*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn về phía Dương Thanh.
Tuy Long Thiên Vũ rất muốn giết Dương Thanh nhưng cũng hiểu ý Long Chiến, lão ta đang muốn lôi kéo Dương Thanh.
Một cao thủ Thần Cảnh trẻ có thiên phú võ thuật rất mạnh mang ý nghĩa vô cùng quan trọng với Hoàng tộc họ Long.
“Chỉ cần cậu bằng lòng gia nhập Hoàng tộc họ Long, tôi có thể cam đoan rằng sẽ không bao giờ làm khó cậu vì chuyện ngày hôm nay, còn dốc sức bồi dưỡng cậu nữa”.
Long Thiên Vũ chợt nói.
Dương Thanh híp mắt nhìn Long Thiên Vũ, tuy anh không hề có thiện cảm với hắn ta nhưng cũng phải công nhận hắn ta khá được.
Ít nhất, hắn ta biết nên làm thế nào để mang lại lợi ích cho Hoàng tộc họ Long.
Hơn nữa Dương
sờ.
Anh đang từ chối gia nhập Hoàng tộc họ Long hả?
“Tức là cậu từ chối đúng không?”
Trong mắt Long Thiên Vũ lóe lên sát khí.
Nếu Dương Thanh đồng ý gia nhập Hoàng tộc họ Long, đương nhiên hắn ta sẽ không làm khó anh, còn chủ động kết thân, nhưng nếu anh từ chối, hành vi của Dương Thanh hôm nay đã đủ để hắn ta giết anh rồi.
Long Chiến cũng rất ngạc nhiên: “Cậu thanh niên, cậu biết địa vị của Hoàng tộc họ Long ở Chiêu Châu chứ?”
Dương Thanh cười lạnh: “Ông nghĩ tôi không biết điều đó à?”
Nét mặt Long Chiến lập tức cứng đờ, đúng thế, Dương Thanh đã là cao thủ Thần Cảnh, ngay cả lão ta cũng cảm nhận được áp lực từ phía anh.
Sao một thiên tài võ thuật như thế lại không biết về Hoàng tộc họ Long được chứ?
Long Đằng biết Dương Thanh sẽ không gia nhập Hoàng tộc họ Long vì nhà họ Long ở Yến Đô, nhưng cũng không ngờ anh lại chủ động đề nghị làm bạn với Hoàng tộc họ Long để giúp nhà họ Long được chấp nhận.
Theo Long Đằng thấy, Hoàng tộc họ Long mà được làm bạn với Dương Thanh thì sẽ rất có lợi, bằng không, lão ta đã không quyết định kết thân với Dương Thanh, thậm chí tiết lộ cả bí mật cao nhất của nhà họ Long ở Yến Đô – mười hai tướng Long Môn cho anh biết rồi.
Cũng vì lão ta tin tưởng, ngay cả Hoàng tộc họ Long cũng chưa chắc đã có thể ngăn cản Dương Thanh.
Nhưng lão ta nghĩ thế, không có nghĩa là Hoàng tộc họ Long cũng thấy như vậy.
“Cậu là cái thá gì chứ? Cũng xứng kết bạn với Hoàng tộc họ Long ư?”
Long Thiên Vũ tức giận quát: “Bây giờ tôi cho cậu cơ hội cuối cùng, hoặc phục tùng Hoàng tộc họ Long, hoặc chết!”
Lần này, ngay cả Long Chiến cũng không can ngăn nữa, lão ta nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt sắc lẹm.
Dù sao Long Thiên Vũ mới là người phụ trách lần này, lão ta chỉ có trách nhiệm hỗ trợ và bảo vệ Long Thiên Vũ mà thôi.
Nếu Long Thiên Vũ cứ muốn giết Dương Thanh thì lão ta cũng chỉ có thể làm theo mệnh lệnh.
Trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí: “Nói vậy tức là Hoàng tộc họ Long đã quyết định đối đầu với tôi đúng không?”
“Ông Chiến, giết cậu ta giúp tôi!”
Long Thiên Vũ trực tiếp dùng hành động để đáp lời Dương Thanh.
Long Chiến hơi nhích chân, lập tức lao về phía Dương Thanh.
Long Đằng lập tức biến sắc, sợ hãi nói: “Xin cậu Thanh nương tay!”
Dương Thanh đã giết một cao thủ bán bộ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Long, nếu anh giết cả Long Chiến thì ân oán giữa anh và Hoàng tộc họ Long sẽ không thể hòa giải được nữa.
Nghe thấy Long Đằng cầu xin Dương Thanh, người của Hoàng tộc họ Long đều cười lạnh.
Họ thừa nhận Dương Thanh rất mạnh, nhưng không tin một cao thủ Thần Cảnh chưa đầy 30 tuổi ở Yến Đô có thể giết chết Long Chiến.
Dù Long Chiến đã ở Hoàng tộc họ Long lâu đến thế nào, nếu không có thực lực cực mạnh thì sao Long Hoàng có thể ban họ Long cho lão ta được?
“Rầm!”
Đúng lúc Long Chiến sắp lao đến chỗ Dương Thanh, một bóng người cường tráng bỗng xuất hiện trước mặt anh rồi vung nắm đấm.
Trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, bóng người đó đã đấm vào ngực Long Chiến.
Ngay cả cao thủ Thần Cảnh như lão ta cũng phải lùi về sau mấy bước.
“Chỉ dựa vào ông mà cũng đòi giết anh Thanh của tôi à?”
Người đàn ông cường tráng kia lạnh lùng nói.
Người vừa đến không phải ai khác, chính là Mã Siêu – anh em tốt của Dương Thanh.
Từ sau lần suýt chết ở Vương tộc họ Quan vì báo thù cho em gái, Mã Siêu vẫn luôn dưỡng thương, nhờ Phùng Tiểu Uyển chữa trị, bây giờ vết thương của anh ta đã khỏi hẳn.
Lúc này, quanh người Mã Siêu tràn ngập khí thế đáng sợ của cao thủ bán bộ Thần Cảnh.
Nhưng chỉ mình Dương Thanh biết, Mã Siêu mới đến Vương Cảnh trung kỳ mà thôi.
Đây chính là thực lực của Nhất Vương, vị Vương mạnh nhất trong số chín vị Vương của biên giới phía Bắc sau khi phá giải phong ấn về sức chiến đấu.
Sự xuất hiện của Mã Siêu khiến tất cả mọi người sững sờ, người của Hoàng tộc họ Long vô cùng kinh hãi.
“Cậu ta cũng là cao thủ Thần Cảnh ư?”
“Sao có thể thế được? Từ khi nào Yến Đô có nhiều cao thủ Thần Cảnh thế?”
Người của Hoàng tộc họ Long vô cùng rung động.
“Khí thế của cậu ta hơi khác, chắc vẫn chưa bước vào Thần Cảnh đâu”.
Một cao thủ bán bộ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Long nghiêm nghị nói.
Ông ta có thể cảm nhận được, tuy khí thế của Mã Siêu rất mạnh nhưng rõ ràng anh ta vẫn chưa đến Vương Cảnh hậu kỳ.
Nhưng anh ta lại có thể đấm cho một cao thủ có thực lực Thần Cảnh sơ kỳ như Long Chiến phải lùi bước.
Long Chiến cũng cảm nhận được như thế nên rất kinh ngạc.
Tuy Mã Siêu chưa đạt đến Thần Cảnh, việc anh ta có thể đấm lùi lão ta đã rất khó tin rồi.
Quan trọng nhất là cậu thanh niên này lại gọi Dương Thanh là anh Thanh, rõ ràng khá thân thiết với Dương Thanh.
Trong lúc nhất thời, lão ta càng thêm tò mò về thân phận của Dương Thanh.
“Rốt cuộc cậu là ai?”
Long Chiến nhìn về phía Dương Thanh.
Ánh mắt Dương Thanh vô cùng thản nhiên, không hề định đáp lời lão ta, chỉ bảo Mã Siêu: “Đi đi!”
Dương Thanh vừa dứt lời, Mã Siêu lập tức chủ động xông lên, điên cuồng tấn công Long Chiến.
Trước đó Long Chiến đang chú ý đến Dương Thanh, không để ý tới sự tồn tại của Mã Siêu nên mới bị anh ta đẩy lùi.
Nhưng điều đó không có nghĩa là Mã