Chàng Rể Chiến Thần

Chương 591



CHƯƠNG 591: THIÊN LA ĐỊA VÕNG

Sau khi Dương Chấn thanh toán thành công, rất nhanh nhân viên phục vụ đã mang một đống con chip đến.

“600 tỉ!”

Dương Chấn vẫn luôn ném ra một số chip lớn, dường như đối với anh 600 tỉ cũng chỉ giống tiền tiêu vặt thôi vậy, không hề lo lắng sẽ thua mất.

“3750 tỉ!”

Có người kinh ngạc kêu lên: “Ván này tổng cộng có 3750 tỉ chip rồi!”

Sắc mặt ba tên đầu trọc trở nên vô cùng khó coi, bọn họ hoặc là bỏ bài, hoặc là đặt cược, nhưng đặt cược thì sẽ phải đặt 1200 tỉ.

“Thời gian của tôi quý giá, nếu mấy người chơi không nổi, thì bỏ bài chuồn đi!” Dương Chấn giục.

“1200 tỉ!”

Tên đầu trọc lại nhìn bài của mình, cắn răng được cược.

Hai người khác nhìn nhau rồi cũng lần lượt theo: “1200 tỉ!”

“Tổng số chip cược là 6750 tỉ!” Có người lại kinh ngạc kêu lên.

“1200 tỉ!”

Dương Chấn tiếp tục cược.

“2400 tỉ!”

Ba tên đầu trọc liên tiếp đặt cược.

“Tổng số tiền cược là 13950 tỉ!”

Giây phút nào, mọi người đều bị tê dại bởi những con số lớn được đặt cược hết lần này đến lần khác rồi, mỗi lần đặt cược, đều sẽ có người bắt đầu báo cáo tổng số tiền cược.

Dương Chấn vốn dĩ chỉ còn lại 150 tỉ, nhưng lại lấy 3.

tỉ chip, sau đó lại cược 1800 tỉ, giờ đây trong tay anh chỉ còn lại 1350 tỉ.

Cho dù anh có mở bài, cũng phải đặt cược 2400 tỉ.

Lúc mọi người đều đang mong chờ anh sẽ làm như thế nào, chỉ thấy anh lại lấy thẻ ngân hàng ra: “Cho tôi 3.

0 tỉ!”

Ầm!

Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Ván đầu tiên, Dương Chấn lấy ra 300 tỉ chip, thắng rồi!

Ván thứ hai, anh lấy ra 3.

tỉ chip, lại thắng!

Đây là ván thứ ba, số tiền cược càng nhiều, Dương Chấn cũng thêm càng điên cuồng, lần này lại lấy những 3.

0 tỉ chip.

Mấy lần trước liên tục quẹt thẻ thành công đã khiến mọi người tin rằng lần này Dương Chấn có thể lấy ra 30 nghìn tỉ.

Đám người tên đầu trọc lập tức chảy đầy mồ hôi lạnh, có thể lấy ra 300 tỉ, chỉ có thể nói Dương Chấn không đơn giản, có thể lấy ra 3.

Tham Khảo Thêm:  Chương 876: Mã Đa Bảo khai thiên

tỉ, chứng tỏ Dương Chấn thâm sâu không thể lường, lấy ra 30 nghìn tỉ, vậy thì Dương Chấn thật sự là người mà bọn họ đắc tội không nổi.

“Vị này, anh đừng vội đổi chip, anh xem như thế này có được không?”

Tên đầu trọc lau mồ hôi lạnh trên trán, giọng điệu cung kính nói: “Nếu tôi nhớ không nhầm, trong tay anh chắc vẫn còn 1950 tỉ, anh dùng 1950 tỉ này để mở bài, thế nào?”

Dương Chấn nhàn nhạt nhìn tên đầu trọc: “Anh cho rằng, tôi thiếu tiền sao?”

Nhìn thái độ cung kính của tên đầu trọc, rồi lại nhìn vẻ bình tĩnh của Dương Chấn, mọi người cuối cùng cũng hiểu, Dương Chấn thật sự không phải người đơn giản.

Anh dám cược với người của club Hoàng Kim ở club Hoàng Kim một số tiền lớn như vậy, vốn là vô cùng tự tin, vốn không sợ đối phương sẽ gian lận.

Sự tự tin như vậy, người bình thường lại có được sao?

“Lấy thêm 3.

0 tỉ nữa ra đây!” Dương Chấn lạnh lùng nói.

“Thưa anh, thật sự rất xin lỗi, chip của chúng tôi một lần chỉ có thể đổi được nhiều nhất là 3.

tỉ.”

Nhân viên phụ trách bán chip toàn thân run rẩy nói.

Khí thế của Dương Chấn quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức khiến anh ta không dám nhìn vào mắt Dương Chấn.

Club Hoàng Kim nào có giới hạn đổi chip?

Chỉ là từ sau khi xây dựng xong club, chưa từng có ai mà đổi 30 nghìn tỉ trong một lần cả.

“Vậy thì cho tôi thêm 3.

tỉ nữa!” Dương Chấn lạnh nhạt nói.

Rất nhanh, nhân viên đã quẹt thẻ xong rồi mang chip tới.

“4950 tỉ!”

Dương Chấn cược toàn bộ số chip có trong tay.

Anh biết, club Hoàng Kim đã không dám cho chơi tiếp nữa, ván này, có lẽ chính là ván cuối cùng.

Mà tổng số tiền của ván này đã đạt đến số tiền khủng bố, 18900 tỉ.

Đám người tên đầu trọc chỉ cảm thấy hô hấp gần như ngừng lại, Dương Chấn vốn chưa từng xem bài, cho dù bọn họ có muốn đặt cược, vậy cũng phải đặt 9900 tỉ, nếu như muốn mở bài, vậy phải gấp đôi lên, là 19800 tỉ.

Quan trọng là, nếu bọn họ còn muốn tiếp tục đặt cược, với biểu hiện vài ván trước của Dương Chấn, chắc chắn anh sẽ còn đổi chip tiếp.

Tham Khảo Thêm:  Chương 73: Bị nhận ra

Đến lúc đó bọn họ muốn mở bài thì số tiền phải đặt cược sẽ càng lớn hơn.

Sau khi mấy người nhìn nhau, tên đầu trọc cắn răng nói: “19800 tỉ, mở bài!”

Đây vốn là ý của club Hoàng Kim, cho dù có thua, thì cũng chỉ có thể do club Hoàng Kim gánh chịu.

“38700 tỉ!”

Có người báo cáo tổng số tiền cược kinh người, mọi người nghe thấy con số này đều thấy như sắp ngất đi.

Nhưng lúc này, tâm trạng của nhiều người lại vô cùng kích động, cả đời này, e là sẽ không gặp được ván bài nào khủng bố như vậy nữa.

“Át bích!”

Tên đầu trọc lật quân bài của mình trên bàn bài.

Hai tên khác cũng lần lượt mở bài, một tên là K cơ, một tên là K rô.

Lúc mọi người nhìn thấy bài của ba tên này thì đều vô cùng kinh ngạc.

Nếu như chỉ một người lấy được quân bài lớn thì cũng thôi đi, nhưng cả ba người đều là bài lớn, Dương Chấn phải lấy được Joker thì mới có thể thắng.

Mà ván bài trước, Dương Chấn đã lấy được Joker rồi, xác suất hai ván liên tiếp lấy được Joker còn khó hơn trúng số độc đắc.

Cho dù có như vậy, nhưng lại không một ai cho rằng Dương Chấn sẽ thua.

Kể cả là ba người nhóm tên đầu trọc cũng vô cùng lo lắng nhìn Dương Chấn.

Dương Chấn khẽ nhếch miệng, tạo thành một nụ cười bỡn cợt: “Mấy người thua rồi!”

Vừa dứt lời, anh lập tức mở bài của mình ra.

“Joker!”

“Lại là Joker!”

“Sao có thể chứ?”

… Lúc mọi người nhìn thấy quân Joker trên tay Dương Chấn thì đều kinh ngạc đến ngơ ra, nhóm người tên đầu trọc thì còn ngỡ ngàng hơn hẳn, trừng lớn hai mắt.

“Ầm!”

Sau vài giây ngơ ngác ngắn ngủi, tên đầu trọc đập mạnh bàn rồi đứng dậy, gương mặt phẫn nộ, nói: “Anh gian lận!”

Dương Chấn bình chân như vại, híp mắt cười: “Bài là của club Hoàng Kim, cái bàn này là của club Hoàng Kim, người hồ lì cũng là của club hoàng kim, thậm chí đến mấy người cũng là người của club Hoàng Kim, từ đầu đến cuối, chỉ có lúc mở bài tôi mới chạm vào bài, anh nói tôi nghe, tôi gian lận thế nào?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 220: Thái Độ Thay Đổi

“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, tôi phải kiểm tra bài!”

Tên đầu trọc gầm lên.

Dương Chấn nhún vai: “Tùy!”

Dưới tầm mắt của mọi người, tên đầu trọc đích thân bắt đầu kiểm tra bài, đến khi kiểm tra đến con cuối cùng cũng không phát hiện bất cứ vấn đề nào, tính cả bài của mấy người Dương Chấn thì đúng là một bộ bài hoàn chỉnh.

Tên đầu trọc chỉ cảm thấy toàn thân vô lực, ngồi phịch xuống ghế, anh ta là cao thủ chơi bài, bao nhiêu năm như vậy, thắng qua vô số cuộc thi, nhưng chưa từng thua thê thảm đến vậy.

Cho dù tiền thua cũng không thuộc về anh ta, nhưng cũng khiến anh ta chịu một sự đả kích rất lớn.

“Tiếp tục!”

Dương Chấn vẫn rất bình tĩnh, lấy hết số chip về trước mặt mình, cười nhìn người hồ lì đang ngây ra nói.

“Nhóc con, dám gian lận trong club Hoàng Kim của chúng tôi, gan chó của mày cũng lớn thật đấy!”

Đúng lúc này, một giọng nói đầy châm biếm đột nhiên vang lên.

Mọi người lần lượt quay sang nhìn, liền nhìn thấy một dáng người trẻ trung, bên cạnh còn mấy cường giả mặc đồ đen hộ tống đang chậm rãi bước tới.

“Các vị, tôi là người phụ trách club Hoàng Kim, Tào Huy, rất xin lỗi, vì có người giở trò gian lận ở sòng của chúng tôi, chúng tôi phải giải quyết chuyện này, mong các vị mau chóng rời đi!”

Ánh mắt Tào Huy lướt qua tất cả mọi người, mỉm cười nói: “Tất cả hội viên đến sòng ngày hôm nay, mỗi người sẽ được miễn phí hội viên một tháng!”

Nếu mọi người còn không biết mọi chuyện là như thế nào thì đúng là quá ngu ngốc rồi, ai nấy đều vội vàng rời đi.

Chớp mắt, sòng bài tầng ba rộng lớn ngoài Dương Chấn ra, tất cả những người còn lại đều là người của club Hoàng Kim.

“Dương Chấn, không thể không thừa nhận, gan của cậu rất lớn, dám một mình đến club Hoàng Kim, cậu phải biết, ở đây đã mắc thiên la địa võng, chỉ đợi cậu đến đây tìm chết thôi.”

Tào Huy đứng trước bàn bài, từ trên cao nhìn xuống Dương Chấn đang ngồi yên bất động, híp mắt cười nói.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.