*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bọn họ đến đột ngột làm cho tất cả mọi người không hiểu có chuyện gì, chỉ biết ngơ ngác nhìn hai anh chàng vóc dáng cao lớn, vững chắc đội mũ lưỡi trai, đeo kính râm, dùng khăn quàng cổ che mặt, kín mít không để lọt gió xuất hiện trong phòng. “Đây là ai vậy? Có cần phải bịt kín mít như vậy không?”
“Hình như không giống bạn học của chúng ta? Làm gì có ai có khí chất tốt như thế đâu?”
Chờ tới lúc Cảnh Hi và ảnh để gỡ kính râm, bỏ mũ và khăn quàng cổ xuống thì tất cả mọi người trong phòng đều trợn tròn mắt, rú rít lên như điên. Đặc biệt là mấy cô gái, bọn họ hận không thể nhào tới ăn thịt luôn Cảnh Hi và ảnh đế. Cũng2may có Lý Lộ bảo vệ, cô ấy mặc kệ tất cả, chuyện đầu tiên phải bảo vệ Cảnh Hi nhà bọn họ được an toàn trước đã.
Lý Lộ tới độc chiếm một mình trước. Tất cả mọi người rút điện thoại di động ra chụp ảnh bọn họ rồi còn chụp chung với bọn họ nữa. Ảnh đế và Cảnh Hi bận tới mức gần như phải chụp ảnh chung với từng người một, ký tên cho mỗi người một lần thì bọn họ mới buông tha cho hai người.
Cảnh Hi nhìn chiếc ghế sa lông trống trải nhất mà Cảnh Y Nhân đang ngồi thì dẫn ảnh để tới, ngồi xuống, giới thiệu với anh ta: “Giới thiệu cho anh một nhân vật lớn vô cùng có trọng lượng, chị của tôi, Cảnh Y Nhân! Là phu nhân7của Lục Minh, con dâu của tổng thống đại nhân!” Vừa nhìn ảnh để Lạc, Cảnh Y Nhân đã nhận ra ngay. Thời gian trước không có việc gì làm ở nhà, ngày ngày cô đều theo dõi bộ phim cổ trang “Chốn thâm cung” mà anh ta diễn nam chính số một, Thẩm vương gia. Cảnh Y Nhân không ngờ lại được gặp người thật, cô còn kích động hơn cả ảnh để Lạc được nhìn thấy cô nữa.
Hai người bắt tay nhau chào hỏi.
Các bạn học ở bên cạnh còn chụp trộm bọn họ nữa. Bọn họ bàn tán xôn xao, hôm nay được dính hào quang của Cảnh Y Nhân nên mới có thể được gặp ngôi sao vô cùng nổi tiếng như vậy. Khi Lý Na nhìn thấy cảnh Hi xuất hiện thì muốn chảy cả1nước miếng.
Sau khi Cảnh Y Nhân chào hỏi ảnh để Lạc xong liền lấy điện thoại di động ra, cùng ảnh để Lạc chụp chung một bức. Mà vị ảnh để Lạc với khuôn mặt anh tuấn, thành thục, dáng người gợi cảm cũng không nhìn trúng bất cứ cô gái xinh đẹp nào ở đây. Nhưng dường như lại bị Bạch Vân ngồi bên cạnh cảnh Y Nhân thu hút sự chú ý. Sau khi chụp chung với Cảnh Y Nhân xong, ảnh để Lạc thuận thể đổi chỗ, ngồi xuống cạnh Bạch Vân. Động tác của ảnh để rất tự nhiên, cũng rất thoải mái, giống như không phải cố ý chen về phía bên kia của Cảnh Y Nhân. Lúc Cảnh Y Nhân và cảnh Hi trò chuyện thì chỗ ngồi của ảnh để Lạc đã cách7chỗ của Bạch Vân gần nhất.
Xung quanh cũng có các cô gái khác đang chen chúc ngồi sát tới. Nhưng trên ghế sa lông dài, lần lượt xếp theo thứ tự là, ảnh để Lạc, Bạch Vân, Cảnh Y Nhân, Cảnh Hi, Lý Lộ. Chỗ ngồi như vậy nên bọn họ muốn chen vào chỗ của Bạch Vân cũng không tiện, không cẩn thận lại làm bị thương Cảnh Y Nhân đang mang thai thì bọn họ không gánh vác được.
Thế nên, cả đám người chỉ có thể chen qua chen lại ở phía bên ngoài ảnh để Lạc. Ảnh để Lạc tự rót cho mình một ly rượu rồi lại nhìn nước trái cây trong ly của Bạch Vân đã uống hết, anh ta cầm bình rượu trong tay rót thêm cho cô một ít. Bạch Vân căng thẳng0tới mức cầm ly lên, cứ thế xua tay, nói lắp bắp: “Cảm… cảm cảm ơn, ảnh để… Tôi không… không biết uống rượu!” Cô là một cô gái nông thôn, sao dám để ảnh để chăm sóc cho cô chứ.
Ảnh để Lạc đẹp trai hơi cong khóe miệng: “Không sao, rượu này nồng độ khá thấp!” Nói rồi lại tiếp tục rót rượu cho Bạch Vân.