Nếu như nói có ai biết rõ những đường cong lít nha lít nhít này là thứ gì, thì cũng chỉ có Bắc Thần Phong, dù là Tiêu Phàm cũng chỉ biết rõ những đường cong này có quan hệ với Hồn Văn mà thôi.
Không thể không nói, trí nhớ Tiêu Phàm cùng Hồn Lực thật đúng là không phải bình thường, những đường cong kia lại bị hắn mô phỏng hết trong Hồn Hải mà không chút tổn hại.
Trong Hồn Hải hắn, vô số đường cong không ngừng biến hóa, quỷ dị là những cái đường cong kia không có giao nhau tại cùng một điểm.
Hơn nữa, bởi vì tốc độ bắt những đường cong khảo nghiệm cực lớn, Tiêu Phàm lĩnh ngộ Khoái Mạn Chi Ý cũng đột phá đến cảnh giới Nhị Trọng.
Đến bước này, Tiêu Phàm lĩnh ngộ ba loại Ý cảnh, Sát Phạt Chi Ý, Hủy Diệt Chi Ý cùng Khoái Mạn Chi Ý, đều đạt tới Nhị Trọng.
– Đến nơi này hẳn là lặp lại, như thế xem ra bức đồ họa này vẫn đang không ngừng tuần hoàn, nói cách khác muốn từ trong đường cong này thoát ra không gian bên ngoài, chỉ có hai khả năng, thứ nhất là chờ đến thời gian nhất định, thứ hai chính là lĩnh ngộ triệt để Hồn Văn, nếu như chon phương pháp thứ hai thì phiền phức quá.
Tiêu Phàm lấy lại tinh thần, sắc mặt khẽ trầm xuống.
Hắn xem qua mấy lần, mặc dù không hiểu những đường cong huyền bí này, nhưng có thể nhìn ra những đường cong này chỉ là đang không ngừng tuần hoàn mà thôi.
Chỉ là hắn căn bản xem không hiểu, những đường cong này biến hóa quá quỷ dị cũng quá phức tạp, nếu như không phải trí nhớ cùng Hồn Lực hắn khá mạnh thì dù muốn mô phỏng lại cũng đều hết sức khó khăn.
Điều này cũng làm cho hắn chắc chắn một vài thứ, chính là ghi lại những đường cong này vẫn không có khả năng từ nơi này thoát ra không gian bên ngoài.
Đã như vậy, khả năng rất lớn chính là thời gian hắn ở bên trong không gian này rất hạn chế, không đến thời gian nhất định sẽ không có khả năng rời đi.
Đương nhiên còn có một khả năng, chính là lĩnh ngộ triệt để những đường cong Hồn Văn này, chỉ là khả năng này đối với Tiêu Phàm mà nói cơ hồ chính là phán tử hình.
– Mẹ nó, lần này bị Nam Cung Thiên Dật chơi một vố lớn, cái tên ngu xuẩn kia đoán chừng là muốn lấy được Thiên Cơ Môn truyền thừa nên mới tiến vào, bằng không cũng sẽ không tha thiết cướp đoạt Long Hồn Quả thứ nhất như thế, đoán chừng hiện tại đã choáng đầu hoa mắt quá rồi, hận không thể lập tức rời đi ngay thôi.
Trong lòng Tiêu Phàm nổi giận mắng.
Chẳng qua nghĩ đến đây, trong lòng Tiêu Phàm liền thoải mái, mục đích của Nam Cung Thiên Dật nhất định thất bại, cái truyền thừa này không phải người bình thường có thể chịu nổi.
Để nhà ngươi trang bức, để ngươi tính toán lão tử, lần này còn không phải ngu xuẩn sao, cũng cho ngươi thể nghiệm một lần dư vị choáng đầu hoa mắt.
– Cũng không biết còn bao lâu, dứt khoát tu luyện một phen, để Hồn Lực triệt để vững chắc tại Chiến Hoàng trung kỳ.
Tiêu Phàm hít sâu một cái nói.
Lập tức ngồi xếp bằng trong không gian, lấy ra từng khối Cực Phẩm Băng Phách Thạch bắt đầu luyện hóa, không thể không nói, Cực Phẩm Băng Phách Thạch ẩn chứa Hồn Lực, không phải Thượng Phẩm Hồn Thạch có thể so sánh.
U Linh Chiến Hồn hấp thu điên cuồng, rốt cục cũng ổn định tại Bát Phẩm, mặt khác làm cho Tiêu Phàm kinh ngạc nhất là, sau khi hấp thu Cực Phẩm Băng Phách Thạch Hồn Lực, Phệ Hồn Huyết Tằm kết kén lần nữa.
Mặc dù tạm thời không có khả năng sử dụng sức mạnh Phệ Hồn Huyết Tằm, nhưng một khi Phệ Hồn Huyết Tằm thuế biến lần nữa, vậy coi như là tương đương với thực lực Chiến Đế.
Hơn nữa, theo cảnh giới Phệ Hồn Huyết Tàm nâng cao, phòng ngự cùng công kích của nó cũng sẽ không yếu ớt như vậy.
Nhưng thuế biến này là một quá trình dài dằng dặc, trong thời gian ngắn Phệ Hồn Huyết Tằm sẽ không tỉnh lại.
– Thôi, Phệ Hồn Huyết Tằm cuối cùng chỉ là ngoại vật, thực lực của chính mình mới là quan trọng nhất, hiện tại vừa vặn có thời gian, trước tiên ta đem bản thân chiến kỹ chải vuốt một lần.
Tiêu Phàm thở dài, tâm thần lần nữa chìm vào Hồn Hải.
– Ta lĩnh ngộ ba loại Ý cảnh, Sát Phạt Chi Ý cùng Hủy Diệt Chi Ý chính là Ý cảnh loại công kích, Khoái Mạn Chi Ý xem như loại Ý cảnh phụ trợ, đồng thời cũng là Ý cảnh phòng thủ.
Nhất Thức Hồng Trần Sát cùng Nhị Thức Hồng Trần Tiếu dung hợp ba loại Ý cảnh này, căn bản không thể hiện được uy lực chân chính của hắn, hai kiếm này vốn dĩ là vì giết chóc mà sinh, nên chỉ có dung nhập Sát Phạt Chi Ý thuần túy nhất mới có thể phát huy ra 100% uy lực.
– Mặt khác, Tam Thức Thiên Địa Tiêu Sát cùng Ngũ Thức Tàn Dương Huyết chỉ có dung nhập ba loại Ý cảnh, uy lực mới có thể cường đại, nếu như bên trong Tam Thức cũng tăng thêm Kiếm Văn, phải chăng có thể mạnh hơn?
– Tứ Thức Vô Tình Nhất Kích chính là một kích nhanh nhất của ta, nếu như dung nhập Ý cảnh khác ngược lại không ổn, chỉ cần Khoái Mạn Chi Ý cũng đủ để thể hiện uy lực của nó.
– Về phần Lục Thức Kiếm Chi Luật Động, lại là Hủy Diệt Chi Ý dung hợp Kiếm Ý, sinh ra một loại khí tràng cộng hưởng, có thể bỏ qua bất kỳ phòng ngự nào, rất có tính hủy diệt, dung nhập Hủy Diệt Chi Ý là được.
Tiêu Phàm lẳng lặng lĩnh ngộ, đối với bản thân lĩnh ngộ chiến kỹ lại có trải nghiệm mới, hắn có chút may mắn là hắn lĩnh ngộ ba loại Ý cảnh, không chỉ có thể dung hợp kiếm, cũng có thể dung hợp đao và quyền.
– Nghe nói kiếm khách chân chính có thể làm được vô chiêu thắng hữu chiêu, căn bản sẽ không để ý kiếm pháp cùng kiếm chiêu, ta để ý kiếm chiêu như vậy, có phải đi nhầm đường hay không?
Tiêu Phàm vừa muốn nói, trong lòng có chút ngưng trọng.
Chiến kỹ, tất nhiên có thể thể hiện thực lực một người, nhưng chiến kỹ là chết, người là sống, người không nên quá gò bó vào chiến kỹ.
– Vô Tận Chiến Điển không phải là không câu nệ bất cứ chiến kỹ nào sao?
Ánh mắt Tiêu Phàm đột nhiên sáng lên, cho tới nay hắn đều xem nhẹ Vô Tận Chiến Điển.
Ban đầu hắn dựa vào Vô Tận Chiến Điển mới lĩnh ngộ Vô Tận Chi Kiếm, về sau bởi vì tự thân lĩnh ngộ chiến kỹ, liền rất ít sử dụng Vô Tận Chiến Điển.
– Vô Tận Chiến Điển nếu có thể dung hợp chiến kỹ, vậy có phải có thể đem kiếm chiêu khác cũng dung nhập bên trong tất cả những thứ mà ta đã lĩnh ngộ?
Tiêu Phàm ôm một chút nghi hoặc cùng chờ mong, liền bắt đầu thử.
Hắn lĩnh ngộ lục đại kiếm chiêu, mặc dù mỗi chiêu mỗi vẻ, nhưng vẫn câu nệ hình thức, nhất là đột phá Chiến Hoàng cảnh đến nay, Nhất Thức Hồng Trần Sát, Nhị Thức Hồng Trần Tiếu cùng Tam Thức Thiên Địa Tiêu Sát, ba kiếm này chém giết phổ thông Chiến Hoàng cảnh còn có thể.
Nhưng đối mặt với những thiên tài trong cùng giai, lại không có quá nhiều ưu thế.
– Có lẽ có thể mượn Vô Tận Chiến Điển đem ba thức phía trước dung hợp thử xem sao, hơn nữa lần trước tại Vô Kiếm Nhai lĩnh ngộ không ít Kiếm Đạo sát chiêu, hoàn toàn có thể thử một lần.
Có phương hướng, Tiêu Phàm làm luôn rất dễ dàng, ý nghĩ hơi chuyển động một chút, Vô Tận Chiến Điển từ chỗ sâu Hồn Hải bay ra, bên trong Vô Tận Chiến Điển dường như có từng đạo hình ảnh lóe qua.
Giống như xem phim vậy, Tiêu Phàm chậm rãi đắm chìm trong đó, say mê nhập thần quên luôn khái niệm thời gian.
Quanh thân hắn hiện lên ngân sắc quang mang, đó là sát khí thực chất hóa ngưng tụ mà thành, dị thường sắc bén và mãnh liệt.
Xuy xuy!
Không biết qua bao lâu, tiếng gió xé vang lên xé tan không gian, trên đỉnh đầu Tiêu Phàm đột nhiên hiện lên một chuôi trường kiếm đen, theo trường kiếm đen xuất hiện, ngân sắc sát mang kia trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Trường kiếm đen phiêu phù tại chỗ, tản ra một cỗ khí tức đáng sợ, đó là sát phạt chi khí chân chính, không mang theo bất cứ tình cảm nào, có cũng chỉ là một loại vô cùng lạnh lẽo.
Liếc mắt nhìn một cái, tựa như linh hồn đều bị đông kết, đáng sợ cực điểm, thậm chí tại xung quanh trường kiếm đen ngay cả không gian đều có chút bất ổn.
– Sát phạt, đơn thuần Sát Phạt Chi Kiếm? U Linh Chiến Hồn vậy mà thực có thể tùy ý biến ảo?
Trong lòng Tiêu Phàm vô cùng rung động, tất cả những thứ này tự nhiên khó thoát khỏi tay hắn.
Lần trước lúc cùng Tiêu U chiến đấu, hắn dùng U Linh Chiến Hồn biến ảo thành cánh phi hành, mà lần này U Linh Chiến Hồn trong lúc tâm thần hắn cảm ứng tự động biến thành một chuôi Sát Phạt Chi Kiếm.
Mặc dù Tiêu Phàm sớm đã biết rõ năng lực biến ảo của U Linh Chiến Hồn, nhưng trong lòng hắn vẫn khó mà bình tĩnh được, bởi vì đây là lần thứ hai vận dụng năng lực biến ảo U Linh Chiến Hồn.
– Á đù, U Linh Chiến Hồn rốt cuộc là Chiến Hồn gì?
Tiêu Phàm chỉ có thể thầm mắng để diễn tả sự kinh ngạc trong lòng, đây mặc dù không tính là phát hiện mới, nhưng lại khiến hắn tìm tới phương hướng mới.