Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Tổng Tài

Chương 475



CHƯƠNG 475: QUAN HỆ GÌ

“Tất cả ghi chép trên quyển sách này là do em tích nhặt từng chút một ghi lại đấy. Nếu đem đi bán giấy vụn thì em sẽ rất đau lòng.” Thịnh Thảo An ôm quyển sách trong ngực, đang giải thích quyển sách quý báu đến cỡ nào.

Tiêu Mộc Diên bị câu nói của Thịnh Thảo An chọc cười: “Nếu đã quý báu như vậy em bán làm gì, không phải giữ lại sẽ tốt hơn sao?”

“Nhưng mà tủ sách của em…” Thịnh Thảo An suy nghĩ một lát vẫn nói: “Nếu không, em đưa nó cho trạm thu hồi phế phẩm nhé.”

“…”

Tiêu Mộc Diên cạn lời nhìn cô gái trước sau bất nhất này, cô nói: “Thôi được rồi, chị giữ giúp em vậy.”

“Thật sao?” Lúc Thịnh Thảo An nói tới đây, đôi mắt của cô ấy sáng lên.

Điều này khiến cho Tiêu Mộc Diên không biết nói gì, cô chẳng qua chỉ là giúp cô ấy giấu sách thôi mà.

Sau khi Thịnh Thảo An vui vẻ xong, cô vẫn nhìn Tiêu Mộc Diên với vẻ hơi khó hiểu, cô ấy hỏi: “Đúng rồi chị dâu, chị đến phòng em có chuyện gì không?”

Nghe Thịnh Thảo An nhắc, Tiêu Mộc Diên mới nhớ ra: “Trưởng phòng của các em đâu rồi? Chị có chuyện muốn tìm cô ấy?”

“Trưởng phòng à?” Thịnh Thảo An suy nghĩ kỹ một chút mới nói: “Chắc là trưởng phòng ở trong phòng làm việc đấy ạ.”

“Không có, lúc nãy chị đã đến phòng làm việc tìm nhưng trong phòng không có ai.” Tiêu Mộc Diên nói.

Thịnh Thảo An có phần không tin nói: “Không thể nào, rõ ràng em nhìn thấy chị ấy ngồi trong phòng làm việc không ra ngoài mà.”

“Có khi nào chị ấy đi vào nhà vệ sinh không?” Lâm Linh bước đến bên cạnh hai người suy đoán nói.

Tiêu Mộc Diên cảm thấy có thể là như vậy.

“Chị dâu à có chuyện gì vậy? Rất gấp sao? Nhất định phải tìm trưởng phòng mới được à?” Thịnh Thảo An hỏi.

“Thật ra cũng không có chuyện gì lớn. Chị chỉ là muốn xem hướng thiết kế quý mới của chúng ta là gì.” Tiêu Mộc Diên tùy tiện tìm một chỗ trong phòng làm việc ngồi xuống. Sau đó mới nói chuyện này cho hai người Thịnh Thảo An và Lâm Linh nghe.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1660: Thực Lực Của Tiêu Phàm

Vốn dĩ chuyện này rất đơn giản, nhưng trong mắt nhiều người khác ai cũng cảm thấy Thịnh Thảo An và Lâm Linh này có gì đó không đúng, dường như bọn họ và cấp quản lý trong công ty thân thiết quá mức.

Kết quả là có mấy người ở bên cạnh bắt đầu nhỏ giọng bàn tán.

“Mọi người nói xem Thịnh Thảo An và Lâm Linh kia có quan hệ gì với tổng giám đốc thế? Tại sao tôi cảm thấy quan hệ của bọn họ tốt thế chứ?”

Khi cả đám người đang im lặng thì đột nhiên có người thốt lên: “Lần trước mọi người có nghe Thịnh Thảo An gọi tổng giám đốc là chị dâu không?”

Mọi người cùng gật đầu: “Tôi cảm thấy chuyện này có thể là thật đấy, tổng giám đốc thật sự là chị dâu của Thịnh Thảo An.”

“Còn Lâm Linh kia thuần túy chỉ là bạn tốt của Thịnh Thảo An sao? Haiz, tôi cảm thấy có một người bạn là tiểu thư nhà giàu tốt thật đấy, không cần quá cố gắng cũng có thể bò lên được cuộc sống của giới thượng lưu.”

“Đúng thế, hơn nữa cho dù Thịnh Thảo An không đi cửa sau, trình độ của cô ấy cũng rất cao, nếu như cô ấy tham gia thi đấu quốc tế cũng chẳng có vấn đề gì. Nhưng mà Lâm Linh kia thì không giống vậy.”

“Trình độ của cô ta còn không cao bằng tôi, chỉ là trình độ cắt đồ hơi cao một chút mà thôi. Nhưng nhiều lắm cũng chỉ là cắt bằng phẳng, tôi chỉ cần luyện tập một chút cũng có thể đạt được trình độ đó. Thế mà cô ta lại còn muốn đăng ký tham gia cuộc thi quốc tế?”

“Cái gì? Lâm Linh cũng muốn đăng ký tham gia cuộc thi quốc tế, cô không đùa đấy chứ?”

Mấy chữ: “Lâm Linh tham gia thi đấu quốc tế” vừa nói ra đã nhanh chóng thu hút được tất cả mọi người. Bọn họ đều không tin mỉm cười mỉa mai.

“Chuyện này còn không phải bởi vì mấy năm nay cuộc thi quốc tế không hạn chế kinh nghiệm nghề nghiệp sao? Vì thế chó gà gì cũng đều muốn đến đó thử trình độ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 306

Tôi thấy mọi người cũng đừng cười nữa, biết đâu người ta tự tin mình thiết kế giỏi thì sao, có thể đi tham gia thi đấu đấy.”

“Chỉ có điều cuộc thi này cũng đã xuống dốc rồi, không phải vẫn không thu hút được nhà thiết kế đấy sao?”

“Thì cũng bởi vì tiền thưởng của cuộc thi này có thay đổi đâu? Mười năm trước là giải thưởng cao, mười năm sau thì sao…Cho dù cô đạt được giải quán quân, giỏi lắm thì khen thêm cô một câu là quán quân cuộc thi quốc tế mà thôi, trước đây đều là do công ty cử người tài đi tham dự, năm nay nghe nói đã thay đổi rồi. Chẳng lẽ còn có ông lớn quốc tế muốn lựa chọn nhân tài từ cấp thấp sao? Đừng đùa chứ.”

“Tôi cảm thấy lời nói này hình như cũng có căn cứ, có thể sẽ có ông lớn quốc tế chọn người tài như vậy?”

Nghĩ tới đây mọi người đều im lặng, sớm biết thế này mình đã đi đăng ký rồi. Nhưng nghĩ tới phúc lợi của công ty này vẫn là vô cùng tốt.

Ngay lúc các cô đang nằm mơ giữa ban ngày, đột nhiên ngoài cửa vang lên tiếng giày cao gót, tất cả mọi người đều im lặng, lập tức trở về chỗ làm việc của mình.

“Tổng giám đốc cô tìm tôi?”

Là Đỗ Trang từ bên ngoài đi vào.

Nhìn thấy Đỗ Trang đi vào, Tiêu Mộc Diên lập tức đứng dậy: “Thật ra cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là tôi muốn đến đây đối chiếu một chút điểm đặc biệt về thời trang mùa này của chúng ta mà thôi.”

“Báo cáo trong phòng làm việc của tôi, tôi đi lấy cho ngài.” Đỗ Trang nói xong đã muốn đứng dậy đi vào phòng làm việc.

Tiêu Mộc Diên nói: “Tôi đi cùng cô, thuận tiện cũng muốn bàn bạc với cô về hoạt động của năm tới.”

Đương nhiên Đỗ Trang không có ý kiến gì, thế là hai người liền đi đến phòng làm việc.

Thịnh Thảo An nhìn bóng lưng của Tô Mộc Diên rất lâu, có phần nghi ngờ: “Chị dâu em chẳng phải nên đi chuẩn bị tạp chí của chị ấy hay sao?”

“Lẽ nào em cho rằng chị dâu em tìm trưởng phòng để tán gẫu à? Nghe nói tạp chí này dự kiến phát hành tộng cộng mỗi tháng hai kỳ là đầu tháng và cuối tháng. Nghe nói bản đầu tiên đã bắt đầu bán trước rồi đấy. Đầu tháng sau, sẽ phát hành cách một ngày trước khi cuộc thi quốc tế bắt đầu.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 162: Sức hút của bạn trai trong truyền thuyết. Tôi là người của anh ấy (5)

Lâm Linh đang suy nghĩ về số liệu của bản đầu tiên, đột nhiên cô ấy rơi vào im lặng.

Thịnh Thảo An ở bên cạnh yên lặng lắng nghe, đại khái cô cũng nghe hiểu, nhưng mà nhìn dáng vẻ sâu xa của Lâm Linh, cô huých tay Lâm Linh: “Linh Linh, bây giờ chị đang nghĩ gì thế?”

Lâm Linh nói: “Nếu như tạp chí phát hành cách một ngày trước khi cuộc thi quốc tế bắt đầu, có khi nào lượng tiêu thụ sẽ không cao hay không? Tuy cũng có thể ăn theo cuộc thi quốc tế tạo được độ nóng, nhưng nếu như để sau đó một ngày mới phát hành thì những khán giả đã xem cuộc thi đấu muốn đi học hỏi, vậy lượng tiêu thụ có thể sẽ tăng lên?”

Thịnh Thảo An nghe nói vậy cứ gật đầu liên tục, cô cảm thấy Lâm Linh nói cũng rất có lý.

“Đúng ha, chị có muốn nói chuyện này với chị dâu em một câu không? Bây giờ có thể thay đổi ngày phát hành không?” Thịnh Thảo An hỏi.

Lâm Linh lắc đầu: “Chị cũng không biết có thể thay đổi ngày phát hành được không?”

“Người của phòng thiết kế chỉ nên lo nhiệm vụ công việc của mình là được rồi, đừng suy nghĩ nhiều quá sẽ làm phiền người khác đấy.”

Ngay cửa truyền đến giọng nói của đàn ông.

Phòng làm việc này đa số đều là nữ, giọng nói của người đàn ông kia vang lên vô cùng đột ngột, thế là lúc giọng nói kia cất lên tất cả mọi người trong phòng làm việc đều quay đầu lại nhìn.

Sau khi nhìn qua, quả thật bọn họ cũng không chịu thiệt. Người đàn ông này cao hơn một mét tám, còn có một khuôn mặt vô cùng sắc nét, màu da của anh ta cũng không giống với làn da của các trai trẻ hiện giờ, mà đó là màu lúa mạch khỏe mạnh.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.