Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3130



Chương 3130

Hoài Lam cũng không nói rõ hẳn ra, nhưng sau khi cô ta nói xong, Mã Siêu vẫn kinh hãi đến mức đổ mồ hôi lạnh.

Lần này, thế gia võ thuật phía sau ba tài phiệt lớn nước Dương đều cử cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đến, sau khi Dương Chấn lên sàn đấu võ, đừng nói là Siêu Phàm Cửu Cảnh, ngay cả một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh cũng có thể dễ dàng bắt Ngải Lâm và bé Tĩnh An đi.

Một khi Ngải Lâm và bé Tĩnh An bị bắt, thậm chí không cần dùng Mã Siêu để uy hiếp Dương Chấn, Dương Chấn cũng đã nhận thua vì Ngải Lâm và bé Tĩnh An rồi.

Bây giờ ở Chiêu Châu, nếu thế gia võ thuật không xuất hiện, có lẽ chỉ mình Dương Chấn mới có thể đẩy lùi cao thủ của thế gia võ thuật nước Dương.

Chỉ cần Dương Chấn nhận thua, chắc chăn †ài phiệt nước Dương sẽ nhanh chóng tiến vào và mở rộng quy mô ở Chiêu Châu, cho đến khi năm giữ hết mạch máu kinh tế ở nơi này.

Hoài Lam lại nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển, nói: “Còn cả em nữa, y thuật của em rất cao siêu, có lẽ đã bị một số kẻ nhắm đến rồi, em mới là người dễ gặp nguy hiểm nhất, tốt nhất em nên trốn đi, ít nhất cũng phải chờ anh Chấn giải quyết xong phiên phức trước mät”.

Tham Khảo Thêm:  Chương 370: 370: Chuyện Hoang Đường Sau Viện 1 2

“Đương nhiên đây cũng chỉ là tạm thời, bởi vì chắc chăn không chỉ mình thế gia võ thuật nước Dương chú ý đến em, mà còn có cả mấy gia tộc Cổ Võ ở Chiêu Châu nữa”.

“Y thuật của em quá mạnh, thế lực võ thuật nào cũng cần người tài như em”.

Nghe Hoài Lam phân tích xong, ngay cả Dương Chấn cũng đổ mồ hôi lạnh.

Ban đầu anh chỉ lo người bên cạnh anh sẽ bị người nước Dương bắt giữ để uy hiếp anh nhận thua.

Bây giờ anh mới nhận ra tình cảnh của Phùng Tiểu Uyển nguy hiểm đến mức nào.

Phùng Tiểu Uyển đang định nói gì đó cũng im lặng, cô ta biết Hoài Lam không nói quá, mà sự thật đúng là như thế.

Bởi vì khi còn trên đời, ông nội cô ta cũng từng nói những lời như thế, một khi vào thế tục, cô ta phải cẩn thận nhiều hơn, không thể tiết lộ y thuật của mình.

Cho dù lộ thì cũng phải giấu một số thứ.

Nhưng từ khi đi theo Dương Chấn, cô ta như quên mất chuyện này, cũng không phải do cô ta quên thật, mà vì dưới sự bảo vệ của Dương Chấn, cô ta vẫn luôn không gặp phải cao thủ nhòm ngó y thuật của mình, nên cô ta mới chủ quan.

Cô ta vào thế tục càng lâu thì càng hiểu rõ tình hình của thế tục, y thuật của cô ta bây giờ đúng là rất lợi hại, nhất là thuật luyện đan của cô †a, nghe nói ngay cả gia tộc Cổ Võ cũng không có luyện đan sư.

Tham Khảo Thêm:  Chương 5

Nhưng đối với bất cứ người luyện võ nào, đan dược cũng là bảo vật vô cùng quý giá, nếu người của gia tộc Cổ Võ biết cô ta có thể luyện chế đan dược, có thể tưởng tượng hậu quả sẽ ra sao.

“Em đồng ý đi ạ!”

Một lúc lâu sau, Phùng Tiểu Uyển mới nói với đôi mắt đỏ hoe.

Cô ta muốn ở cạnh Dương Chấn, nhưng cô †a không muốn trở thành gánh nặng của anh.

Dương Chấn bước lên trước, xoa đầu Phùng Tiểu Uyển, mỉm cười, nói: “Em yên tâm, anh Chấn của em đã trải qua nhiều chuyện như thế, còn từng đánh với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nói gì đến cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ của nước Dương chứ”.

“Em cứ yên tâm rời đi một khoảng thời gian, sau khi bên anh ổn, em lại quay về giúp anh, hiện giờ tập đoàn Nhạn Chấn mới có Trú Nhan Sương mà thôi, anh vấn cần em nghiên cứu chế tạo thêm sản phẩm để đưa tập đoàn Nhạn Chấn lên đ ỉnh thế giới chứ!”

Trong mắt Dương Chấn, Phùng Tiểu Uyển không khác gì em gái, anh cũng không muốn làm hại em gái mình.

Mắt Phùng Tiểu Uyển đỏ hoe, cô ta gật mạnh đầu: “Anh Chấn yên tâm, chắc chắn em sẽ giúp anh nghiên cứu nhiều sản phẩm hơn!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.