Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1795: Ẩn Linh Căn



Hàn Lập ở trong mật thất hơn mười ngày, rốt cục Vạn Bảo đại hội chính thức bắt đầu.

Ngày hôm nay, hắn đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn thì tựa như cảm ứng được điều gì, tay áo rung lên đem Vạn Kiếm Đồ trước mắt thu lại.

Sau đó hắn khởi thân, đi ra cửa chính mật thất.

Hải Đại Thiếu cùng Khí Linh Tử đang cung kính đợi bên trong Chính điện.

Hai người vừa thấy Hàn Lập đi ra, lập tức tiến lên chào. Hải Đại Thiếu nhanh chóng lấy trong tay áo ra một tấm bái thiếp ánh vàng rực rỡ, hai tay dâng lên nói:

“Hàn tiền bối, đây là thiệp mời của Vạn Bảo đại hội đưa tới cho tiền bối! Chỉ cần có tấm thiếp này, có thể tùy ý tham gia đấu giá hội các cấp bậc, ra vào địa điểm giao dịch của Vạn Bảo đại hội. Hôm nay là ngày đầu tiên đại hội bắt đầu. Ở trên sơn đỉnh Phi Tiên Phong sắp cử hành đại hội đấu giá đầu tiên. Theo thường lệ trước kia của đại hội. Hội đấu giá này có tính chất vô cùng trọng yếu, là dấu hiệu để khai diễn Vạn Bảo đại hội. Một số các thế lực lớn cùng một số tư nhân có thể xuất ra trọng bảo trên đấu giá hội này.”

“Ồ, các ngươi hiểu biết cũng không ít. Xem ra mấy ngày nay, hai người các ngươi cũng thường xuyên ra bên ngoài.” Hàn Lập nở nụ cười, tùy ý tiếp nhận tấm thiếp rồi nhìn lướt qua nó.

Chỉ thấy trên bái thiếp tỏa ra ánh vàng rực rỡ, một mặt ấn chứng rõ ràng hai chữ cổ “Vạn bảo “. Mặt còn lại dùng một loạt phù văn họa tiết một mảnh đồ án màu bạc bảo khí tận trời, có chút huyền ảo xảo diệu.

“Trong khi ta bế quan, bảy đại Yêu vương đã đến đông đủ chưa?” Hàn Lập thu kim sắc bái thiếp lại, hỏi một câu.

“Bẩm tiền bối, trong bảy đại Yêu vương thì ngoài Thiên Khuê Lang vương cùng Thiên Hồ vương, năm vị Yêu vương còn lại đều đã đến đông đủ.” Hải Đại Thiếu cung kính trả lời.

“Lang vương cùng Hồ vương không tới? Điều này có chút kỳ quái. Xét ra thì Vạn Bảo đại hội được bảy đại Yêu vương vô cùng trọng thị, không dễ dàng bỏ qua mới phải” Vẻ mặt Hàn Lập hơi ngưng, hỏi.

“Về điều này thì vãn bối nghe đồn một chút! Nghe nói Thiên Khuê Lang vương đang bế quan tu luyện một môn thần thông lợi hại nên không thể tham gia. Về phần Thiên Hồ Vương tựa hồ như không ở tại Thiên Hồ Lĩnh, lại chỉ phái người tới nói có chuyện quan trọng trên thân nên không thể tới.” Khí Linh Tử cẩn trọng trả lời.

“Thì ra là thế! Một khi đã như vậy, chúng ta cũng khởi hành. Các hoạt động trong Vạn Bảo đại hội tuy đông đảo nhưng ta chỉ cảm thấy hứng thú mấy chỗ mà thôi. Đương nhiên không thể bỏ qua đấu giá hội đầu tiên này. Các ngươi cũng theo ta. Người bình thường tuy không thể vào đấu giá hội nhưng có kim sắc bái thiếp này, hẳn là có thể mang thêm vài môn nhân đệ tử đồng hành.” Hàn Lập nhìn thoáng qua hai người, cười nói.

Tham Khảo Thêm:  Chương 7: Chúng ta cũng gọi là cùng hội cùng thuyền đấy

“Môn nhân đệ tử! Tiền bối, người nhận chúng vãn bối làm đệ tử chăng!” Vừa nghe Hàn Lập nói, hai người vốn ngẩn ngơ nhưng lập tức có phản ứng. Vẻ mặt Hải Đại Thiếu kích động hỏi.

“Hai người các ngươi có tu vi quá thấp, trực tiếp thu các ngươi làm đệ tử thì không ổn. Nếu các ngươi bằng lòng thì ta sẽ nhận làm đệ tử ký danh. Đến khi nào các ngươi tiến giai Hóa Thần thì sẽ là đệ tử chính thức. Hy vọng các ngươi không làm ta thất vọng!” Hàn Lập khẽ lắc đầu, vẻ mặt mang vài phần ngưng trọng nói.

“Ký danh đệ tử cũng tốt! Bái kiến lão sư!” Nghe Hàn Lập nói, Khí Linh Tử không chút do dự quỳ xuống khấu đầu ba cái.

Hải Đại Thiếu cũng vô cùng hưng phấn quỳ xuống, miệng kêu sư tôn rồi làm lễ bái sư.

Hàn Lập thấy vẻ mặt đầy thành ý của hai người thì gật đầu, sau đó tay áo khẽ phất. Nhất thời một sức mạnh vô hình nâng thân hình hai người Hải Đại Thiếu thẳng dậy.

Thanh âm thản nhiên của Hàn Lập lại vang lên:

“Hẳn là hai người các ngươi biết một chút về lai lịch xuất thân của vi sư. Khi trước tại hạ giới, ta từng thu hai đệ tử, như vậy hiện các ngươi có thêm một sư huynh cùng một sư tỷ.

Bất quá tính tình của vi sư ưu thanh tâm quả dục, cũng không muốn vì mối quan hệ này mà chậm trễ tu hành. Ta thu mấy hai ngươi là có nguyên do đặc biệt, cho nên có một số điều quan trọng ta cần nói rõ, để tránh về sau các ngươi nghi hoặc, từ đó sinh ra tâm nghi kỵ!”

Hàn Lập nói lời cuối cùng thì thanh âm trầm xuống, cả gian đại điện đang ấm áp chợt trở nên lạnh lùng, giống như toàn bộ bị hàn khí lạnh lẽo bao phủ.

Với tu vi của Hải Đại Thiếu cùng Khí Linh Tử mà dưới cỗ kỳ hàn này cũng giật mình rùng mình một cái, vội nói” không dám “.

“Hắc hắc, có gì có dám hay không. Nếu đổi lại như ta, là một Trúc Cơ kỳ được tu sĩ Hợp Thể kỳ thu làm đồ đệ, chỉ sợ trong lòng cao hứng không thôi.” Hàn Lập cười hắc hắc, lơ đễnh mở miệng.

Nghe như thế, Hải Đại Thiếu cùng Khí Linh Tử liếc mắt sang nhau, cảm thấy xấu hổ có chút xấu hổ nhưng không biện giải.

“Nói thật, nếu các ngươi chỉ là Trúc Cơ tu sĩ cùng luyện thể sĩ bình thường thì đương nhiên ta không thu làm đệ tử ký danh. Sở dĩ hôm nay nhận hai người cũng có thể nói là do duyên phận. Về tâm tính phẩm hạnh hai ngươi ta thực vừa lòng nhưng chính yếu hơn đó là, hai người các ngươi, một thì có được Ẩn Linh Căn trong truyền thuyết, còn thể nội người kia có được Truyền thừa Khí vật.” Hàn Lập nhìn hai người, vẻ mặt có chút quái dị nói.

Tham Khảo Thêm:  Chương 50: Đó là nụ hôn đã trễ ba năm

“Ẩn linh căn!”

“Truyền thừa Khí vật”

Hải Đại Thiếu cùng Khí Linh Tử nghe thì nhất thời ngẩn ra không hiểu. Với tu vi hai người này, hiển nhiên không có dịp nghe nên vô pháp hiểu biết những lời huyền cơ của cao giai tu sĩ.

“Khí Linh Tử, “Truyền thừa Khí vật” của ngươi, hẳn là một kiện pháp khí của Vụ Hải Quan nhằm phong ấn một công pháp bí thuật trong thể nội của ngươi. Nếu tu vi đạt tới cảnh giới nhất định sẽ tự giải trừ phong ấn, khi đó ngươi sẽ đạt được công pháp tu luyện thích hợp. Đương nhiên Truyền thừa Khí vật cũng là một kiện dị bảo khó tìm, nếu là phối hợp thôi động cùng công pháp mà nói, uy lực tuyệt đối không nhỏ…” Nói tới đây, Hàn Lập ngừng lời một chút.

” Đôi khi đệ tử cũng cảm thấy thể nội có chút kỳ lạ, thỉnh thoảng còn gặp một số quái mộng, nguyên lai là thứ quỷ quái này!” Khí Linh Tử nghe trợn mắt há mồm, theo bản năng lẩm nhẩm vài câu.

Hàn Lập nghe xong cười mà nói thêm:

“Kỳ thật cơ duyên tạo hóa của ngươi không nhỏ. Theo ta quan sát thì nhất mạch thần thông bí thuật của Vụ Hải Quan này không phải là nhỏ, thích hợp cho ngươi tu luyện. Cho nên ta sẽ không truyền thụ thêm chủ tu công pháp cho ngươi. Đợi khi ngươi tu luyện thành công thì truyền cho một số bí thuật là được. Cho nên Vụ Hải nhất mạch vẫn cần ngươi kế thừa về sau. Chờ ngươi tu luyện đại thành thì có thể một lần nữa đảm đương Vụ Hải Quan chi chủ, đem nhất mạch này phát dương quang đại, ta sẽ không can thiệp vào. Ngươi đã có truyền thừa, chỉ cần ta điểm giáo thêm một chút liền có thể tự hành tu luyện. Đương nhiên bái nhập làm môn hạ của ta, về phần các loại tài nguyên ta tuyệt không tiếc rẻ. Nếu ngươi cảm thấy không hài lòng hoặc có oán hận. Lễ bái sư vừa rồi ta xem như chưa bao giờ phát sinh.” Hàn Lập nhìn chằm chằm tiểu đạo sĩ, bình tĩnh dị thường nói.

“Không dám, vãn bối có thể bái tiền bối làm đệ tử ký danh đã là thiên đại hảo sự. Về phần tu luyện công pháp nào tự nhiên do tiền bối làm chủ, tuyệt không oán hận nửa câu.” Khí Linh Tử vừa nghe lời này của Hàn Lập, sắc mặt đại biến lại khúm núm nói.

Tham Khảo Thêm:  Chương 680: 680: Nội Tình

“Ừm, ngươi chấp nhận thì không có vấn đề. Về phần Hải Đại Thiếu…” Hàn Lập vừa lòng gật đầu, xoay chuyển ánh mắt lên người thanh niên tuấn mỹ bên cạnh.

“Sư tôn gọi ta là Hải Nguyệt Thiên là được, danh xưng Hải Đại Thiếu chỉ là lời nói đùa của bằng hữu, không dám xưng hô trước mặt sư tôn.” Hải Đại Thiếu có vẻ biết điều vội vàng nói.

“Được rồi! Về sau kêu ngươi là Nguyệt Thiên.” Hàn Lập khẽ nở nụ cười nơi khóe miệng.

“Dạ, sư tôn!” Hải Đại Thiếu tự nhiên kính cẩn đáp.

“Tình huống của ngươi lại hoàn toàn khác so với Khí Linh Tử. Mấy ngày nay ta đã kiểm tra qua hoàn toàn thân thể của ngươi, còn tham vấn thêm một số nghi hoặc nơi các đạo hữu cùng cấp, hiện tại có thể khẳng định chẳng những ngươi có Dong Kim chi thể hiếm thấy, hơn nữa Lôi linh căn quái dị trong người ngươi hẳn là Ẩn Linh Căn trong lời đồn. Không, gọi là Ẩn Lôi linh căn thì thỏa đáng hơn. “

“Ẩn Lôi linh căn!” Hải Đại Thiếu lẩm nhẩm hai lần, tự nhiên vẫn là vẻ mặt khó hiểu.

“Dong Kim chi thể tuy hiếm thấy nhưng với số lượng nhân số khổng lồ ở Nhân tộc luôn xuất hiện một số nhất định. Căn cứ vào điểm này, ngươi mới có thể tu luyện luyện thể thuật cực nhanh. Về phần Ẩn Linh Căn mà nói thì còn khá mơ hồ,.Từ xưa đến nay, lời đồn về Ẩn Linh Căn chỉ có trong truyền thuyết, cho nên từ đầu ta không ngờ việc này, phân tích nghiên cứu rất lâu mới có thể xác định chính xác. Ẩn Linh Căn rất khó phát hiện, xác suất sinh ra loại linh căn giả này còn thấp hơn cả Thể chất giả đặc biệt hoặc Kế thừa giả có Chân Linh huyết mạch.” Hàn Lập giải thích.

“Đây là vì sao?” Khí Linh Tử nghe được nhịn không được hỏi.

“Bởi vì loại linh căn này chỉ sinh ra trên những kẻ có thể chất hay kế thừa huyết mạch đặc thù. Ở những kẻ này, linh căn bị lực lượng của thể chất hoặc huyết mạch đặc thù tiêu thất thành Ẩn Linh Căn. Bất quá là Ẩn Linh Căn giả cũng chưa chắc đã có lợi. Tông môn tu tiên bình thường sẽ không nhận những người này trừ phi thể chất đặc thù hoặc huyết mạch của bọn họ phải nghịch thiên, hoặc phải là loại linh căn giả hiếm hoi như Lôi linh hoặc Ám linh căn.

Sở dĩ như vậy là do việc phán phán đoán được thời gian Ẩn Linh Căn xuất hiện để tiến hành bồi dưỡng là không dễ. Ẩn Linh Căn tiêu thất trong thời gian quá dài thì bồi dưỡng vô cùng khó khăn. Mà chỉ khi linh căn xuất hiện thì Ẩn linh căn giả mới có thể tiến hành tu luyện pháp lực.” Hàn Lập giải thích một phen cho hai đệ tử ký danh.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.