Về điều này, Hậu Thụy Minh tràn đầy tự tin.
“Đừng lo lắng! Hổ Báo Kỵ của em là những người mạnh nhất, nhanh nhất và hung dữ nhất”.
“Lưu Tĩnh Tây là đệ giỏi nhất dưới trướng em đấy. Hắn cũng là cao thủ cấp ‘Vương’! Hắn còn mạnh hơn em nữa!”
Đôi mắt mờ của Hậu Thụy Minh ánh lên một tia sáng lạnh lùng.
“Không đứa nào nhà Lý Phong có thể trốn thoát được!”
Trong khi nói, ông ta nắm lấy bộ phận quan trọng nào đó của William.
“Chờ hai chúng ta thoải mái xong”.
“Lưu Tĩnh Tây cũng gần như đã hoàn thành nhiệm vụ rồi”.
“Nhanh lên, em không đợi được nữa rồi”.
William cười nhẹ.
Hai người ngay lập tức trút bỏ quần áo thừa trên người.
Khi họ đang cuộn lại với nhau như keo.
“Bùm!”
Cửa phòng tổng thống đột nhiên bị đá tung ra!
“Tống Đại Giang, đồ khốn nạn!”
“Mày giết nhiều anh em của tao như vậy mà còn có mặt mũi hú hí với đàn bà ở đây à!”
Hắc Hổ bước vào với sự tức giận và thù hận!
Hắc Hổ vội vã bước vào, khi nhìn thấy một người đàn ông khỏa thân, theo bản năng, hắn nghĩ rằng đó là Tống Đại Giang đang chơi với một người phụ nữ.
Tuy nhiên, chờ đến khi đám đông hùng hổ lao vào phòng tổng thống.
Mọi người đều nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mặt với ánh mắt đờ đẫn.
Trợn mắt há hốc mồm.
Ngây ra như phỗng.
Cái đó, mềm nhũn rồi!
“Ọe!”
Có người nôn ngay lập tức.
“Thật kinh tởm, ra là hai thằng đàn ông làm loại chuyện này”.
“Thằng bi3n thái này là ai? Sao lại làm cái trò đồi bại này ở đây!”
Khoảnh khắc nhìn thấy Hậu Thụy Minh, Hắc Hổ cười.
Cười thành tiếng.
Hưng phấn!
Kích động!
Có một sự điên cuồng mạnh mẽ trong mắt Hắc Hổ!
Không ngờ, không ngờ trưởng tộc mới của nhà họ Hậu lại là ái!
Hắc Hổ run lên vì phấn khích.
Tay phải của Hậu Thụy Minh đã phế rồi!
“Hahahaha!”
“Ahahahaha!”
“Ý trời! Đùng là ý trời mà!”
Keng!
Âm thanh của thanh mã tấu vang lên!
Hắc Hổ nắm chặt con mã tấu trong tay và gầm lên với đám đàn em bên cạnh.
“Các anh em! Thằng này là chủ nhân thực sự của Hổ Báo Kỵ, Hậu Thụy Minh, người đứng đầu gia tộc họ Hậu hiện giờ!”
“Hahaha, không ngờ nhà họ Hậu lại chọn một tên bi3n thái như vậy làm trưởng tộc!”
“Xem ra gia tộc họ Hậu sắp đứt rồi!”
Hắc Hổ dắt đám đàn em và từng bước đến gần.
Hậu Thụy Minh đã đưa William trốn vào một góc bên cạnh.
Ông ta chặn William phía sau, tay trái cầm một bộ quần áo, che đi những bộ phận trọng yếu.
Giờ phút này, ông ta vẫn rất ‘đàn ông’, như một cô gái bị phát hiện đang làm chuyện xấu vậy!
Căng thẳng!
Hoảng loạn!
Thậm chí còn có một chút sợ hãi!
Hậu Thụy Minh nhìn chằm chằm vào Hắc Hổ: “Mày là ai?”
“Đã biết thân phận của tao rồi mà mày còn dám ở đây làm loạn à!”
“Mày không sợ Hổ Báo Kỵ của tao sẽ chặt mày và cả nhà mày thành từng mảnh sao?”
“Bây giờ, nếu mày rời đi, thì vẫn còn kịp đấy”.
“Tao có thể tha mạng cho mày, nếu không…”
“Nếu không thì sao!?”
Trước khi Hậu Thụy Minh nói xong, Hắc Hổ đã gầm lên.
“Loại chổng mông cho đám phương Tây như mày mà cũng dám lớn lối với tao à!?”
Có một tia sáng dữ dội trong mắt Hắc Hổ.
Tay cầm mã tấu của hắn không ngừng run rẩy.
Mà lần này sự run rẩy không phải vì sợ hãi mà là vì phấn khích.
Cơ hội ở ngay trước mắt!
Chỉ cần tộc trưởng hiện tại của gia tộc họ Hậu bị giết, thì Thiên Môn sẽ thuộc về hắn!
Nghĩ đến đây, Hắc Hổ lập tức giơ mã tấu lao về phía trước.
Hậu Thụy Minh không thể lui, chỉ có thể cố gắng kháng cự!
“Ầm!”
“Keng!”
“Á!”
Với một tiếng hét, bàn tay trái của Hậu Thụy Minh đã bị Hắc Hổ chặt đứt!
“Á!!”
Tiếng hét thảm thiết vang khắp phòng tổng thống.
Hậu Thụy Minh lùi lại liên tục.
Ông ta quát Hắc hổ: “Mày tưởng mày giết tao ở đây? Thì gia tộc tao sẽ tha cho mày à?”
“Hổ Báo Kỵ của tao đã đến Thiên Môn rồi!”
“Nếu mày giết tao, chúng… Á!”
Hậu Thụy Minh còn chưa nói xong, mã tấu trong tay Hắc Hổ đã trực tiếp đâm vào tim ông ta!
“Quả nhiên chỉ là thằng ái thích bị đâm!”
“Chết đến nơi rồi mà còn lớn lối!”
Hắc Hổ giật thanh mã tấu khỏi người Hậu Thụy Minh, lập tức máu bắn tung tóe.
Hậu Thụy Minh loạng choạng vài bước và ngã vào vòng tay của William.
Hậu Thụy Minh muốn nói vài lời tạm biệt với William, nhưng một ánh mắt chán ghét chợt lóe lên trong mắt William.
William trực tiếp đá Hậu Thụy Minh xuống đất, sau đó lớn tiếng nói với Hắc Hổ.
“Tên tôi là William, và tôi là người thừa kế của gia tộc Nicholas!”
“Nếu như các người phục vụ tôi tốt, chờ tôi chiếm được Thiên Môn rồi!”
“Tôi sẽ đưa anh vào vị trí của Hậu Thụy Minh, sau đó …”
“Rắc rắc!”
Tiếng xương gãy!
William chưa nói xong.
Hắc Hổ, đã nổi điên lên, đá bay William đi.
Có một vết chân sâu trên làn da mỏng manh như phụ nữ của William.
Một hàng xương sườn trực tiếp bị đá gãy!
Hậu Thụy Minh từng bước đến chỗ William và nhấc chân lên.
Đế giày bê bết máu và bùn giẫm lên mặt William.
“Bà nội tao từ nhỏ đã nói với tao là không được tin mấy con quỷ phương Tây!”
“Năm đó tụi tao đánh đuổi chúng mày, giờ chúng mày dám quay lại gây sự à”.
“Phẹt!”
Hắc Hổ phun nước bọt đặc sệt vào mặt William.
“Nicholas cái đéo gì!”
“Đồ quỷ ngoại bang, dám làm càn ở đất của người Hoa Hạ!”
“Thì phải hỏi mã tấu trong tay ông đây có đồng ý hay không đã!”
Nói xong, Hắc Hổ liền chém xuống!
Hắc Hổ nhìn thi thể tr@n truồng của hai người đàn ông, tỏ ra chán ghét chửi: “Ghê tởm!”
Đúng lúc này, ở hành lang bên ngoài phòng tổng thống, đột nhiên vang lên tiếng hét của một tên đệ của Hắc Hổ.
Ngay sau đó, ngoài cửa liền vang lên tiếng kêu thảm thiết không ngừng.
Khi Hắc Hổ cầm mã tấu lao ra thì nhìn thấy một người đàn ông ăn mặc như Hổ Báo Kỵ, đứng ở hành lang.
Hắn đội một chiếc mũ bảo hiểm nặng trên đầu và cầm một con mã tấu dài hai mét trên tay.
Từng bước từng bước đi về hướng Hắc Hổ.
Tất cả những người tinh nhuệ của bang Hổ Đầu trong hành lang một khi lao ra sẽ bị hắn chém chết.
Nhanh!
Chuẩn!
Hung ác!
Người đàn ông rõ ràng đang nắm một con dao dài trong tay, nhưng tốc độ vung của hắn quá nhanh nên đám Hắc Hổ không thể nhìn thấy được bằng mắt thường.
Vào lúc này, Hắc Hổ đã biết được thân phận thực sự của người đàn ông trước mặt.
Hắn không ngờ thủ lĩnh Hổ Báo Kỵ oai phong lẫm liệt lại xuất hiện sớm như vậy!
Hắc Hổ cầm chặt thanh mã tấu trong tay, hét lên với đám đàn em bên cạnh.
“Các huynh đệ, đừng sợ”.
“Hắn cũng chỉ là một con người thôi”.
“Chúng ta dùng chiến lược ‘Xa Lôi Chiến’ tấn công, làm hắn kiệt sức mà chết!”
“Chỉ cần giết tên này, Thiên Môn sẽ là của chúng ta!”
Hắc Hổ dù sao cũng là một cao thủ ở cấp đại tông sư.
Hắn lấy hết can đảm vung con mã tấu trên tay lên một cách hung hãn.
Sau một tiếng hô lớn.
Vung mã tấu lao đi!