*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7nh ta không kiềm chế nổi liền cúi đầu xuống, từ từ tiến gần đôi môi của cô ấy
Ngay khi anh ta sắp chạm đến, đột nhiên thang máy phát ra âm thanh nhắc nhở “Đinh đinh đinh”, sau đó thông báo: “Xin mời chọn số lầu!” Cẩm Mặc Nhiên mới phản ứng, thang máy vẫn chưa đóng, anh ta đã quên ấn số lầu
Cẩm Mặc Nhiên ẩn lầu số “1” theo bản năng, nhưng đột nhiên khựng lại
Dường như chợt nhớ ra điều gì, cúi đầu nhìn Thượng Hảo Hảo đang mơ mơ màng màng nằm trong lòng
Tay di chuyển lên trên và ấn tầng 30.
Đó là khách sạn.
Đúng vào lúc cửa thang máy đang định đóng, thì đột nhiên một cánh tay dài đưa vào, chặn cửa lại,2cửa thang máy lại mở ra
Người đàn ông có khí chất lạnh lùng bên ngoài đi vào, gương mặt tuấn tú, đẹp trai khiến cho Cẩm Mặc Nhiên ngẩn người
Anh ta tưởng về vẻ ngoài của người đàn ông thì Lục Minh sếp của họ là đứng thứ đầu trong thành phố S rồi
Không ngờ cũng có người đàn ông yêu nghiệt này không phân cao thấp với Lục Minh, đặc biệt là đối mắt thâm thúy đó, đầy sức hấp dẫn không thể cưỡng lại được, một khi nhìn rồi thì khó có thể di dời tầm mắt
Nhạc Phong không quan tâm đi vào trong thang máy
Anh ta cũng không ngờ người trong thang máy lại là Thượng Hảo Hảo đang say xỉn và bạn trai của cô ấy
Nhạc9Phong nhướng mày, lạnh nhạt xoay người, đang định chuẩn bị ẩn nút lầu dưới, thì đột nhiên khựng lại
Tầng 30 đang sáng, khách sạn? Bọn họ đang chuẩn bị lên tầng 30 làm gì? Tay của Nhạc Phong khựng lại chưa đến một giây, thì tiếp tục ấn dưới một tầng.
Nhạc Phong rút tay lại, nhét đôi tay vào trong túi quần
Ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Thượng Hảo Hảo đang mơ màng như heo chết
Người phụ nữ này là heo sao? Người khác muốn dẫn cô ấy đi thuê phòng mà cô ấy hoàn toàn không có cảm giác gì
Đây chính là người đàn ông mà Thượng Hảo Hảo vì từ bỏ anh mà chọn lựa sao? Nhạc Phong cười chế giễu, hừ lạnh một tiếng
Thang máy từ6tầng 70 xuống tầng 30 cần một khoảng thời gian
Lúc này, Thượng Hảo Hảo có vẻ khó chịu, nhíu mày theo bản năng, tay ấn vào thái dương
Mơ mơ màng màng nói: “Đau đầu quá!” “Ngoan! Chúng ta đi nghỉ ngơi, lát nữa sẽ không đau nữa!” Cẩm Mặc Nhiên ôm lấy cánh tay của Thượng Hảo Hảo dụ dỗ, thái độ nói chuyện như cặp tình nhân đang yêu nhau vậy
Nhạc Phong nghe những lời này, càng nghe càng thấy khó chịu
Cái gì mà “Chúng ta đi nghỉ ngơi, lát nữa sẽ không đau nữa!” Người đàn ông này muốn làm gì với Thượng Hảo Hảo? “Vẫn còn rất đau!” Thượng Hảo Hảo ấm ức khóc, như đứa bé đang làm nũng
“…” Nhạc Phong lạnh lùng đứng trong thang0máy, đột nhiên không khí trong thang máy cũng trở nên lạnh hơn, từ từ hạ nhiệt
Cẩm Mặc Nhiên cũng phát giác được sự lạnh lùng của người đàn ông bên cạnh, nhưng cứ tưởng là người xa lạ có tâm trạng không tốt nên không chú ý
Lại thêm sự nũng nịu của Thượng Hảo Hảo, trái tim của Cẩm Mặc Nhiên như muốn tan chảy, anh ta ôm lấy Thượng Hảo Hảo an ủi: “Anh xoa bóp chút là hết đau nha! Hồn một cái có được không?”
Thượng Hảo Hảo ríu rít nhíu mày lắc đầu: “Vô ích thôi! Không phải anh ta, hôn không được!”