mắt bọn họ có tia máu rất nhỏ, rõ ràng là canh cả một đêm không hề lười biếng chợp mắt.

Người ở nơi núi sâu thế này vẫn có thể tận tụy với công việc như vậy, không buông lỏng chút nào, làm sao có thể bởi vì nhìn thấy một người phụ nữ mà phóng đãng được.

“Cô nghĩ đến cái gì thế?”

“Cậu nói xem tại sao Cung Phiên Long lại giải tôi đến nơi này?” Tề Tiểu Tô hỏi ngược lại.

Hệ thống Tiểu Nhất nói cho cùng vẫn chỉ là một trí tuệ nhân tạo, đối với lòng người, nó không có công năng phân tích lớn mạnh như thế. Tề Tiểu Tô nói tiếp: “Nếu như chúng ta không đoán sai, nơi này sẽ có đồ mà Thiếu soái cảm thấy hứng thú, nhưng tại sao lại dẫn tôi tới nơi này? Chẳng lẽ không nên giấu chỗ này thật kỹ à? Bây giờ lão ta lại làm ngược lại, để lộ bảo bối trước mắt tôi!”

“Hình như có lý….”

“Hơn nữa còn muốn khiến cho tôi ít nhiều buông lỏng cảnh giác đối với những người bên ngoài kia, tôi có một suy nghĩ.” Tề Tiểu Tô trầm giọng nói: “Cung Phiên Long vẫn muốn thăm dò tôi!”

“Như thế nào?”

“Nếu như tôi không biết những chuyện kia của Thiếu soái, tôi không biết anh ấy muốn tìm thứ gì, thậm chí không biết lần trước cậu đã đấu với một trí tuệ nhân tạo khác, như vậy tôi bị nhốt ở đây, theo lẽ thường mà nói chỉ là nghĩ cách để chạy trốn, hoặc là đợi người đến cứu, bằng không thì sẽ nghĩ cách gặp lão ta để thương lượng với lão. Nhưng nếu như tôi đến đây để tìm kiếm, vậy chứng tỏ điều gì?”

Hệ thống Tiểu Nhất hiểu ra: “Chứng tỏ cô biết Thiếu soái muốn tìm đồ? Hơn nữa biết thân phận lai lịch của ngài ấy? Bởi vì dẫu sao Thiếu soái cũng đến từ Liên minh các hành tinh, chỉ có người cũng đến từ Liên minh các hành tinh hoặc là biết Liên minh các hành tinh mới biết những thứ Thiếu soái cần thôi!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 290

Tề Tiểu Tô gật đầu: “Nếu như vậy tôi sẽ bị lộ, đồng thời, cậu nói Thiếu soái có thể nói hết những thứ này cho tôi biết, chứng tỏ địa vị của tôi ở trong lòng anh ấy không phải là bình thường…”

Nói tới đây, cô bỗng lại cảm thấy ấm áp trong lòng, như thể đây là một đạo lý? Mặc dù ban đầu cô bị Hệ thống Tiểu Nhất đập trúng, nhưng sau đó Vệ Thường Khuynh cũng không giấu giếm, nói hết thân phân lai lịch của mình cho cô.

“Lúc đó, lão ta sẽ lợi dụng tôi để hãm chân Thiếu soái. Tôi đoán, chắc lão ta đang thiếu vật gì rất quan trọng, biết ở thời này chỉ có thể lấy được từ chỗ Thiếu soái! Có lẽ, chính là cậu?”

“Loài người thật là nham hiểm!” Hệ thống Tiểu Nhất không nhịn được mắng: “Cái tên Cung Phiên Long này ở Liên minh các hành tinh vẫn luôn đối địch với Thiếu soái, sau khi phản bội Liên minh các hành tinh lại quy phục một thế lực nổi tiếng hung ác, nếu như để cho lão ta lấy được bản Hệ thống, tìm đủ phi cơ chiến giáp trở lại Liên minh các hành tinh, thật không biết có thể xảy ra chuyện gì nữa!”

“Trong phòng này nhất định là có nhiều ống kính camera nhắm thẳng vào tôi, chỉ cần tôi có bất cứ hành động nào, Cung Phiên Long sẽ biết ngay lập tức.” Tề Tiểu Tô nói rồi đi đến cái ghế bên cạnh ngồi xuống, giống như không biết làm sao, nằm bò ra bàn, ngón tay nhẹ bám vào mặt bàn.

Suy đoán của cô không sai, trong phòng máy móc ở nhà sau, trên màn hình cực lớn đang chiếu mọi hành động dù là nhỏ xíu của cô.

Cung Phiên Long cầm một cái bánh mì, một cốc ca cao nóng, vừa ăn vừa nhìn Tề Tiểu Tô trên màn hình.

Ở bên cạnh lão ta, Cung Hoa ngồi ở trên bàn làm việc, hai tay khoanh trước ngực nhìn màn hình.

“Bố, bố nói Vệ Thường Khuynh thật sự sẽ nói hết bí mật của hắn cho người phụ nữ này sao?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.