Kim võng hấp thu nhiều thanh sắc điện hồ như vậy, tại đỉnh đầu Hàn Lập cuồng trướng gấp mấy lần, bao phủ cả phạm vi ba mươi trượng.
Mà khi đợt điện hồ thứ nhất dừng lại, đợt thiên lôi thứ hai đã ngưng tụ to hơn lần trước, lần nữa đánh xuống. Hàn Lập bắt quyết, vươn một ngón tay vẽ lên không trung vài cái.
Kim quang chợt lóe, một kim sắc phù văn hiện lên trên ngón tay, lập tức một tiếng sét đánh vang lên, hóa thành một đạo kim hồ bắn thẳng lên không trung.
Sau khi chợt lóe thì phù văn biến thành điện hồ, nhập vào trong kim sắc điện võng.
Chỉ thấy điện võng nhất thời rung lên, quang vựng phiêu phù bên trong, tụ lại một chỗ thành kim sắc cự đại quang vựng. Bên trong mơ hồ có phù văn chớp động. Chỉ chốc lát, đạo thanh hồ thứ hai đã đánh xuống với khí thế hung hãn. Một màn giống như trước xuất hiện, thanh hồ khi đụng vào quang vựng liền biến mất. Đợt thiên lôi thứ hai hiển nhiên uy lực hơn xa đợt thứ nhất.
Thiên lôi dày đặc, sau thời gian một chén trà nhỏ, nguyên bản quang vựng đang yên tĩnh bỗng rung lên, thậm chí tứ bên trong quang vựng còn truyền ra tiếng ông ông, hơn nữa càng lúc càng lớn.
Nhưng kim sắc điện võng phía dưới, thể tích tăng lên gấp đôi, kim hồ giao nhau vang lên tiếng xé gió.
Tiếp theo chỉ chốc lát, một âm thanh trầm thấp vang lên, kim sắc quang vựng rốt cục hiện ra từng đạo bạch ngân, lập tức đánh vào thiên lôi, chỉ một chút đã biến mất.
Không có trở ngại, điện hồ trực tiếp đánh lên trên điện đồ.
Hai bên vừa tiếp xúc với nhau, thanh quang và kim mang giao nhau, một tiếng ầm phát ra, vang vọng khắp bầu trời.
Lấy sự to lớn của kim võng, cho dù thiên lôi vô cùng hung mãnh thì vẫn vững vàng phiêu phù trong không trung, trong lúc nhất thời chặn được hơn phân nửa thanh hồ. Ngẫu nhiên có một số thiên lôi lọt lưới, cũng bị Nguyên Từ Thần Quang phía dưới đảo qua, không thấy bóng dáng.
Hàn Lập đứng trên đỉnh núi, nhìn tình hình trên không nhưng vẫn không có ý định lại phóng ra Ích Tà Thần Lôi, tựa hồ có dự định khác. Sau một lúc, kim sắc cự võng rốt cục vang lên tiếng oanh minh rồi vỡ vụn. Mà đợt lôi kiếp thứ hai cũng đã dừng lại.
Nhưng mây đen trên không trung giờ phút này đen như mực, quang cuồng dữ dội, cơ hồ chỉ vài lần hô hấp, trong mây liền hiện ra từng viên thanh sắc lôi cầu.
Mỗi viên đều lớn bằng nắm tay, mặt ngoài bắn ra thanh quang, đồng thời chậm rãi chuyển động trong đám mây, hiển nhiên uy lực cường đại hơn rất nhiều so với điện hồ lúc trước. Sắc mặt Hàn Lập ngưng trọng vài phần, hai tay trắng đen đồng thời hướng lên không trung.
Nhất thời hôi sắc quang hà phát ra, ngưng tụ lại, trong đó mơ hồ hiện ra hư ảnh của một tòa tiểu sơn.
Cơ hồ đồng thời ngay lúc đó, trên hôi quang bỗng nhiên hiện ra hư ảnh của năm đầu khô lâu, mỗi một cái đều lớn như bánh xa, đồng thời há miệng, ngũ sắc quang diễm cuồn cuộn tuôn ra, trong nháy mắt hình thành một tầng phòng ngự di động quanh Nguyên Từ Thần Quang.
Tiếp theo Hàn Lập khẽ quát một tiếng, tiểu đỉnh xoay quanh trên đỉnh đầu chợt lóe linh quang, cuồng trướng gấp mười lần, biến thành một cự đỉnh.
Bên trong cự đỉnh ẩn ước phát ra tiếng xé gió.
Đợt thiên lôi thứ ba không chút lưu tình đánh xuống.
Rất nhiều viên thanh sắc lôi cầu phảng phất như mưa đá, phát ra tiếng lôi minh quái dị, thanh thế hơn xa hai đợt thiên lôi lúc trước.
Với cảnh giới Hóa Thần Sơ Kỳ của Hàn Lập mà cũng có thể ngăn cản lưỡng sắc lôi kiếp thì hiển nhiên loại công kích này rất dễ ngăn cản. Lôi cầu vừa chạm vào ngũ sắc quang diễm thì một màn khó tin xuất hiện!
Ngũ sắc dị mang thiểm động, tất cả lôi cầu đều bị trì hoãn lại, bị nhốt trong quang diễm. Trong nháy mắt, thanh quang trong quang diễm chớp động không thôi, hơn trăm lôi cầu đều bị cố định bên trong.
Thần sắc Hàn Lập vừa động, hư ảnh tiểu sơn trong hôi sắc quang độ quay tròn, hôi quang bốn phía nhất thời đảo qua không trung, lôi cầu đầy trời khi bị Nguyên Từ Thần Quang đảo qua thì biến mất.
Đồng thời, phía dưới cự đỉnh phát ra thanh quang, vô số lôi cầu quỷ dị xuất hiện tại miệng đỉnh. Một trận ầm vang phát ra, lôi cầu bị vô số thanh ti kéo vào cự đỉnh. Nhìn cảnh này, Hàn Lập lộ ra nụ cười. Sau nửa canh giờ, mây đen trên tiểu sơn dần dần tán đi, lôi kiếp đã sớm chấm dứt. Thân ảnh Hàn Lập lại xuất hiện trong mật thất Mộc Tinh Động. hắn khoanh chân ngồi trên một bồ đoàn, trước người là thanh sắc tiểu đỉnh đang huyền phù. Lúc này miệng đỉnh mở ra, mơ hồ phát ra tiếng sấm trầm thấp. Hàn Lập nhìn tiểu đỉnh một lát, tay áo phất lên, tiểu đỉnh từ từ bay vào tay. Hắn vỗ một cái, từ bên trong bay ra một tiểu lôi cầu to cỡ quả trứng gà.
Điện quang trên lôi cầu chớp lóe, mặt ngoài cuồng trướng không ngừng nhưng lại bị một chùm thanh ti vây lại, không thể giãy ra. Đúng là thiên kiếp chi lôi mà Hàn Lập lấy được.
Thiên lôi này nói về uy lực thì hơn xa lôi điện bình thường.
Có cơ hội, Hàn Lập hiển nhiên sẽ thu lấy lôi điện này, dùng để luyện chế một số lôi châu.
Chỉ có hai khối lôi châu thì có lẽ chỉ uy hiếp được tồn tại Luyện Hư Kỳ một chút, nhưng nếu là mười mấy khối đồng loạt xuất ra thì ngay cả tu sĩ Hợp Thể Kỳ cũng phải tránh lui ba thước. Ngoại trừ hai đợt thiên lôi đầu tiên thì hắn dùng lĩnh ngộ pháp môn Ích Tà Thần Lôi cản lại, còn những thiên lôi thừa thì đều bị hắn dùng Hư Thiên Đỉnh thu vào.
Thanh sắc lôi điện rất nhiều, đủ để luyện chế mười mấy khối lôi châu.
Nhưng bởi vì uy lực của thiên lôi cho nên lôi châu này mạnh hơn hai khỏa lôi châu của hắn một chút.
Nhiều lôi châu như vậy, đủ để hắn dùng làm đòn sát thủ.
Bất quá lần thiên kiếp này không có chút uy hiếp đối với hắn, nhưng mỗi lần thiên kiếp sau đó đều lợi hại hơn lần trước. Qua bảy tám lần nữa thì hắn không thể dễ dàng đón đỡ như vậy.
Về phần tiến giai Luyện Hư Kỳ sau khi độ đại thiên kiếp. Từ lần đầu tiên đã cực kỳ nguy hiểm, không ít tồn tại Luyện Hư Kỳ chết trong lôi kiếp, vượt xa tiểu thiên kiếp. Bất quá cái đó nói sau, hiện tại cái hắn muốn làm chính là toát ra khỏi đại phiền toái trong Địa Uyên này. Nghĩ đến đây, sắc mặt Hàn Lập lại âm trầm xuống, một năm qua, yêu nữ Mộc Thanh này thật đúng là tận tâm đối với việc chỉ hắn khu lôi chi đạo.
Hơn nữa hắn vốn có tạo nghệ thâm hậu ở phương diện Ích Tà Thần Lôi, cho nên trong khoảng thời gian ngắn nhất định sẽ nắm giữ được cánh phóng thích cùng tế lôi chi quyết. Xem ra yêu cầu của Mộc Thanh cũng không thành vấn đề.
Mà có lẽ cũng bởi như vậy, thái độ Mộc Thanh đối với hắn hòa ái rất nhiều, bình thường ngoài việc truyền thụ khu lôi chi đạo thì ngẫu nhiên cũng chỉ điểm hắn một số vấn đề về tu luyện. Lấy cảnh giới của nữ tử này, chỉ điểm một gã Hóa Thần Kỳ thì hiển nhiên làm cho hắn có lợi không nhỏ. Nhưng Hàn Lập đương nhiên sẽ không bởi vì vậy mà thành thật muốn ở lại đây.
Trong lúc ở đây, hắn mấy lần dò xét lối ra, xem bốn phía có cấm chế hay có sơ hở gì không, cũng nghiên cứu cách bài trừ bốn đạo ấn ký trong cơ thể. Nếu như hai thứ này đều có cách giải quyết thì hắn đương nhiên sẽ trốn ngay. Nhưng kết quả lại làm cho hắn lạnh lẽo.
Cấm chế bốn phía Mộc Tinh Động rất huyền ảo, vượt xa tưởng tượng, khi bị Mộc Thanh đóng cửa thì cả động quật cơ hồ trở thành một lồng giam thật lớn, hắn căn bản không thể lẳng lặng rời đi.
Đương nhiên cũng không thể nói rằng Hàn Lập không thể bài trừ cấm chế nơi này. Vô luận là Nguyên Từ Thần Quang hay Phệ Linh Thiên Hỏa thì cũng vô cùng linh nghiệm đối với bài trừ cấm chế.
Nhưng nếu thi triển hai loại thần thông này mạnh mẽ phá cấm, thì chỉ sợ bên này hắn vừa động thủ, Mộc Thanh bên kia đã lập tức phát hiện. Kết quả thì cũng có thể nghĩ được!
Về phần ấn ký của tứ đại yêu vương trong cơ thể thì càng thêm phiền toái. Ấn ký này phảng phất như mọc rễ trong cơ thể, dùng tất cả mọi cách mà cũng không cách nào khu động. Biện pháp duy nhất là dùng anh hỏa trong cơ thể luyện hóa từng chút một, nhưng ấn ký của yêu vương Hợp Thể Kỳ không phải dễ luyện hóa như vậy!
Đó là chưa nói đến việc hắn vừa chạm vào ấn ký, có thể lập tức bị chủ nhân của ấn ký phát hiện. Mà nếu hắn thật sự cường hành luyện hóa thì cũng mất hơn ba bốn năm.
Kể từ đó, hắn cảm thấy rất buồn bực.
Bất quá Hàn Lập cũng không phải chỉ là người than khổ, hắn cũng đã tìm ra một cách khác.
Đó là vào lúc cần thiết, dùng Nguyên Từ Thần Quang và Ích Tà Thần Lôi tạm thời che lại cảm ứng của ấn ký.
Mặc dù vì sợ đả thảo kinh xà, Hàn Lập chưa từng thử qua nên không biết có được hay không. Bất quá hắn hiểu rất rõ sự thần diệu của hai loại thần thông này, ít nhất cũng có bảy phần nắm chắc.
Đương nhiên loại che giấu này chỉ là tạm thời. Một khi bị tứ đại yêu vương phát hiện thì nhất định sẽ phát động ấn ký, phỏng chừng hắn không thể che giấu bao lâu.
Hàn Lập thở dài một hơi, phảng phất như đem tất cả phiền não thổi ra ngoài, lập tức cầm tiểu đỉnh trong tay ném ra phía trước, chuẩn bị bắt đầu luyện chế lôi châu.
Mặc dù nơi này là chỗ trước kia Mộc Thanh tu luyện, nhưng đã bị hắn hạ cấm chế, cũng không sợ bị đối phương âm thầm giám thị. Lúc này trong mật thất, tiếng lôi minh phát ra, Hàn Lập bắt đầu luyện chế khối lôi châu đầu tiên….
Nhiều ngày sau, một đạo lục quang hướng phía hoa viên bay vụt đến, sau khi chợt lóe thì biến mất trong mật thất đại môn không thấy bóng dáng.
Sau đó một lát, hoàng sắc đại môn mở ra, Hàn Lập nhíu mày từ mật thất đi ra, trên mặt tràn đầy vẻ kỳ quái.
Hiện tại chưa tới ngày truyền thụ khôi lôi chi đạo, Mộc Thanh như thế nào phát truyền âm phù gọi hắn. Trong một năm nay chưa từng phát sinh chuyện như thế này. Trong lòng mang theo một tia nghi hoặc, Hàn Lập từ từ đi về phía hoa viên.
Trong vòng trữ vật của hắn đã có hơn ba mươi thanh sắc viên châu, mỗi viên đầu nhỏ bằng ngón cái, thanh quang chói mắt.
Để luyện chế lôi châu này, Hàn Lập đã hao hết phân nửa thiên lôi. Nếu không phải Mộc Thanh gọi hắn thì hắn chuẩn bị làm một hơi, luyện chế hết thiên lôi trong Hư Thiên Đỉnh. Bất quá khi Hàn Lập đi đến thính đường thì không khỏi nhíu mày.
Bởi vì trong thính đường, ngoại trừ Mộc Thanh thì bên cạnh bất ngờ lại là một gã huyết bào nhân, đúng là Địa Huyết lão quái.
“Hàn đạo hữu, huyết đạo hữu đến đây là cố ý tìm ngươi.” Mộc Thanh cầm một chén trà, thản nhiên nói với Hàn Lập.