*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: cơm trắng chan cà phê
Trong nhà Khải Đặc.
Nghe thấy thông báo, Bạch Trụ biết bên phía chung cư vỏ trứng đã xảy ra chuyện.
Nhíu mày, y chỉ có thể nhanh chóng giải quyết vấn đề ở đây thì mới có thể tìm cách giúp Chu Khiêm.
Dùng ngón trỏ xoa nhẹ mi tâm, Bạch Trụ sắp xếp lại những thông tin mình đã nắm bắt được, y rời khỏi thư phòng, đi về phía phòng tắm.
—— Hẳn hơi nước vẫn còn tác dụng.
Trong những phó bản trước, thời gian buổi tối thường khá ngắn, thậm chí có thế giới chỉ có đêm kéo dài 15 phút.
Lần này thì không, dường như họ đã du hành đến một thế giới khác, thế giới quan và địa điểm của phó bản rộng lớn hơn, khoảng thời gian cũng tương đối dài hơn.
Họ đã ở đây nhiều ngày nhưng có một quy luật bình thường đã bị người chơi dễ dàng bỏ qua.
May mắn thay, lúc này Bạch Trụ nhạy bén nhận ra ——
Ở Miền đất hứa chưa từng có mưa.
Nhiệt độ, hơi ẩm trong không khí không thay đổi, mật độ mây che phủ hàng ngày là như nhau nên cường độ ánh sáng soi chiếu cũng vậy.
Khí hậu ở Miền đất hứa gần như bất biến, cho nên không phải hình thành từ tự nhiên mà gần như là do tác động từ phía con người.
Trình độ khoa học kĩ thuật của Cẩm tộc hiển nhiên có thể làm được điều này.
Nhưng ở một mức độ nào đó, điều này đã làm trái với quy luật tự nhiên.
Miền đất hứa là một vùng đất màu mỡ, tài nguyên nước phong phú, lượng hơi nước bốc lên cao hình thành mây, mật độ mây che sẽ dần dày lên, chuyển hóa thành mưa rơi xuống đất.
Nếu Cẩm tộc đã điều khiển, khống chế được thời tiết thì hẳn họ đã khống chế gió, nước.
Nước trong Miền đất hứa không thể chảy ra bên ngoài, tránh để nơi này gặp phải hạn hán.
Đồng thời, với lượng nước trù phú như vậy, thảm thực vật sẽ luôn tươi tốt, việc tưới tiêu cũng thuận lợi và nhanh chóng hơn.
Cẩm tộc đã sử dung một kĩ thuật công nghệ tiên tiến, cao cấp nào đó để khống chế mật độ mây, tránh để nước mưa rơi xuống đất.
Cho nên ở đây không bao giờ có mưa, mật độ mây cũng luôn mỏng đều.
Vì sao?
Với những manh mối mà người chơi thu thập được, chỉ có một lí do có thể giải thích.
Cẩm tộc muốn giám sát từng người nên đã sử dụng một vật chất môi giới vô hình bao phủ khắp không gian.
Vật chất này không kị nước, không sợ bị nước làm hỏng, vì trong phòng tắm có hơi nước, máy giám sát vẫn có thể theo dõi.
Nhưng nếu trực tiếp tiếp xúc với một lượng nước nhiều, có lẽ nó sẽ mất hiệu lực.
Vì vậy “vật chất” đó không chỉ có chức năng như “máy ảnh”, “truyền phát” bị hơi nước che phủ mà nó có thể bị ảnh hưởng trực tiếp nếu như tiếp xúc với quá nhiều nước.
Ngoài ra, vật chất nếu bị ảnh hưởng bởi nước thì hẳn có thể bị đảo ngược lại.
Nói cách khác, nếu tìm ra một cách nào đó có lẽ vật chất này không còn bị nước gây trở ngại nữa.
Vậy thì vấn đề mà Bạch Trụ đang gặp phải là làm thế nào để ngăn vật chất này bị ảnh hưởng bởi nước trong một khoảng thời gian nhất định, điều này có thể giúp ích rất nhiều cho quá trình vượt ải về sau.
Vấn đề thứ hai mà Bạch Trụ gặp phải cũng có liên quan đến vật chất môi giới này —— Bây giờ nhóm người chơi đã bị tách ra, trong trạng thái thất lạc như hiện tại, họ không thể trao đổi tin tức với nhau.
Bạch Trụ có thể sử dụng thần thức để liên lạc đơn phương với đồng đội, nhưng y không biết họ đã tìm kiếm thêm được manh mối nào.
Nhưng chắc chắn khi họ tập hợp lại với nhau, sắp xếp những thông tin mình có được, họ sẽ tìm được cách vượt qua phó bản.
Ngoại trừ bảo vệ “người tốt”, họ còn một nhiệm vụ khác là làm sao để sử dụng vật chất môi giới vô hình để liên lạc với nhau.
Vật chất môi giới này được sử dụng để giám sát mọi người, người chơi có thể lợi dụng đặc tính hơi nước để khiến nó mất hiệu lực tạm thời, không bị theo dõi trong một thời gian.
Cẩm tộc muốn giám sát tất cả mọi người nên đã trải rộng vật chất môi giới này khắp Miền đất hứa.
Nếu có thể khai thác đặc tính phổ quát này của nó, người chơi có thể liên lạc với nhau ở bất kì nơi đâu.
Nhưng dù là sử dụng vật chất môi giới hay là dùng nước để hủy bỏ nó đi, người chơi cần phải nắm được phương thức kĩ thuật, cơ chế vận hành do Cẩm tộc tạo ra.
Người chơi không thể làm được điều này trong một khoảng thời gian ngắn.
Điều này chỉ có thể xảy ra khi nó được thực hiện bởi NPC, cũng có nghĩa là “người tốt” trong cộng đồng Cẩm tộc.
Ngoài ra, nếu kết hợp hai vấn đề mà người chơi đang gặp lại sẽ hình thành nên một ý tưởng ——
Nếu dùng kĩ năng để giải quyết đặc tính kị nước của vật chất môi giới, đồng thời lợi dụng vật chất môi giới để liên lạc với nhau…
Vậy thì khi tất cả người chơi cùng tập trung ở trong phòng tắm chứa hơi nước liệu họ có thể liên lạc được với nhau, bên cạnh đó không bị vật chất môi giới theo dõi hay không?
Nghĩ như vậy, Bạch Trụ bước vào phòng tắm.
Trên đường đi, y vừa hỏi một số vấn đề về vật chất môi giới với người máy, người máy không trả lời câu nào.
Chứng tỏ người chơi không thể sử dụng bất kì phương pháp gì để nắm bắt được phương tiện kĩ thuật cao siêu này của Cẩm tộc.
Bạch Trụ chỉ có thể chờ đợi “người tốt” nào đó chủ động liên lạc.
—— Người tốt đó hẳn nắm giữ một phần kĩ thuật, lợi dụng hơi nước bao phủ vật chất môi giới để tiến hành liên lạc.
Vào phòng tắm, Bạch Trụ mở nước nóng, chặn thiết bị thông khí, để hơi nước nhanh chóng ngưng tụ.
Sau đó y tùy ý đứng chờ bên cạnh bồn rửa tay.
Bạch Trụ sử dụng thần thức gọi đồng đội, mong họ có thể hành động cùng một lúc với mình.
Bạch Trụ tóm tắt sơ lược, nói: “Để chờ người đó xuất hiện còn có một tiền đề khác, đó là chúng ta phải biết người đó muốn liên lạc với ai.
Nếu không, tùy tiện liên lạc với một người ở trong phòng tắm có thiết bị bị hỏng, hay một người Cẩm tộc đang tắm rửa ở bên trong, người đó sẽ lập tức bị bại lộ ngay.”
“Phân tích ra, người này nếu liên lạc được với người chơi, người chơi mới có thể vượt ải được.
Tôi đoán người có kĩ năng sử dụng những phương tiện này có lẽ là Ôn Ân.
Trong số những “người tốt” mà chúng ta biết được, chỉ có người này biết được từng người chúng ta được mua bởi ai.”
“Nhưng vẫn còn một vấn đề, trong góc nhìn của Ôn Ân, người này làm sao biết được ai là người chơi? Có thể là vì anh ta đã liên thủ với một “người tốt” khác.
Vì vậy thật ra người mà Ôn Ân muốn liên lạc hẳn là “người tốt” còn lại.”
Tạm dừng một lúc, Bạch Trụ nói tiếp: “Bên chỗ tôi tạm thời “người tốt” không ở đây, vì vậy không phải ở chỗ tôi được.
Mọi người tranh thủ tìm cơ hội xem xét “người tốt” bên cạnh mình đang tắm rửa có thật sự đang chờ liên lạc của Ôn Ân hay không, sau đó tùy cơ ứng biến, tìm cách liên lạc với nhau.”
Nhóm người chơi ít khi nghe thấy Bạch Trụ nói nhiều như vậy.
Tề Lưu Hành cẩn thận lặp lại những lời Bạch Trụ vừa nói trong đầu, bỗng nhiên cảm thấy người liên thủ với Ôn Ân có khả năng là Alan ở bên cạnh mình.
Vì Alan đã cố ý xây dựng một nhà tắm nước nóng biệt lập đủ đầy hơi nước nóng trong nhà mình.
Có gì tốt hơn bể tắm nước nóng này khi muốn che giấu tai mắt của người khác không?
Bây giờ, Tề Lưu Hành và Alan đang ngồi uống trà trái cây trong phòng khách.
Theo lời Alan, sau khi tắm nước nóng sẽ đổ rất nhiều mồ hôi, vì vậy cần bổ sung thêm nước.
Tề Lưu Hành nhìn chằm chằm quả anh đào và quả dâu trong ly nước của mình, cảm thấy loại thức uống này không hề phù hợp với mình, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn uống theo lời Alan.
Nhưng khi cậu uống được một nửa, cậu lại nhận được thông báo từ Bạch Trụ.
Tay cầm ly nước hơi khựng lại, Tề Lưu Hành giương mắt nhìn Alan ở trước mặt mình.
Alan như cảm nhận được gì, đặt ly trà xuống, đối diện với ánh mắt của Tề Lưu Hành.
“Sao vậy?”
“Tôi…” Tề Lưu Hành do dự tìm từ nói.
Alan nói: “Cậu phải giành chiến thắng cho tôi, để giúp cậu có trạng thái tốt nhất, bây giờ tôi cũng hết lòng chăm sóc cho cậu.
Cậu có yêu cầu gì cứ nói thẳng với tôi.”
Cho nên Tề Lưu Hành nói: “Hay là chúng ta đi tắm thêm một lần nữa?”
…
Trong nhà ông lão Charlie.
Trước khi nghe thông báo từ Bạch Trụ, Hà Tiểu Vĩ vừa nắm bắt được một thông tin rúng động.
Hà Tiểu Vĩ cảm thấy hắn không quá thông minh trong việc phân tích, lập luận.
Nhưng những người xung quanh lại đánh giá hắn là một đại trí giả ngu.
Lâu dần, Hà Tiểu Vĩ cũng cho rằng mình như vậy.
Hiểu được lời ám chỉ của Charlie, có lẽ đã nhận ra được điều gì xảy ra trên trái đất này trong quá khứ, Hà Tiểu Vĩ không khỏi nhớ đến câu chuyện Chu Khiêm kể về Thiệu Xuyên và Tạ Hoài.
Thiệu Xuyên giúp Tạ Hoài có cơ hội trường sinh, thậm chí còn muốn cải tạo gã thành “Thần”, ông ta cũng đã như nhân loại ngày trước, làm sao có thể nghĩ đến việc tự tay mình “tạo ra” một con quái vật?
Ông ra sẽ không thể ngờ được rằng vì giết chết con quái vật đó, mình phải trả giá những gì.
Hà Tiểu Vĩ không rõ ràng từng chi tiết trong câu chuyện xưa, nhưng hắn đã dựa vào lời của Charlie và sự phân tích của Ẩn Đao, Bạch Trụ, hắn biết con thuyền cứu nạn không chống chọi với sóng to gió lớn của đại dương mà là trong vũ trụ mênh mông.
Thảm họa năm đó có lẽ không phải đại hồng thủy, hoặc có lẽ không chỉ có một trận đại hồng thủy.
Cho nên thuyền cứu nạn được tạo ra không phải để giúp đỡ con người tránh thoát khỏi đại hồng thủy, mà là dùng để mang Cẩm tộc rời khỏi trái đất.
Hà Tiểu Vĩ suy đoán rằng Cẩm tộc đã tìm được một hành tinh mới để cư trú.
Nhưng vì sao họ lại quay về đây?
Họ đã trở lại với số lượng là bao nhiêu người?
Hành tinh mới bây giờ vẫn còn thích hợp để sinh sống hay không?
Ngoài ra, trong bức tranh mà mình đã tiêu hủy rốt cuộc ẩn giấu bí mật gì?
“Vậy ý nghĩa của bức tranh kia đối với ông…!là gì?”
Charlie nhàn nhạt cười, ánh mắt nhìn về nơi xa xăm: “Tôi từng điều khiển nó.”
Hà Tiểu Vĩ: ?!!
Charlie thở dài: “Cha mẹ tôi, con trai tôi, đều từng điều khiển nó.
Đáng tiếc, bây giờ chỉ còn một mình tôi.”