Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2898



Thấy con dao kia lại nhãm về hướng mình lần nữa, Đinh Xương tức thì biến sắc, lão ta đã cảm nhận được một sự uy hiếp cực mãnh liệt từ con dao này.

“Phụt!”

Lại một lần nữa, con dao xẹt qua lồng ngực Đinh Xương.

Đinh Xương hốt hoảng lùi lại phía sau thêm chục mét nữa, ánh mắt vô cùng khiếp sợ, nhìn chăm chằm vào con dao trên tay Dương Chấn, một lát sau, lão ta mới lắp bắp như chưa tin vào mắt mình: “Đây là, linh khí2”

Nghe Đinh Xương nói thế, lão Cửu lập tức thay đổi sắc mặt, vội quát lớn: ‘Dương Chấn, giết ông ta ngay!”

Ông lão biết rất rõ sức hút của một linh khí lớn thế nào, trên thực tế, ngay cả những gia tộc Cổ Võ hàng đầu cũng chưa chắc đã có được một thanh linh khí.

Nhưng giờ đây, Dương Chấn lại đang sở hữu một con dao găm linh khí, không khó hình dung ra, một khi tin tức này bị truyền ra ngoài, Dương Chấn sẽ gặp phải phiền toái lớn cỡ nào.

Nếu Đinh Xương đã nhận ra binh khí trong tay Dương Chấn là linh khí, người này buộc phải chết.

“Quả đúng thật rồi! Không ngờ tên Siêu Phàm Thất Gảnh tép riu như mày lại sở hữu một bảo vật như vậy”.

Ánh mắt Đinh Xương lóe lên đầy tham lam, lão ta nhìn chòng chọc vào con dao trên tay Dương Chấn không rời mắt.

Tham Khảo Thêm:  Chương 88: 88: Cô Muốn Dạy Cho Cô Ấy Một Bài Học Tôi Sẽ Dạy Cho Cô Một 2

Tuy cảnh giới võ thuật của lão ta mới tới Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ nhưng cũng đã cách Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong không xa, hơn nữa, lão ta còn có bí pháp Kim Chung Tráo của nhà họ Đinh.

Có thể nói, khi các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh không ra tay, tất cả các thủ khác đều không phải đối thủ của lão ta nếu lão ta dốc toàn lực.

Nếu lão ta có thể lấy được linh khí trong tay Dương Chấn nữa thì dù đấu với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, lão ta cảm thấy mình vân có rất nhiều khả năng giết chết được đối phương.

Đợi khi thực lực của lão ta tăng lên tới Siêu Phàm Cửu Cảnh, có lẽ ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, lão ta cũng không cần e ngại.

Hoài Lam lớn tiếng hét lên: ‘Anh Chấn, phải giết bằng được ông ta!”

Dĩ nhiên Dương Chấn cũng hiểu rõ điều này, từ khi anh lấy con dao ra thì đã nghĩ tới hậu quả, hoặc giết Đinh Xương, hoặc bị Đinh Xương giết chết và cướp linh khí.

Đã thế, chắc chắn anh sẽ không khoanh tay chịu chết.

Lúc này, thân thể anh đã rách toạc, trên người chăng chịt những vết nứt, như thể sắp sửa vỡ tung, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.

Không chỉ có vậy, anh còn đang phải chịu một áp lực cực kì lớn lao.

Tham Khảo Thêm:  Chương 169

Sức mạnh trong con dao này quá lớn, lớn đến độ khiến anh khó có thể chống cự lại nổi.

“Giết!”

Anh nhấc chân bước lên một bước, thân mình lao vút về phía Đinh Xương.

Cùng lúc này, lão Cửu cũng hành động, ông lão bám sát Dương Chấn, xông về phía Đinh Xương.

Tuy ông lão đã gãy một cánh tay nhưng một tay khác vẫn còn nguyên vẹn, mặc dù ông lão biết mình lúc này không phải là đối thủ của Đinh Xương nhưng vẫn đồn sức xông lên, muốn giúp Dương Chấn một tay.

Đỉnh Xương không dám coi thường, thấy Dương Chấn xông lại, lão ta vội vàng di chuyển, nhanh chóng biến mất khỏi vị trí.

Ngay sau đó, đòn tấn công của Dương Chấn đã hạ xuống đúng vị trí cũ của Đinh Xương.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.