*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này, ánh mắt mọi người đều dồn về phía Thượng Quan Nhu đang bừng bừng ý chí chiến đấu, ngay cả Thượng Quan Hoàng cũng phải kinh ngạc trước thái độ quyết đoán của cô cháu gái xuất sắc nhất này.
“Thượng Quan Nhu, cháu có biết cháu vừa nói gì không?”
Nhưng đúng lúc này, một giọng điệu lạc quẻ chợt vang lên, phá ngang bầu không khí.
Thượng Quan Nhu nhìn về phía người vừa lên tiếng, bình tĩnh nói: “Bác hai, dĩ nhiên cháu biết rõ mình đang nói gì, không biết bác nói vậy là sao ạ?”
Bác hai của Thượng Quan Nhu chính là Nhị hoàng tử của Hoàng tộc Thượng Quan, Thượng Quan Tử Mặc.
Ông ta sa sầm mặt, nói: “Ý của tôi rất đơn giản, việc này là do gã Dương Thanh kia làm ra chuyện dại dột, bồi dưỡng nhà họ Lý mạnh lên, vọng tưởng để nhà họ Lý thay thế Hoàng tộc họ Diệp, nay đã phải nhận quả đắng, coi như đáng đời thôi, điều này không có bất cứ liên quan gì đến Hoàng tộc Thượng Quan chúng ta cả”.
Thượng Quan Tử Mặc vừa dứt lời, Thượng Quan Nhu liền nói: “Vậy cháu cũng muốn hỏi bác, bác nói như vậy là vì sợ nhà họ Lý sao?”
Thượng Quan Tử Mặc nhìn thẳng vào mắt Thượng Quan Nhu, hoàn toàn không hề che dấu nỗi sợ hãi của mình với nhà họ Lý, ông ta lạnh lùng nói: “Nếu cháu muốn nghĩ như vậy thì cũng được! Nhà họ Lý ngày nay mạnh cỡ nào, hẳn mọi người ở đây đều biết rõ, chỉ cần một lão Lý Trọng Siêu Phàm Tứ Cảnh đã đủ đè đầu cưỡi cổ Hoàng tộc Thượng Quan này rồi”.
“Nếu không phải vì nhà họ Lý còn kiêng kị người bảo vệ Hoàng tộc Thượng Quan thì chỉ e đã sớm ra tay tiêu diệt Hoàng tộc Thượng Quan chúng ta rồi.
Với chúng ta, hiện giờ điều quan trọng nhất không phải là mạo hiểm đi đối phó với một gia tộc mà chúng ta hoàn toàn không có khả năng tiêu diệt, lúc này nghĩ cách bồi dưỡng ra cao thủ Siêu Phàm Cảnh cho chính Hoàng tộc Thượng Quan chúng ta mới là chuyện quan trọng nhất”.
“Đối với chúng ta, con đường này rất dài, cần tiêu hao rất nhiều thời gian, tinh thần và lực lượng, nếu lúc này lại đi đối chọi với nhà họ Lý thì chẳng khác nào tự dấn thân vào đường chết”.
Những lời này của Thượng Quan Tử Mặc tuy rất khó nghe nhưng không phải không có lí.
Nay nhà họ Lý đã có một cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh, nếu bọn họ đối đầu với Hoàng tộc Thượng Quan thì quả đúng là một họa lớn, Hoàng tộc Thượng Quan có thể thống trị Hoàng thành Thượng Quan hoàn toàn nhờ có người bảo vệ Hoàng tộc.
Thượng Quan Tử Mặc nói tiếp: “Lần này, Dương Thanh dẫn theo cao thủ của nhà họ Lý tới Hoàng thành Diệp, tính đoạt lấy vị trí của Hoàng tộc họ Diệp.
Kết quả lại là suýt thì mất mạng ở Hoàng thành Diệp, thậm chí ngay cả võ thuật của cậu ta đã bị phế bỏ.
Nếu chúng ta mạo hiểm đi cứu một thứ vô dụng như vậy để rồi có xung đột với nhà họ Lý thì quả thật đúng là một hành vi mất nhiều hơn được”.
“Hơn nữa, tôi cũng tin rằng, trong lần tới Hoàng thành Diệp này, nhà họ Lý hẳn cũng đã có đôi chút hiểu biết về người bảo vệ Hoàng tộc, chỉ cần chúng ta không chủ động khiêu khích, tại thời điểm này, nhà họ Lý sẽ không dám khinh địch mà ra tay với chúng ta”.
“Cho nên tôi kiến nghị, nhiệm vụ quan trọng nhất trong thời điểm hiện nay của chúng ta là giấu tài”.
Rất nhiều thành viên Hoàng tộc Thượng Quan cũng đều bị Thượng Quan Tử Mặc thuyết phục, yên lặng gật đầu tán thành, Thượng Quan Nhu cắn môi, ánh mắt vẫn tràn đầy kiên định.
“Bác hai, bác là một Hoàng tử mà lại có ý tưởng như vậy thì thật là đáng sợ.
Bác đừng quên, Hoàng tộc Thượng Quan chúng ta mới là người thống trị Hoàng thành Thượng Quan này.
Tại Hoàng thành Thượng Quan, chúng ta không sợ làm mất lòng bất cứ ai, hẳn là kẻ khác phải lo lắng đến chuyện làm mất lòng chúng ta mới đúng”.
Thượng Quan Nhu lộ vẻ cực kì kiên quyết, nói tiếp: “Dù nhà họ Lý có một ông tổ Siêu Phàm Tứ Cảnh thì đã sao? Hoàng tộc Thượng Quan chúng ta chẳng phải cũng có người bảo vệ đó sao?”
“Nếu nhà họ Lý thật sự dám động đến Hoàng tộc Thượng Quan chúng ta, chẳng lẽ bọn họ không sợ người bảo vệ Hoàng tộc của chúng ta ra mặt, tiêu diệt gia tộc họ Lý hay sao?”
“Tình thế hiện nay chính là một cơ hội lớn của Hoàng tộc Thượng Quan chúng ta, tiềm lực của cậu Thanh lớn cỡ nào, cháu nghĩ trong chúng ta không ai không rõ.
Nếu võ thuật của cậu ấy thực sự đã bị phế bỏ thì hiện tại chính là thời điểm cần sự trợ giúp nhất.
Một khi chúng ta đồng ý chìa tay giúp đỡ, đợi đến lúc cậu ấy khôi phục thực lực mạnh nhất thì Hoàng tộc Thượng Quan chúng ta sẽ có một người bạn có thực lực vô cùng mạnh và tiềm lực vô cùng lớn”.
“Đến khi đó, không cần chúng ta phải xuống tay với nhà họ Lý, cậu Thanh sẽ tự ra tay với họ, Hoàng thành Thượng Quan không còn nhà họ Lý thì mới là Hoàng thành Thượng Quan chân chính thuộc về Hoàng tộc họ Thượng Quan chúng ta”.
“Cho nên cháu đề nghị, phát binh tấn công nhà họ Lý, cứu cậu Thanh ra!”
Thượng Quan Nhu nói năng rất hùng hồn khí phách, khiến cả Thượng Quan Tử Mặc cũng phải choáng váng hốt hoảng, cảm thấy bầu máu nóng như sục sôi.
Chỉ có điều, Hoàng tộc Thượng Quan đã yên tĩnh quá lâu, đã quá quen với những tháng ngày sóng êm gió lặng, nay đột nhiên muốn mạo hiểm đi đối phó với nhà họ Lý, ông ta thật sự lo sợ.
Giật mình bừng tỉnh, Thượng Quan Tử Mặc cả giận quát lên: “Thượng Quan Nhu, cháu luôn miệng nói đây là cơ hội của Hoàng tộc Thượng Quan chúng ta, không phải do cháu có ý với Dương Thanh, cho nên mới muốn tranh thủ cơ hội này huy động lực lượng tới giúp cậu tình nhân của cháu đấy chứ?”
“Hơn nữa, nhà họ Lý có ông tổ Siêu Phàm Tứ Cảnh, chẳng lẽ Hoàng tộc họ Thượng Quan chúng ta không có người bảo vệ đạt tới Siêu Phàm Cảnh hay sao?”
“Trong Hoàng thành Thượng Quan này, chúng ta mới là người làm chủ, khi nào tới phiên nhà họ Lý lên tiếng?”
.