*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7uy Thượng Hảo Hảo có bằng lái xe, nhưng kinh nghiệm lái xe vốn không nhiều
Mới khởi động xe thì suýt nữa là đụng vào bảng quảng cáo để ở trước cửa phòng khám, cô liền phanh lại
Chỉ nghe thấy tiếng “Đùng” một cái
Bảng quảng cáo không bị đổ nhưng đầu của Nhạc Phong lại bị đụng vào ngăn đựng đồ ở bên trên
“…” Thượng Hảo Hảo hết hồn mở to mắt, trong lòng đầy cảm giác tội lỗi
Sau đó mới phản ứng được mình đã quên thắt dây an toàn cho Nhạc Phong
May là lúc anh ta lên xe đã say đến bất tỉnh nhân sự, nếu không chắc chắn sẽ lột da cô ra
Thượng Hảo Hảo vươn tay qua người anh ta, ra sức nắm lấy dây đai an toàn
Chiếc xe quá rộng, người Thượng Hảo Hảo lại nhỏ, cả người cô gần như phải chen qua ghế2ngồi phụ mới có thể nắm được dây an toàn
Trong hơi thở của cô đều là mùi thơm đặc biệt và mùi rượu trên người đàn ông này
Thượng Hảo Hảo đỏ cả mặt, ra sức nắm lấy đai an toàn, và cúi đầu thắt lại
Tiếng “tạch” vang lên, dây an toàn đã được thắt
Thượng Hảo Hảo thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu lên, chợt ngừng thở
Cô mở to mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt tuấn tú phiên bản phóng to của Nhạc Phong
Nhạc Phong nghiêng người lại, đầu dựa vào ghế và cúi xuống
Khoảng cách giữa hai người chưa đến một cm.
Thượng Hảo Hảo có thể cảm nhận rõ hơi thở nóng hổi của Nhạc Phong đang phả lên gương mặt mình
Thượng Hảo Hảo nín thở và không dám thở mạnh, chăm chú nhìn vào gương mặt tuấn tú ở trước mắt
Dường như chỉ một xíu nữa là anh9ta sẽ hôn vào đôi môi của mình
Cảm giác tim đập thình thịch nhưng lại không hề thấy chán ghét là cảm giác mà Thượng Hảo Hảo chưa từng có
Cô nhìn mê mẩn đến nỗi quên mất mình phải làm gì
Thấy Nhạc Phong không thoải mái nhíu mày lầm bầm vài tiếng, Thượng Hảo Hảo mới định thần lại
Cô ngồi thẳng lại, hai tay đặt lên vô lăng và lên ga
Đồng thời gương mặt của cô ấy đỏ lên và nhìn trộm Nhạc Phong
“Đến chỗ ông chủ của anh ở hay sao?”
“…”
“Nhà anh ở đâu vậy?”
Nhạc Phong tựa vào ghế, không đưa ra bất kỳ câu trả lời nào
Thượng Hảo Hảo quay đầu xe lại, đi về hướng Kim Sắc Niên Hoa ở trung tâm thành phố
Trên đường đi, Thượng Hảo Hảo thỉnh thoảng lại ngó nhìn Nhạc Phong, nhưng anh ta chưa tỉnh dậy lần nào, ngủ rất say
Đường6buổi tối rất thông thoáng, không hề kẹt xe
Thượng Hảo Hảo phải mất khoảng 40 phút mới đến được Kim Sắc Niên Hoa..
Xe của Nhạc Phong vừa mới đến trước cửa Kim Sắc Niên Hoa, vẫn chưa có người đến gần thì từ xa đã có người đi vào thông báo cho quản lí
Thượng Hảo Hảo dừng xe lại, quản lí hoảng loạn đích thân ra đón
Mở cửa xe ra, căng thẳng nói: “Đại b…”
Nhìn thấy người lái xe là Thượng Hảo Hảo, quản lí đổi “đại boss” thành “Ông”
“Ông..
lớn của tôi, ngài uống say rồi, muốn thể rồi còn đi ra ngoài!”
Quản lí nói chuyện càng ngày càng nhỏ tiếng, nhỏ đến nỗi không còn nghe được gì
“Ông lớn?” Thượng Hảo Hảo kinh ngạc nhìn quản lí.
Quản lí hoảng hốt, vội giải thích: “Tôi nói là ông Nhạc, cô nghe nhầm rồi!” “A!” Thượng Hảo Hảo không quan tâm,0đáp lại.
Sau đó cô tháo dây an toàn của mình ta, rồi mới tháo cho Nhạc Phong
Đồng thời thản nhiên nói: “Anh ấy sống ở đây sao? Hình như anh ấy uống say rồi.”