*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lưu Kỳ đầy vẻ không tin, trong mắt hắn, ngoài người của Vương tộc và Hoàng tộc ra thì không có ai đáng sợ hết.
Nhưng bây giờ anh rể hắn Bạch Khánh – thế hệ sau của nhà họ Bạch, người thừa kế của Vương tộc họ Bạch, lần này đến Yến Đô chịu trách nhiệm mọi chuyện của nhà họ Bạch ở Yến Đô.
Một người tầm cỡ như vậy lại còn nói rằng Dương Thanh có thể làm ảnh hưởng đến cơ hội chiến thắng của Vương tộc họ Bạch ở Yến Đô.
“Hừ!”
Bạch Khánh lạnh lùng nói: “Cậu ở tập đoàn Tân Thảo đã nhiều năm như vậy rồi, lẽ nào còn không rõ Vương tộc họ Tiết đã chuẩn bị tay sau từ lâu rồi hay sao?”
“Tay sau?”
Lưu Kỳ sững sờ.
“Đúng vậy, chính là tay sau, là tay sau dùng để ứng phó với việc xuất hiện Vương của Yến Đô”.
Bạch Khánh nói: “Không chỉ Vương tộc họ Tiết mà cả club Hoàng Kim của Vương tộc họ Tào, tập đoàn Quan Thị của Vương tộc họ Quan, Bổn Trai Các của Vương tộc họ Mã và cả tập đoàn Phúc Vinh của Vương tộc họ Bạch chúng ta đều là tài sản của năm Vương tộc lớn ở Yến Đô”.
“Những tài sản này có cái nào thực sự là cái mà các Vương tộc kinh doanh chính thống chứ? Chẳng qua chỉ là vỏ bọc mà thôi, năm Vương tộc lớn đều đang đợi ngày này”.
Nghe Bạch Khánh nói nhiều như vậy, Lưu Kỳ ngẩn ra, nhưng hắn vẫn không hiểu những chuyện này thì có liên quan gì đến Dương Thanh?
“Anh rể, em vẫn không hiểu. Dương Thanh chỉ là chủ tịch tập đoàn Nhạn Thanh. Ngoài giàu có ra, cậu ta còn có cái gì nữa?”
Lưu Kỳ thận trọng hỏi.
“Vô dụng thì vẫn là vô dụng. Lúc trước sắp xếp cậu gia nhập tập đoàn Tân Thảo hoàn toàn là một quyết định ngu ngốc”.
Bạch Khánh nói không hề nể nang.
Sắc mặt Lưu Kỳ hơi khó coi, nhưng ở trước mặt Bạch Khánh, hắn thật sự không dám lộ ra một chút giận dữ nào.
“Bạch Khánh, rốt cuộc ý anh là sao? Lúc đầu bảo anh sắp xếp cho em trai tôi vào doanh nghiệp nhà họ Bạch thì anh lại không đồng ý, ngược lại lại nhét em trai tôi vào tập đoàn Tân Thảo”.
“Bây giờ thì hay rồi, cậu ấy đã giúp nhà họ Bạch thu thập không biết bao nhiêu tin tức về Vương tộc họ Tiết, anh dùng người xong thì có thể sỉ nhục em trai tôi như vậy sao?” Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Bà vợ Bạch Khánh đột nhiên cảm thấy không hài lòng, trêи mặt lộ ra vẻ tức giận.
“Câm miệng!”
Bạch Khánh tát bà ta một cái, tức giận nói: “Ban đầu tôi để nó vào tập đoàn Tân Thảo đúng là vì muốn nó thu thập tin tức tình báo liên quan đến Vương tộc họ Tiết cho nhà họ Bạch, nhưng cũng vì muốn nó lập được công lao, đợi sau này tôi thừa kế chức ngôi vị Bạch Vương thì có thể danh chính ngôn thuận dùng nó, nhưng kết quả thì sao đây?”
“Đã bao nhiêu năm rồi nó vẫn không có cách nào trừ bỏ lực lượng nòng cốt của Vương tộc họ Tiết. Những thông tin rác rưởi mà nó thu thập được cũng gọi là tình báo sao?”
“Ngược lại bây giờ còn bị Vương tộc họ Tiết gài bẫy. Nó đã gây ra họa lớn rồi, cô có hiểu hay không hả?”
Bạch Khánh hiếm khi nổi giận, thậm chí lúc này còn tát vợ mình một cái, điều này khiến cả Lưu Kỳ và bà vợ đều hoảng sợ.
Lưu Kỳ vội nói: “Chị, anh rể nói không sai, em quả thực quá vô dụng mới để anh rể mất mặt. Chị đừng trách anh rể, anh ấy cũng là đặt kỳ vọng vào em nhưng lại phải thất vọng thôi”. Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
“Xem như thằng nhóc cậu vẫn còn chưa đến nỗi không có thuốc nào cứu chữa được”.
Bạch Khánh cười khẩy, sau đó trả lời sự nghi hoặc trước đó của Lưu Kỳ: “Anh đã để mắt đến tên Dương Thanh đó từ lâu rồi. Không chỉ anh mà ngay cả bốn Vương tộc lớn còn lại cũng đã sớm nhắm tới cậu ta”.
“Và lần này, sở dĩ năm Vương tộc lớn dám gióng trống khua chiêng làm lớn chuyện ở Yến Đô như vậy hoàn toàn là nhờ vào Dương Thanh”.
“Bởi vì ai đó đã tung ra tin tức rằng Dương Thanh sẽ trở thành Vương của Yến Đô”.
“Nếu nói những người khác muốn làm Vương của Yến Đô, có lẽ năm Vương tộc lớn cũng không dám có động tĩnh lớn như vậy, nhưng là vì có Dương Thanh nên các Vương tộc lớn mới dám làm”.
Lưu Kỳ trước kia hoàn toàn không biết đến Dương Thanh, lúc này nghe Bạch Khánh nói vậy hắn càng thêm khó hiểu: “Anh rể, sao lại như thế?”
“Bởi vì Dương Thanh là người gần nhất với sự thống nhất của Yến Đô trong một trăm năm nay. Hiện nay tám gia tộc lớn của Yến Đô như nhà họ Hoàng, họ Diệp và họ Long đều có quan hệ tốt với cậu ta”.
“Không chỉ như vậy, còn có một số gia tộc giàu có có thực lực chỉ đứng sau tám gia tộc lớn ở Yến Đô đều phục tùng Dương Thanh”.
“Cậu đã đắc tội với một cao thủ thống lĩnh Đế thôn, một người rất có khả năng trở thành Vương của Yến Đô. Cậu không nghĩ rằng mình đã phạm một sai lầm lớn sao?”
Lưu Kỳ gật đầu, không dám nhìn Bạch Khánh.
Bạch Khánh nhìn Lưu Kỳ như nhìn một kẻ ngốc: “Chứ cậu nghĩ sao? Không tin cậu có thể thử liên hệ với cô ta xem!”
Lưu Kỳ vội vàng bấm số của Tiêu Chỉ Tinh, nhưng hắn gọi vài lần liên tiếp đều không có tín hiệu gì.
– —————————