Kíu!
Nhìn thấy lại một người đi lên khiêu khích, Phượng Vĩ Hỏa Điểu cũng triệt để phẫn nộ, nó là Bát Giai Hồn Thú, lại bị mấy tên nhân loại nhỏ yếu xem như đá mài đao, điều này khiến nó như thế nào không giận?
Hai cánh Phượng Vĩ Hỏa Điểu chấn động như thiên thạch, như lưu tinh hướng về Tiêu Phàm đập tới, tốc độ nhanh như Bôn Lôi.
Tiêu Phàm cảm giác được
một cỗ sóng lửa to lớn đập vào mặt, khiến bộ mặt hắn đều có chút vặn vẹo, hơn nữa hỏa diễm kia cực nóng, thiêu đốt da dẻ hắn.
– Đây chính là Hỏa Diễm Ý Chí sao? Vậy mà trực tiếp tác dụng trên Ý Thức.
U Linh Chiến Hồn hộ thể, Tiêu Phàm không dám mảy may khinh thị.
Cỗ Ý Chí đối với người bình thường mà nói tuy mạnh, nhưng U Linh Chiến Hồn bây giờ cũng là Chiến Hồn Bát Phẩm, hơn nữa, Tiêu Phàm cũng đụng chạm đến Kiếm Đạo Ý Chí huyền diệu, cỗ Ý Chí này ngược lại cũng không làm gì được hắn.
– Sát Phạt Chi Kiếm!
Mắt thấy Phượng Vĩ Hỏa Điểu sắp tới gần, Tiêu Phàm rốt cục cũng động, chỉ thấy một đạo bạch sắc ánh chớp vạch phá chân trời, ở đây chỉ có hai người thấy rõ một kiếm này, chính là Chiến Vô Cực và Huyết Vô Tuyệt.
Về phần những người khác chỉ cảm giác cổ mát lạnh, không khỏi lạnh run.
– Diệp gia Trảm Thiên Kiếm Thuật?
Con ngươi Chiến Vô Cực hơi hơi sáng lên, chiến ý trên người lặng yên dâng lên.
– Không phải Diệp gia Trảm Thiên Kiếm Thuật, mà là Kiếm Thuật bản thân hắn lĩnh ngộ.
Huyết Vô Tuyệt lắc đầu nói.
– Bản thân lĩnh ngộ?
Chiến Vô Cực kinh ngạc không thôi, có thể lĩnh ngộ chiến kỹ cường đại như thế, cái này cần thiên phú đáng sợ cỡ nào. Rất hiển nhiên, Chiến Vô Cực không tin Tiêu Phàm có năng lực như vậy.
Hư không truyền đến một tiếng kêu nhỏ, chỉ thấy sóng lửa kia trực tiếp bị một cỗ kiếm khí vô hình chém ra, xa xa nhìn lại tựa như hư không đều bị vỡ ra.
Một kiếm này nhanh đến cực hạn, cùng so với Tam Trọng Sát Phạt Chi Ý lúc trước càng thêm lăng lệ và cường đại, hơn nữa, Tu La Kiếm giải phong Nhất Trọng cũng càng ngày càng đáng sợ.
Phốc!
Một tiếng vang giòn truyền ra, con ngươi tất cả mọi người hơi hơi co rụt lại, chỉ thấy mảng lớn huyết vũ rơi xuống hư không, Phượng Vĩ Hỏa Điểu cấp tốc lui lại, cánh nó có chút bất ổn.
Một kiếm vậy mà làm trọng thương Bát Giai Hồn Thú!
Hítttt! Thanh âm hít một hơi lãnh khí vang lên, trong mắt đám người đều là vẻ kinh hãi, trợn mắt hốc mồm nhìn không trung.
– Một kiếm thật lăng lệ!
Chiến Vô Cực mị mị hai mắt, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
– Hắn lúc trước không có mạnh như vậy, chẳng lẽ trong khoảng thời gian này lại đột phá?
Huyết Vô Tuyệt cũng có chút xem không hiểu.
Hắn đối với thực lực Tiêu Phàm cũng tính là tương đối hiểu biết, coi như có thể cùng Bát Giai tiền kỳ Phượng Vĩ Hỏa Điểu giao chiến, nhưng tuyệt đối sẽ không nhẹ nhàng như thế, lại càng không cần phải nói làm bị thương Phượng Vĩ Hỏa Điểu.
– Hắn là ai?
Chiến Vô Cực hiếu kỳ hỏi.
– Về sau ngươi sẽ biết.
Huyết Vô Tuyệt lắc đầu, không có giải thích nhiều.
Không trung phía trên, Tiêu Phàm cũng kinh ngạc không thôi, một kiếm của mình vậy mà gây trọng thương cho Phượng Vĩ Hỏa Điểu, điều này cũng quá không thể tưởng tượng nổi.
Cho dù Phượng Vĩ Hỏa Điểu mới vừa rồi bị Chiến Vô Cực cùng Huyết Vô Tuyệt thay phiên khiêu khích, thực lực coi như không bằng trước đó, cũng không nên yếu như thế chứ.
Chỉ là khi ánh mắt của hắn rơi vào Tu La Kiếm, Tiêu Phàm liền thoải mái. Tu La Kiếm giải phong so với lúc trước, uy lực đã tăng lên gấp hai ba lần.
Bởi vì tâm ý tương thông, Tiêu Phàm xuất kiếm cũng càng thêm tấn mãnh và tự nhiên, cơ hồ tâm ý vừa đến, kiếm khí liền ly thể, tăng thêm hắn đã lĩnh ngộ Tứ Trọng Sát Ý, thực lực cũng đã đến gần vô hạn Chiến Đế cảnh.
– Kíu!
Từng đợt tiếng thét phẫn nộ đem suy nghĩ Tiêu Phàm thu lại, ngay sau đó, mảng lớn hỏa diễm từ trong miệng Phượng Vĩ Hỏa Điểu phun ra, một mảnh hỏa diễm trong nháy mắt chôn vùi Tiêu Phàm.
Hỏa diễm bá đạo đốt cháy thân thể Tiêu Phàm, Hồn Lực hắn thật giống như bị nung khô, cực kỳ khó chịu.
Bất quá Tiêu Phàm không có mảy may khẩn trương, kiếm khí quanh thân lượn lờ, cả người phong khinh vân đạm, một kích vừa nãy khiến Phượng Vĩ Hỏa Điểu trọng thương cũng làm cho niềm tin của hắn tăng nhiều.
– Công kích Ý Thức cùng Hồn Lực chiến kỹ, hình như ta cũng có.
Khóe miệng Tiêu Phàm hơi giương lên, sau một khắc, kiếm khí biến hóa, từng đạo từng đạo quang mang đáng sợ từ Tu La Kiếm tỏa ra.
Tu La Kiếm cũng trong nháy mắt biến thành huyết hồng, Huyết Sắc Kiếm Khí như cực quang bắn ra nhanh chóng khuếch tán trong hư không. Hỏa diễm chạm tới huyết sắc quang mang vậy mà quỷ dị biến mất, tựa như cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện.
Huyết Sắc Kiếm Khí tốc độ không giảm, lần nữa hướng về Phượng Vĩ Hỏa Điểu vọt đến, Huyết Sắc Kiếm Khí rất nhanh, thoáng cái liền đi tới trước người Phượng Vĩ Hỏa Điểu.
Phượng Vĩ Hỏa Điểu hét dài một tiếng, trong tiếng kêu đều là vẻ thê lương, nó cấp tốc trốn tránh nhưng vẫn chậm một bước, cánh bị Huyết Sắc Kiếm Khí xuyên thủng.
Quỷ dị là Huyết Sắc Kiếm Khí cũng không có thương tổn được nó, chỉ là làm nó hơi ngốc trệ một chút mà thôi.
– Một kích chỉ có vẻ hào nhoáng thôi.
Có người khinh thường nói. Huyết Sắc Kiếm Khí nhìn như thập phần khủng bố nhưng căn bản không có cách nào làm bị thương thân thể người, vậy thì có ích lợi gì đâu?
Chỉ là mà kế tiếp khiến ánh mắt tất cả mọi người đờ đẫn tại chỗ, con ngươi kịch liệt run rẩy, chỉ thấy Phượng Vĩ Hỏa Điểu đột nhiên rơi xuống mặt đất, chiếc cánh trước đó bị Huyết Sắc Kiếm Khí xuyên thủng vô luận như thế nào cũng không vỗ được.
– Cái này, chẳng lẽ là công kích Hồn Lực?
Ánh mắt Chiến Vô Cực sáng lên, loại thủ đoạn công kích này cực kỳ quỷ dị, có rất ít người có thể nắm giữ.
Dù sao, Chiến Kỹ Hồn Lực Công Kích thập phần thưa thớt, dù là Đế Tộc, những gia tộc Thánh Thành kia cũng chưa chắc có được.
– Hiện tại ta cũng nhìn không thấu hắn.
Huyết Vô Tuyệt chậm chạp nói. Trước kia hắn còn cảm thấy bản thân vượt qua Tiêu Phàm rất nhiều, dù là Tiêu Phàm một đến hai, hai đến ba lần sáng tạo kỳ tích, hắn cũng không đem Tiêu Phàm chân chính coi thành chuyện gì to tát.
Thẳng đến hiện tại, Tiêu Phàm liên tục ra hai kiếm, một kiếm đẩy lui Phượng Vĩ Hỏa Điểu, kiếm thứ hai gây trọng thương cho Phượng Vĩ Hỏa Điểu, cho dù là hắn cũng không thể dễ dàng làm như thế.
– Hồn Lực công kích tổn thương là Hồn Lực và Ý Thức, ta trước kia làm sao lại không nghĩ tới Hồn Lực công kích lại có diệu dụng như thế? Một kiếm này vậy mà có thể trảm hồn!
Trong lòng Tiêu Phàm kinh ngạc vô cùng.
Một kiếm này không có danh tự cụ thể, chỉ là lúc trước hắn diệt sát gia chủ Ninh gia Ninh Vô Thánh, bị Ninh Vô Thánh dùng Hủy Diệt Chi Quang trùng kích, Tiêu Phàm mượn cơ hội lĩnh ngộ một kiếm.
Chỉ là cho tới nay, Tiêu Phàm đều không có sử dụng qua mà thôi.
Một kiếm này nói khó cũng không khó, nói dễ dàng cũng không dễ dàng. Tiêu Phàm bên trong Tu La Truyền Thừa tìm một chiêu Hồn Lực công kích bình thường, sau đó dung nhập Hủy Diệt Chi Ý thì có dạng uy lực này.
Đương nhiên, Hủy Diệt Chi Ý của Tiêu Phàm đã lĩnh ngộ đến Tam Trọng, uy lực tự nhiên cũng không thể khinh thường.
Kíu! Phượng Vĩ Hỏa Điểu một tiếng hét giận dữ, khi nó gần rơi xuống mặt đất, cánh thụ thương rốt cục cũng khôi phục, con ngươi hỏa hồng lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, sau đó quay người hướng về nơi xa bỏ chạy.
– Chạy?
Đám người mắt trợn tròn, đây chính là Bát Giai Hồn Thú a lại bị hắn dọa chạy?
– Người này là ai? Lại đem Phượng Vĩ Hỏa Điểu dọa chạy.
Có người cả kinh kêu lên, con ngươi không hẹn mà cùng rơi vào trên người Tiêu Phàm.
– U Linh, Huyết Lâu U Linh!
Tu sĩ vây xem bên trong có không ít người Huyết Lâu, tự nhiên liếc mắt liền nhận ra thân phận Tiêu Phàm.
Rất nhiều người trong lòng lẩm bẩm hai chữ “U Linh”, thật sâu đem cái tên này tạc vào trong đầu.
– Ngăn nó lại!
Đột nhiên, nơi xa truyền đến thanh âm Huyết Vô Tuyệt kêu to, Huyết Vô Tuyệt không có chút do dự hóa thành một đạo huyết quang xông thẳng tới.
Trên mặt Chiến Vô Cực cũng lộ ra một tia ngưng trọng, không chút do dự truy đuổi.
Tiêu Phàm mặc dù thập phần không hiểu, nhưng vì nhiệm vụ thứ ba, hắn cũng không chần chờ chút nào.
MinhLâm – Lục Đạo –