Chàng Rể Chiến Thần

Chương 1034: Chủ gia tộc còn sống



“Các người chết hết đi cho tôi!”

Lâm Lang bỗng phá lên cười, ngay khi mọi người còn đang khϊế͙p͙ sợ nhìn, ông ta bỗng giật tung áo mình ra.

Mọi người chợt thấy quanh thân ông ta đã buộc đầy thuốc nổ.

“Lâm Lang, dừng lại ngay!”

Có người nổi giận gầm lên.

“Lâm Lang, không được làm bậy, mau bỏ mồi lửa xuống ngay!”

“Lâm Lang, chúng tôi tình nguyện giúp cậu đoạt lại vị trí chủ gia tộc!”

Bấy giờ, mấy vị chủ nhánh đều nhốn nháo khuyên bảo Lâm Lang.

Ngay cả Lâm Hạo cũng phải lớn tiếng khuyên can: “Tôi tình nguyện nhường lại vị trí chủ gia tộc”.

“Tình nguyện nhường lại? Lấy thực lực Vương Cảnh hậu kỳ của mày, dù tao có thực sự ngồi lên được cái ghế chủ gia tộc ấy thì liệu có thể sống sót được sao? Chẳng phải cuối cùng cũng sẽ chết trong tay mày sao?”

Lâm Lang kϊƈɦ động hét lên giận dữ: “Lâm Hạo, cả lão chó già kia nữa, mọi hậu quả đều do các người ép tôi, nếu không phải tại các người chèn ép tôi quá đáng thì sao tôi sẽ đi tới bước đường cùng như hôm nay?”

“Tao mới là con trưởng của nhà họ Lâm, dựa vào đâu mà mày lại trở thành người thừa kế của gia tộc này?”

“Lão già kia đã chết rồi, sao còn để lại di chúc cho mày thừa kế gia tộc họ Lâm? Tao không phục”.

“Nếu chuyện đã đến nước này, vậy để tao kéo tất cả chết chung đi, lão chó già kia chẳng phải vẫn mong muốn nhà họ Lâm trở thành gia tộc lớn nhất ở Vương thành Quan này hay sao?”

“Lão hủy hoại ước mơ của tao, tao cũng sẽ hủy diệt giấc mộng của lão, tao sẽ kéo tất cả các người chết chung, vậy thì nhà họ Lâm coi như triệt để bị hủy diệt rồi đi? Ha ha ha ha…”

Lâm Lang đã thực sự điên rồi, sau khi nói xong, ông ta bèn châm ngòi kíp nổ trêи người mình.

“Nếu lão chó già kia muốn cho mày trở thành chủ gia tộc đến thế, vậy tao sẽ hủy diệt gia tộc này, cho các người cùng chết!”

Lâm Lang cười lớn, vẻ mặt cực kì điên cuồng.

Mặc dù Lâm Hạo đã định liệu đến mọi chuyện nhưng cũng không sao tưởng tượng nổi, Lâm Lang lại có thể trở nên điên cuồng đến vậy, vì vị trí chủ gia tộc này mà có thể liều chết đến độ buộc cả thuốc nổ vào người.

Xem ra, ông ta đã sớm có quyết tâm, nếu không thể chiếm được vị trí chủ gia tộc thì sẽ kéo tất cả mọi người chôn cùng mình.

“Khốn kiếp!”

Lâm Hạo tức tối vô cùng, mặc dù ông ta đã là cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ nhưng tận mắt chứng kiến ngòi nổ trêи người Lâm Lang càng lúc càng ngắn lại, ông ta cũng đành bất lực.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Ông ta cực kì không cam lòng, ẩn nhẫn bao nhiêu năm nay, ngày ngày theo bố tập võ chính là vì một ngày có thể kế thừa vị trí của bố, sẻ chia gánh nặng gia tộc với bố.

Vất vả lắm mới chờ đến ngày này, ông ta đã hoàn thành cả quy hoạch cho tương lai của nhà họ Lâm, đợi đến khi kế thừa vị trí chủ gia tộc thì sẽ bắt đầu trổ tài, nỗ lực khiến nhà họ Lâm vượt lên trêи các gia tộc lớn khác, thậm chí còn mong muốn có thể sánh vai với Vương tộc họ Quan.

Nhưng hết thảy chỉ vừa mới bắt đầu, lại đã chuẩn bị đổ về hướng diệt vong.

Không chỉ Lâm Hạo mà những người cầm quyền khác của gia tộc cũng cực kì không cam tâm, không cam tâm cứ thế chết đi, bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ chết một cách lãng xẹt như vậy.

Từ lúc Lâm Lang châm ngòi kíp nổ cho đến giờ, tất cả đều chỉ xẹt qua trong một tích tắc, không ai có biện pháp nào ngăn cản lại được.

Lúc này, ngòi nổ đã cháy sát đến bọc thuốc nổ, có lẽ, một giây tiếp theo chính là thời điểm bộc phát của kíp nổ này.

“Oành!”

Vào đúng thời khắc này, tất cả mọi người khϊế͙p͙ sợ trông thấy một bóng hình lóe lên hệt yêu ma, xuất hiện ngay cạnh Lâm Lang, nhấc chân đạp ông ta ra ngoài.

Thân thể Lâm Lang tông thẳng vào cửa sổ, bay vèo ra ngoài.

“Nằm xuống!”

Gần như cùng lúc, một tiếng quát to nổ vang bên tai mọi người.

“Ầm!”

Tất cả còn chưa lấy lại tinh thần thì đã nghe thấy một tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Đồng thời, một luồng sóng xung kϊƈɦ cực mãnh liệt mang theo hơi nóng khủng khϊế͙p͙ sau vụ nổ quét tới, khiến cho những cao thủ thực lực dưới Vương Cảnh đều bị chấn động hộc máu.

Kể cả các cao thủ Vương Cảnh cũng có cảm giác vừa bị nện thật mạnh vào người, lục phủ ngũ tạng như đều lệch vị trí sau vụ nổ này.

Chỉ có vài cao thủ Vương Cảnh kịp thời nằm xuống mới có thể bình yên vô sự.

Lúc này, không chỉ nhà họ Lâm mà toàn bộ Vương thành Quan đều nghe thấy tiếng nổ mạnh trêи bầu trời ở vị trí gia tộc họ Lâm.

“Nhà họ Lâm vừa xảy ra chuyện gì? Vì sao lại có tiếng nổ dữ dội như vậy?”

Rất nhiều người của các gia tộc lớn trong Vương thành Quan đều nhận ra tiếng nổ khủng khϊế͙p͙ vừa rồi đến từ phía nhà họ Lâm.

Tại nhà họ Khương, tất nhiên Khương Hùng cũng nghe thấy, lão ta lập tức tái nhợt mặt mày: “Cậu Thanh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?”

Nếu chẳng may Dương Thanh gặp chuyện gì ở nhà họ Lâm thì Khương Hùng chắc chắn sẽ không thể tha thứ cho chính mình.

Tham Khảo Thêm:  Chương 579

Bởi, Dương Thanh tới nhà họ Lâm cũng coi như là vì lão ta.

Tại Vương phủ họ Quan, sắc mặt của Quan Vương cũng căng thẳng tột cùng, mắt chăm chăm nhìn về phía nhà họ Lâm, nghiêm nghị nói: “Xem ra, nhà họ Lâm xảy ra chuyện lớn rồi”.

Hầu như tất cả các gia tộc đứng đầu đều đã cho rằng nhà họ Lâm đã tan thành tro bụi trong vụ nổ khủng khϊế͙p͙ này.

Bởi dẫu sao, vụ nổ này quá lớn, không ai tin được rằng sau vụ nổ ấy, nhà họ Lâm còn có thể tồn tại bình yên.

Cùng lúc đó, bên trong phòng họp của nhà họ Lâm, mọi thứ ngổn ngang hỗn độn, tấm cửa thủy tinh của phòng đã bị sóng âm chấn vỡ nát.

Nhưng lúc này, mọi ánh mắt đều dồn về một bóng người trẻ tuổi đang đứng ở giữa phòng, ngay vị trí cũ của Lâm Lang.

“Cậu Thanh, là cậu!”

Lâm Hạo ngây người vài giây, sau đó khϊế͙p͙ sợ thốt lên.

Trước đây, khi ông ta đưa Lâm Thiên Tường tới nhà họ Khương nhờ Phùng Tiểu Uyển chữa trị cũng từng gặp mặt Dương Thanh, khi đó Khương Hùng còn đích thân giới thiệu Lâm Thiên Tường cho Dương Thanh.

Không chỉ có vậy, Phùng Tiểu Uyển dường như vô cùng cung kính với Dương Thanh, mọi sự đều đặt Dương Thanh lên trêи hết.

Khi đó, ông ta còn đang thắc mắc, vì sao một người thanh niên chưa tới ba mươi tuổi lại có thể nhận được sự ưu ái của Khương Hùng, thậm chí còn có thể khiến cho một thần y như Phùng Tiểu Uyển cung kính đối đãi.

Cho đến giờ phút này, ông ta đã hiểu ra.

Bản thân ông ta đã là Vương Cảnh hậu kỳ, nhưng khi đối mặt với khối thuốc nổ di động như Lâm Lang, ông ta vẫn không có bất kì biện pháp nào để tự cứu bản thân.

Nhưng Dương Thanh lại có thể cứu được toàn bộ gia tộc họ Lâm này.

Ông ta dám chắc rằng, ngay trước khi Lâm Lang châm thuốc nổ, Dương Thanh căn bản không có mặt trong phòng họp.

Khi đó, bản thân ông ta đã không còn cách nào.

Nhưng Dương Thanh lại đáp xuống như một thiên thần, đạp bay Lâm Lang khi ấy đã sắp phát nổ.

Người như thế, há là người tầm thường?

Không chỉ Lâm Hạo mà những người lãnh đạo khác của nhà họ Lâm cũng đang khϊế͙p͙ sợ ra mặt nhìn chằm chằm Dương Thanh.

Dương Thanh khẽ gật đầu với Lâm Hạo rồi nói: “Dẫn tôi đi gặp ông chủ Lâm đi!”

Anh đã tới nhà họ Lâm từ sớm, nhưng cũng đã biết ý định của Lâm Thiên Tường muốn để Lâm Hạo tự mình nắm lấy gia tộc họ Lâm trong tay nên mới không đứng ra giúp từ đầu.

Nay Lâm Lang đã chết, Lâm Hạo cũng đã bộc lộ thực lực cực mạnh, những người cầm quyền khác của nhà họ Lâm nào còn ai dám tranh đoạt vị trí chủ gia tộc?

Tham Khảo Thêm:  Chương 121: Extra 25: Tiêu Tiêu (14)

Cho nên, hiện tại để lộ ra tin tức Lâm Thiên Tường còn sống cũng không có vấn đề gì.

“Bố tôi đang ở trong phòng, ông ấy tự tu dưỡng, giờ tôi sẽ đưa cậu tới gặp ông ấy ngay!”

Lâm Hạo tỏ thái độ hết sức cung kính, nói.

“Được!”

Dương Thanh gật đầu, đi theo Lâm Hạo.

Đợi khi Dương Thanh và Lâm Hạo đi khuất, đám người cầm quyền của nhà họ Lâm trong phòng họp bắt đầu xôn xao cả lên.

“Ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc vừa có chuyện gì xảy ra?”

“Vừa rồi người thanh niên kia có nói muốn gặp chủ gia tộc? Lâm Hạo còn nói, chủ gia tộc đang ở trong phòng riêng tự tu dưỡng, thậm chí còn dẫn người thanh niên kia đến gặp?”

“Không phải chủ gia tộc đã chết rồi sao?”

Bấy giờ, tất cả mọi người đều ngây ra.

Trong lòng mọi người đều tràn đầy khϊế͙p͙ sợ và nghi hoặc, ngay sau đó đã có người đoán ra tất cả.

“Lẽ nào chủ gia tộc chưa chết, ông ấy vẫn còn sống? Lâm Hạo mang di chúc của chủ gia tộc tới đây yêu cầu kế thừa vị trí, chính là để thử chúng ta?”

Bỗng có người thốt ra suy đoán.

Ông ta vừa dứt lời, tất cả đều trợn tròn mắt, lòng sợ hãi tột cùng.

Nếu quả là như vậy, chẳng phải những việc bọn họ đã từng làm để tranh giành quyền thế trước đây đều đã bị chủ gia tộc biết cả?

Nay bên cạnh chủ gia tộc có thêm một cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ là Lâm Hạo, còn ai có thể lay động địa vị của nhánh chính?

Lúc này, Lâm Hạo đã dẫn Dương Thanh tới phòng của Lâm Thiên Tường.

“Thưa bố, vừa rồi cậu Thanh đây đã cứu nhà họ Lâm chúng ta!”

Lâm Hạo vừa vào phòng liền vội vàng báo cáo với Lâm Thiên Tường.

Lâm Thiên Tường đến nay vẫn chưa rõ chuyện gì vừa xảy ra ngoài kia, chỉ biết bên ngoài nhà họ Lâm vừa vang lên một tiếng nổ lớn, sau đó đã thấy Lâm Hạo dẫn Dương Thanh tới đây.

Giờ đây nghe Lâm Hạo nói, lão ta mới lờ mờ đoán ra đã có chuyện lớn.

Lâm Hạo vội thuật lại toàn bộ sự việc với Lâm Thiên Tường. Khi Lâm Thiên Tường biết Dương Thanh bỗng nhiên xuất hiện, đạp bay Lâm Lang cứu toàn bộ nhà họ Lâm, vẻ mặt lão ta tràn đầy cảm kϊƈɦ.

“Bịch!”

Lâm Thiên Tường chợt quỳ phịch hai gối xuống đất, nói với Dương Thanh bằng giọng cảm kϊƈɦ vô cùng: “Xin cảm tạ ơn cứu mạng của cậu Thanh, từ nay về sau, cậu chính là ân nhân của nhà họ Lâm tôi!”

– —————————


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.