Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1482: Phù Du Tộc



Sắc mặt Nguyên Dao và Nghiên Lệ cũng không khá hơn Hàn Lập là bao.

“Ra là hai người này là bán quỷ thân, thảo nào có thể đi ra khỏi cấm chế!”

Tử giáp võ tướng kia không biết lai lịch ra sao nhưng sau khi đánh giá Nguyên Dao và Nghiên Lệ chi tiết thêm vài lần thì không hề cảm thấy hứng thú.

Ánh mắt của hắn lại chuyển sang người Hàn Lập.

Cơ hồ trong nháy mắt, Hàn Lập cảm thấy một cỗ thần niệm trực tiếp đảo qua khiến cả người nổi gai ốc. Dường như cả người hắn đều bị nhìn thấu.

Hàn Lập nhíu mày, lập tức vận chuyển Đại Diễn Quyết trong cơ thể, nhất thời ngăn cản hơn phân nửa thần niệm của đối phương ở bên ngoài cơ thể.

Đồng thời dùng thần niệm của bản thân đảo qua người hắn.

Kết quả, tử giáp võ tường hừ lạnh một tiếng khiến thần sắc của hắn chấn động.

Thân thể vị võ tướng này lạnh như băng, nhưng lại không phải là thân thể máu thịt, cũng không phải là âm quỷ lực kết thành.

Thần niệm của hắn lại đảo sang ha võ tướng khác cùng một ít huyết giáp binh sĩ. Ngoại trừ quái thú kéo xe thì những người này đồng dạng không hề có chút tức giận.

“Khôi lỗi!”

Trong đầu Hàn Lập lóe ra hai từ này. Hắn phát hiện ra thân phận của tử giáp võ tướng, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.

Xem ra khôi lỗi này chính là kẻ khống chế quỷ vật nơi Minh Hà này, nếu không vừa rồi sao hắn có thể nói như vậy.

Chưa đề cấp tới huyết hồng giáp sĩ phía sau ba võ tướng này, mà chỉ nói tới khí tức khác nhau của ba võ tướng này đủ để thấy hản là được hạng người mang đại thần thông phụ thể.

Mộc Thanh cùng mỹ phụ đối diện với mấy khôi lỗi này cũng không trực tiếp ra tay. Hiển nhiên thực lực của đám khôi lỗi này cũng không hề thua nhóm âm binh.

Nếu không thì hai người đã không để tình thế diễn biến giằng co như vậy mà đã sớm thi triển đại thần thông diệt sát sạch sẽ.

Mà Lục Túc và Địa Huyết lão quái đều không có ở đây; lúc trước phía sâu trong sương mù truyền tới tiếng quỷ hống, xem ra hai người này vẫn chưa thể phá giải sương mù thoát ra.

Tâm niệm Hàn Lập nhanh chóng xoay chuyển, thầm nghĩ như vậy.

“Các ngươi lại đây!” Mộc Thanh bỗng nhiên hướng Hàn Lập vẫy tay.

Hàn Lập cũng không còn cách nào khác chỉ có thể độn quang tới bên cạnh nàng.

“Tham kiến nhị vị tiền bối.!” Hàn Lập vừa đến liền ôm quyền, cung kính chào hỏi hai người Mộc Thanh.

“Hàn đạo hữu, Kim Linh không ở cùng ngươi sao? Hiện giờ nó ở nơi nào?” Hàn Lập bất ngờ xuất hiện nơi này nhưng Mộc Thanh không hề hỏi việc hắn thoát khỏi quỷ vụ thế nào mà lại hỏi về đầu kim viên kia.

“Vãn bối cũng không rõ lắm, lúc trước Kim huynh cùng vãn bối bị nhóm quỷ vật công kích nên đã sớm lạc nhau.” Điều này cũng không có gì phải dấu diếm nên Hàn Lập thành thật trả lời.

Tham Khảo Thêm:  Chương 19: 19: Gặp Lại

“Lạc nhau!” Mộc thanh nhíu mày.

“Mộc tiền bối, người đối diện là ai? Quỷ vụ này do đối phương tạo ra sao?” Hàn Lập nhìn về phía đám khôi lỗi, chậm rãi hỏi.

“Ta cùng Lam đạo hữu cũng mới ra khỏi đám quỷ vụ không bao lâu, vốn đang định thi pháp bài trừ toàn bộ cấm chế thì lại gặp phải mấy thứ này ngăn cản vẫn chưa kịp hỏi chúng. Chẳng qua lần trước vào đây không hề gặp chúng, phỏng chừng chúng cũng giống chúng ta từ ngoài giới tiến vào Minh Hà này.” Mộc Thanh cũng có chút nghi hoặc.

“Người bên ngoài.” Hàn Lập khẽ động thần sắc.

“Hàn đạo hữu chắc cũng đã phát hiện đối phương là một chi đại quân khôi lỗi rồi. Nhưng không thể khinh thường, ba khôi lỗi cầm đầu kia có tu vị không phải là nhỏ, chúng ta cũng không chắc chắn có thể tiêu diệt.” Thanh âm Mộc Thanh có vài phần ngưng trọng, nhìn về phía đối diện.

Đầu bạc mỹ phụ bên kia cũng không hỏi gì hai người Nguyên Dao mới tới bên cạnh mà ngược lại nhìn về ba gã khôi lỗi võ tướng phía xa, lạnh lùng nói:

“Lão thân mặc kệ các ngươi có bản thể là gì, chỉ hỏi các ngươi một câu: Các ngươi có triệt hồi cấm chế dưới kia hay không?”

“Triệt cấm chế? Đừng si tâm vọng tưởng! Các ngươi từ ngoài tới can đảm xâm nhập muốn lấy thánh vật của tộc chúng ta. Nhóm người lần trước xông vào cũng là các ngươi, thiếu chút nữa là đã bị các ngươi lấy được. Lúc này đây, ta quyết không để các ngươi rời đi.” Tử giáp võ tướng âm lãnh trả lời.

“Phù Du Tộc!” Mỹ phụ đầu bạc đại biến sắc mặt mà trong lòng Mộc Thanh cũng nhảy dựng lên.

Hàn Lập nhíu mày, trong đầu hắn không hề có tư liệu về tộc này.

“Các ngươi đã biết bản tộc thì càng tốt, nếu ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói có thế sẽ tha cho tính mạng các ngươi. Nếu không cho dù lần này có thể chạy thoát thì bổn tộc cũng sẽ phái người truy giết các ngươi trên toàn Linh giới.” Tử giáp võ tướng cảm thấy bất ngờ nhưng lập tức nhạt giọng nói.

Nghe thấy tử giáp võ tướng uy hiếp, mỹ phụ đầu bạc và Mộc Thanh liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt hiện ra sự ngưng trọng.

Tiếp theo hai người lại khẽ mấp máy môi truyền âm.

Tử giáp võ tướng thấy vậy thì cười nhạt một tiếng nhưng cũng không ngăn cản.

Trong lúc truyền âm, thần sắc mỹ phụ đầu bạc càng trở lên âm trầm còn Mộc Thanh cũng nhíu chặt lông mày, tựa hồ đang suy nghĩ.

“Các ngươi nói đây là thánh địa của tộc các ngươi, lời này đâu phải ngươi nói là chúng ta có thể tin ngay được. Khi nào thì tộc các ngươi sửa tu Âm quỷ chi lực.” Mỹ phụ đầu bạc hỏi ngược lại.

“Các ngươi không cần biết điều này. Các ngươi cho rằng Minh Hà Chi Địa này là tự nhiên mà thành sao?” Tử giáp võ tướng bâng quơ trả lời.

Mỹ phụ cùng Mộc Thanh lại nhíu mày, bất giác lại tin tưởng lời đối phương thêm vài phần.

Tham Khảo Thêm:  Chương 22: Giết!

“Hừ, ai biết được các ngươi có giả mạo Phù Du tộc hay không. Cho dù các ngươi có thực sự là Phù Du tộc, nếu có Thiên Phù giai tại đây thì chúng ta còn kiêng kị vài phần nhưng hiện tại chỉ là chút phân hồn phụ thân vào khôi lỗi mà thôi, cũng dám mạnh miệng kêu chúng ta thúc thủ chịu trói.” Sau khi trầm mặc một lát, trên mặt mỹ phụ hiện lên lệ sắc.

Mộc Thanh cũng không hề lên tiếng nhưng trên mặt cũng xuất hiện thêm một tầng thanh khí!

Tử giáp võ tướng nghe được những lời này thì hai mắt lóe lên hồng quang, hắn không định nói thêm điều gì vô nghĩa mà đột nhiên vỗ xuống đầu tọa kỵ giống như tê ngưu.

Nhất thời con thú này ngửa cổ hít sâu một cái…

Nhất thời không khí chung quanh phảng phất như bị hút cạn toàn bộ, tiếp theo nó lại mở miệng gầm nhẹ một tiếng rồi phóng ra một đoàn thanh sắc quang cầu chói mắt lao tới đám người mỹ phụ.

Thanh sắc quang cầu mang theo tiếng rít dữ dội tỏa hào quang chói mắt lao đi.

Sắc mặt mỹ phụ trầm xuống, hai tay lập tức bắt quyết. Hôi quang sau lưng chợt lóe, một đầu quỷ ảnh cực lớn xuất hiện rồi chớp mắt đã điên cuồng bành trướng hình thể đến mấy lần, đồng thời hé miệng phun ra một đoàn ô cầu.

Hai khỏa quang cầu vừa tiếp xúc lập tức nổ vang chấn động đất trời!

Thanh quang hắc mang đan xen vào nhau, không gian nơi nơi ba võ tướng đang đứng xuất hiện một đám mây cực lớn phóng thẳng lên cao.

Mỹ phụ thấy vậy thì hai mắt hiện lên hung quang, rồi há miệng phát ra một tiếng quái khiếu.

Nhất thời mấy ngàn quỷ binh cùng tám gã quỷ vương dưới sự dẫn động lập tức hóa thành từng đoàn âm phong đen như mực lao về phía trước.

Tử giáp võ tướng thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng, hai kim chùy trên vai run lên một cái rồi trực tiếp xuất hiện trên hai tay hắn.

“Tuy rằng là khôi lỗi chi thân nhưng vẫn có thể phát huy ra một nửa thực lực của ta.” Tử giáp võ tướng nhàn nhạt nói một tiếng.

Hai kim chùy vèo một cái đã bay vút lên không trung quay tít tỏa ra vạn đạo kim quang, ở giữa hư không lại huyễn hóa ra hơn trăm hư ảnh kim chùy rồi không một tiếng động liền điên cuồng bổ xuống đám âm phong.

Tám âm thanh trường khiếu từ trong âm phong đồng thời phát ra, tiếp đó tám đạo hắc ảnh chợt lóe rồi hiện hình thành tám gã âm giáp quỷ vương tại giữa không trung. Binh khí trong tay chúng hóa hành mấy đạo hắc sắc kinh hồng, hoặc là há miệng phun ra từng chùm hắc hà, hoặc tỏa ra từng loại hắc quang cổ quái tạo thành một hắc sắc quang mạc.

Kim sắc chùy ảnh đập xuống đó lại như cá va vào lưới, không thể thoát ra ngoài.

“Chút tài mọn!” ánh mắt Tử giáp võ tướng trầm xuống, khinh thường nói. Trong lòng hắn thúc dục pháp quyết khiến đám kim sắc chùy ảnh bỗng nhiên đồng thời nổ tung.

Tham Khảo Thêm:  Chương 260

Hắc sắc quang mạc bị kim quang xuyên thủng, tiếp theo từng đoàn kim sắc ầm ầm đổ xuống đem tám gã quỷ vương bao phủ vào bên trong.

Nhưng lúc này Mộc Thanh đã xuất thủ.

Tay nàng ta khẽ lật chuyển rồi trảo một trảo về phía hư không.

Cả trời đầy kim quang bỗng nhiên xuất hiện hương hoa nồng đậm, theo sau đó vô số linh quang đủ mọi màu sắc lóe lên, vô số bóng ảnh các loài hoa hiện ra.

Ầm ầm ầm … hoa ảnh nhất thời đã cường ngạnh ngăn cản kim sắc quang cầu giữa không trung.

Chính lúc này đoàn âm phong do âm giáp quỷ binh biến thành đã vọt tới phía đối diện.

Tử giáp võ tướng cũng không lên tiếng mà lập tức vung tay lên, nhất thời chi huyết giáp khôi lỗi phía sau đồng loạt giương xích nỏ, tiến về phía trước một bước rồi bắn.

“Xuy xuy xuy…” Tiếng xé gió mãnh liệt vang lên, vô số mũi tên đỏ như màu trải kín bầu trời rơi vào đám âm phong.

Xung quanh âm phong liền xuất hiện một đoàn huyết quang, lúc này đã mơ hồ có không ít quỷ ảnh từ trên trời rơi xuống.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, âm phong được sự dẫn dắt của tám gã quỷ vương đã lao thẳng vào chi huyết giáp khôi lỗi đại quân.

Tức thời tiếng quỷ khiếu rung trời nổi lên.

Vô luận là tám gã quỷ vương hay âm giáp huyền quỷ bình thường đều không ai nguyện đi trêu chọc ba gã khôi lỗi võ tướng. còn ba gã khôi lỗi này cũng không để để đám quỷ binh vào trong mắt, chúng hoàn toàn chăm chú nhìn mỹ phụ đầu bạc cùng Mộc Thanh bên kia.

Về phần Hàn Lập và hai người Nguyên Dao Nghiên Lệ cũng đã bị họ bỏ qua một bên.

Hai người Mộc Thanh cũng đồng dạng ngưng trọng nhìn ba khôi lỗi này.

Trừ bỏ tử giáp khôi lỗi ra thì hai gã võ tướng khác cũng có chút kỳ quái.

Một gã thân cao bốn năm trượng, có ba mắt, hai tay cầm hai cây búa to, mặc một bộ chiến giáp cổ quái màu xanh mặt ngoài đầy tiêm thứ màu đen lập lòe quang mang khiến người ta không lạnh mà run.

Còn một tên khác cũng cao đến hai trượng, một thân chiến giáp đỏ như máu, có hai đầu bốn tay, cầm các loại đao thương kiếm kích khác nhau.

Tọa kị của cả ba bọn họ đều giống y hệt nhau, đều là quái thú tê ngưu cả người đỏ như máu không quá nổi danh.

Hai gã khôi lỗi này từ khi giao chiến đến giờ vẫn không nên tiếng, dường như hết thảy mọi việc đều do tử giáp khôi lỗi làm chủ.

Chỉ là lúc này, khôi lỗi ba mắt lại bỗng nhiên mở miệng:

“Không cần cố gắng đánh với đám người bên ngoài này, chỉ cần bám lấy bọn họ một lúc là được. Ta đã thông báo cho những người khác, trong chốc lát họ sẽ hỗ trợ những quỷ vật bên kia tiêu diệt một nhóm khác rồi đến đây trợ giúp chúng ta.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.