*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
3ục Minh biết là Tiết Phương Hoa không biết bơi.
Anh cụp mắt xuống nhìn thoáng qua người trong lòng như muốn hỏi ý kiến của cô.
Anh biết Cảnh Y Nhân từ trước đến nay không thích Tiết Phương Hoa, mặc dù mạng người quan trọng nhưng anh không thể không để ý đến cảm xúc của cô gái trong lòng mình được. Lục Minh đang định mở miệng, còn chưa kịp nói gì thì Cảnh Y Nhân đã khẩn trương nhảy xuống khỏi lòng anh rồi đẩy anh giục giã. “Anh mau đi cứu người đi!” Tuy cô ghét Tiết Phương Hoa nhưng không đến mức thấy chết mà không cứu.
Hơn nữa dù thế nào thì Lục Minh và Tiết Phương Hoa cũng từng là bạn bè lâu năm, cô không muốn ngộ nhỡ xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, Lục Minh sẽ phải áy náy cả2đời.
Lục Minh khẽ nhếch khóe miệng, không hổ là vợ anh, luôn biết thông cảm cho anh.
Lục Minh chạy về phía Tiết Phương Hoa với tư thế oai hùng hiên ngang. Lúc tới gần bờ hồ, anh không chút do dự, dùng một tư thế đẹp mắt lao xuống nước. Cảnh Y Nhân đi từ xa tới gần, không hổ là người đàn ông của cô, cứu người cũng có thể đẹp trai như vậy! Lục Minh lặn xuống nước, sức nổi của nước hồ làm áo sơ mi của anh bồng bềnh theo, sợi tóc cũng dập dềnh trôi nổi lộn xộn.
Quanh người đều là bong bóng nước tựa như ảo mộng, khiến gương mặt tuấn dật của anh càng trở nên phi phàm, vô cùng đẹp đẽ.
Lục Minh liếc mắt tìm dưới đáy nước vài lần, thấy bóng dáng Tiết Phương Hoa đang chìm nổi trong5làn nước. Anh bơi đến gần, kéo Tiết Phương Hoa lên, vài giây sau, “ùm” một tiếng, hai người ngoi lên mặt nước rồi nhanh chóng bơi về phía bờ. Đám đông đang chờ ở bờ hồ cùng Cảnh Y Nhân hỗ trợ kéo Lục Minh và Tiết Phương Hoa lên.
Tiết Phương Hoa toàn thân ướt sũng, quần áo bệnh nhân dính sát vào người, tóc tại lộn xộn, da dẻ tái nhợt, nằm trên mặt đất không hề nhúc nhích giống như người chết.
Y tá ở đó vội vàng tiến hành hồi sức tim phổi*, ẩn lồng ngực cho cô ta. Chỉ sau vài lần, Tiết Phương Hoa “ọe” một tiếng, nôn nước trong phổi ra rồi dần dần tỉnh lại. Cô ta lập tức bật khóc, nhìn ngó xung quanh mà gọi: “Anh Lục Minh. Anh Lục Minh…”
(*) Hồi sức tim phổi: từ chuyên ngành y,6thường được gọi là CPR – CARDIOPULMONARY RESUSCITATION. Quy trình hồi sức tim phổi bao gồm 2 giai đoạn: nhấn ngực (dùng lực nhấn mạnh lên lồng ngực để kích thích tim đập) và hô hấp nhân tạo (hà hơi thổi từ miệng qua miệng). Kích điện lên lồng ngực (dùng máy khử rung tự động ngoài lồng ngực, viết tắt là AED của từ tiếng Anh “Automated External Defibrillator”, để giúp tim đập trở lại) và một số thuốc đặc biệt đối khi được áp dụng để cứu sống người có tim vừa ngừng đập. Lục Minh vừa cứu Tiết Phương Hoa từ dưới hồ lên là có nhân viên chuyên nghiệp hô hấp nhân tạo cho cô ta, không cần anh hỗ trợ.
Áo sơ mi ướt sũng dán lên người anh trở nên gần như trong suốt, dáng người chuẩn chỉnh, cường tráng đã hấp dẫn5đám đông đứng cạnh vốn đang xem y tá cứu người, ai cũng phải nhìn anh.
Mái tóc ướt đẫm rối bời bên tai vẫn còn nhỏ nước, đỉnh đầu dính lá cây cũng không làm mất đi vẻ đẹp trai của anh.
Lục Minh cởi chiếc áo sơ mi ướt nhẹp ra, để lộ dáng người hoàn mỹ và vòng eo với đường chữ V khiêu gợi dưới cơ bụng.
Mấy người phụ nữ nhìn chằm chằm vào đường chữ V đã bị thắt lưng che mất một phần của Lục Minh mà thầm nuốt nước miếng. cảnh Y Nhân ở trước mặt anh, lấy khăn tắm mỏng màu trắng trong rổ treo bên dưới bánh xe khoác lên vai anh để che đi ánh mắt nhìn trộm của người khác.