Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 615: Dù sao gia cũng phải đá cho người vài cái (4)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Còn về Minh Dận Thanh, sau khi nghe thấy câu “Ta nói” của thích khách thì sắc mặt lập tức khó coi, đen thui như đáy nồi! Sau khi thích khách nói xong, Lạc Tử Dạ lập tức thu chân lại

Nàng khẽ mỉm cười, thả vạt áo đã giắt bên hông xuống, phong độ nhanh nhẹn như trước, dường như con người vừa mới điên cuồng đánh người vừa rồi không phải là mình vậy!

Sau khi trở lại dáng vẻ của mình, nàng lại biến thành một đóa hoa cao quý.

Giống như không thấy sắc mặt khó coi của Minh Dận Thanh, nàng khẽ phe phẩy cây quạt, cười cười: “Ngươi nhìn người xem, hỏi người nhẹ nhàng thì ngươi không nói

Cứ phải để gia đá ngươi một trận nên thân thì mới thỏa mãn, đúng là cứng đầu

Nhân lúc gia còn kiên nhẫn thì nói3nhanh lên, chờ đến khi gia không còn kiên nhẫn thì dù người muốn nói cũng không có cơ hội đầu!”

Tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Long Ngạo Địch và Võ Hạng Dương đứng ở góc độ người xem thì thấy Lạc Tử Dạ vốn rất phong độ nhẹ nhàng lại biến thành một người điên, sau khi đánh người một trận thì lại trở về với dáng vẻ lỗi lạc, giống như kẻ vừa mới đánh người hoàn toàn không phải y.

Tham Khảo Thêm:  Chương 79: Anh sợ à?

Khả năng lật mặt như lật sách này đúng là khiến người ta hơi bái phục

Nhưng điều khiến người ta cảm thấy thán phục và thầm nghi ngờ nhất chính là vừa rồi rốt cuộc Lạc Tử Dạ đã đá thế nào mà khiến người kia vừa chịu mấy đá đã khai! Phải biết là bình thường, người có thể tới thi0hành nhiệm vụ thì chắc chắn là tử sĩ! Tử sĩ chính là người đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, hơn nữa được tôi luyện vô cùng khốc liệt, nhưng lúc này..

Sự thật đã bày ra rõ ràng trước mặt

Mấy cú đá của Lạc Tử Dạ còn đáng sợ hơn cả những hình phạt tàn khốc

Hoặc cũng có thể thích khách này được huấn luyện chưa đủ chuyên nghiệp, nên chỉ vừa gặp tình huống như vậy, chỉ vừa bị vài đá đã khai ra chủ nhân của mình!

Khả năng sau rất nhỏ, khả năng trước cao hơn nhiều.

Người kia ho khan rồi lại phun ra một ngụm máu, sau đó hắn đột nhiên nghiêng đầu nhìn sắc mặt khó coi của Minh Dận Thanh!

Nhìn theo ánh mắt hắn, Lạc Tử Dạ cũng đã nhận ra có chuyện gì

Đương nhiên nàng càng hiểu rõ, mặc5dù Minh Dận Thanh không thông minh bằng tên hồ ly Hiến Thương nhưng đương nhiên không ngốc, càng không thể nào là một con lừa ngu ngốc dùng loại thủ đoạn này muốn ám sát nàng

Tham Khảo Thêm:  Chương 26

Khả năng lớn là thích khách này đã hành động một mình.

Người đó ra tay trước như vậy chỉ vì muốn dò la thực lực của nàng thôi.

Sắc mặt Minh Dận Thanh vô cùng khó coi, hắn dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn chằm chằm người trên đất

Người kia bị Minh Dận Thanh nhìn như vậy thì đột nhiên do dự, không dám nói nữa.

Nhưng vào lúc này, ánh mắt của thích khách lại nhìn về phía Minh Dận Thanh, trên một mức độ nào đó, điều này đã ám chỉ chuyện này có liên quan đến hắn.

Ánh mắt Phượng Vô Trù cũng nhìn về phía Minh Dận Thanh.

cả người4Minh Dận Thanh cứng đờ, cắn chặt răng mới không hành động thất lễ

Trong lòng hắn đang vô cùng lo lắng

Tử sĩ làm thuộc hạ cho hắn từng làm vô số nhiệm vụ, dù là nhiệm vụ thành công hay thất bại, dù là bị giết chết hoặc bị bắt sống cũng đều có cả! Có không ít người đã từng đối mặt với những hình phạt tàn khốc của địch nhân, thế nhưng từ trước tới nay chưa từng có ai khai ra cả.

Hiện tại hắn còn đang lo lắng bản thân bị cái tên này khai ra nhưng cũng rất tò mò Lạc Tử Dạ đá mấy cú kia thế nào

Rốt cuộc nàng làm thế nào mà có thể khiến tử sĩ vẫn luôn kiên định lập trường trong tay hắn chỉ ăn vài cú đá đã khai!

Tham Khảo Thêm:  Chương 57: Trạm Long Giang

Chuyện này quả thật..

Khiến người ta không9thể tin được.

Hiện tại hắn cũng rất hối hận

Thật ra hôm nay hắn định để một mình Võ Hạ Dương ra tay mà thôi

Nhưng hắn lại đột nhiên muốn phái người dò la thực lực của Lạc Tử Dạ xem sao

Hẳn chỉ nghĩ là dù dò la thất bại thì cũng không có gì ghê gớm, chỉ có điều chết một tử sĩ nên mới dám làm vậy.

Không ngờ Lạc Tử Dạ vừa đá vài cái thì tử sĩ này đã bán đứng hắn.

Thấy thích khách cứ nhìn Minh Dận Thanh không nói gì, Lạc Tử Dạ cúi đầu nhìn hắn, hỏi: “Không phải người định nói sao? Còn nhìn thân vương Phượng Minh làm gì? Trên mặt hắn có hoa hay người thích hắn? Hay là người cho rằng nhìn hắn thêm vài lần thì không cần khai nữa? Ngươi đơn thuần quá đấy, gia đá cho vài cú nữa nhé?”

Nói rồi nàng lại đá, đừng nói cơ thể của thích khách kia không ngừng run rẩy, ngay cả ánh mắt của Long Ngạo Địch và Võ Hạng Dương cũng có vẻ không đành lòng

Thích khách kia kinh hoàng, vội run rẩy chỉ vào Minh Dận Thanh: “Là..

là hắn!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.