*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ôi chao, lá gan của người lớn hơn rồi phải không? Dám đuổi ông đây về à?” Người được gọi là Đại vương huynh nghe hắn nói xong liền tức giận, cười lạnh một tiếng, xem ra chuẩn bị ra tay đánh người! Vẻ mặt Hợp Tề lạnh nhạt, liền tùy tiện nói: “Thần đệ không dám!” Không kiêu ngạo không nịnh hót
“Không dám? Hôm nay ông đây sẽ dạy dỗ ngươi lại cho tốt thì người mới biết cái gì mới thật sự là không dám!” Nói đến đây, quả đấm của hắn ta đã nhắm thẳng về phía Hợp Tề
Một quyền này không hề có chiêu thức gì cả.
Lạc Tử Dạ đứng sau bức bình phong quan sát
Nàng vốn cho rằng dù Hợp Tề không cản nổi cũng có thể tránh thoát! Thế nhưng không ngờ rằng hắn vậy mà đứng3yên ở đó, không tránh cũng không né, để mặc cho nắm đấm của đối phương đánh vào mặt mình!
Một tiếng “bịch” vang lên
Gương mặt tuấn tú xuất hiện một vết bầm tím xanh
Lạc Tử Dạ cảm thấy nghẹn lời, nghĩ rằng đứa nhóc Hợp Tề này quá ngu ngốc, hoặc là đầu hắn không được bình thường, người ta đầm hắn một cái mà hắn còn không tránh không nẻ ư? Người vừa ra tay đấm hắn dường như còn chưa thỏa mãn
Hắn ta lại giơ một đấm lên!
Trông thấy nắm đấm ấy lại muốn đánh tới mà Vương tử Hợp Tề vẫn còn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, Lạc Tử Dạ rốt cuộc không chịu nổi nữa! Nàng đeo cái mặt nạ đã giấu trong ống tay áo lên mặt, nàng đã mua nó lúc còn ở trên phố
Nàng1không đi thẳng ra ngoài mà nghiêng người, chậm rãi tới gần bọn họ! Hai kẻ say bí tỉ còn chưa phản ứng kịp thì bàn tay của nàng đã giơ tới rồi!
Hai tiếng “Bịch! Bịch!” vang lên, tay nàng đập thẳng vào cổ bọn họ
Sau khi hai người này bị đánh trúng liền trực tiếp ngất đi
Hợp Tề sững sờ, nhìn chằm chằm Lạc Tử Dạ rồi hỏi: “Thái tử, ngài làm gì thế?”.
Dáng vẻ của hắn có phần khẩn trương, dù sao thì biểu hiện hung hăng của Lạc Tử Dạ cũng quá đột ngột
Thứ nhất là làm cho người khác không hiểu ý đồ của nàng, thứ hai là hai người này bị đánh ngất xỉu tại chỗ của hắn, sáng sớm ngày mai chắc chắn sẽ xuất hiện một phiền toái không lớn không nhỏ!
Lạc Tử Dạ thấy hắn3trợn to mắt, có vẻ lo lắng liền liếc nhìn hắn: “Ngươi từng đắc tội bọn họ à?” “Không!” Vẻ mặt của Hợp Tề lạnh lẽo, hiển nhiên là cảm thấy tức giận vì dù mình chưa từng chủ động đắc tội ai nhưng cứ luôn có người tới tìm phiền toái!
Lạc Tử Dạ gật đầu: “Nếu như vậy thì sao ngươi không đánh bọn họ? Đánh không lại thì gia hỗ trợ ngươi!”
“Thế nhưng…” Đâu phải là hắn không muốn đánh đâu? Nhưng mà hai vị vương huynh này xưa nay đều ngông cuồng và ngang ngược, một khi xảy ra chuyện thì phụ hoàng nhất định sẽ bênh vực bọn họ
Hắn nghĩ đến đây rồi nói ra nỗi băn khoăn trong lòng mình: “Nếu đánh thì ngày mai…”
Hắn còn chưa dứt lời thì Lạc Tử Dạ đã cắt ngang: “Ngày mai3gì? Hiện tại ngươi có thể đánh hai tên tự tìm chỗ chết này một trận, sau đó để mặc bọn họ ở đây
Nếu ngày mai bọn họ tố cáo người thì người đừng thừa nhận, chỉ cần nói bọn họ tự uống say, tinh thần không tỉnh táo nên té ngã trước cửa lều của ngươi là được! Còn vết thương của bọn họ từ đầu tới? Có lẽ là bọn họ uống say rồi tự té, có lẽ là bọn họ uống say rồi đắc tội ai đó, bị người ta đánh, người hoàn toàn không biết gì về chuyện này cả
Thậm chí ngươi có thể gọi thầy thuốc tới khám vết thương cho bọn họ ngay sau khi đánh bọn họ xong, thể hiện sự quan tâm của người đối với thương thể của bọn họ
Ngày mai bọn họ tố9cáo ngươi thì ngươi cũng có thể nói là mình rất oan ức, quan tâm bọn họ như vậy rồi mà bọn họ lại đặt điều với ngươi, ngươi cảm thấy vô cùng khổ sở!”.