Đường Chuyên

Chương 696: Sấm nổ giữa trời quang (2)



Vân Diệp lập tức bịt tai Vân bảo bảo, Địch Nhân Kiệt bịt tai Lý Dung, tiếng chổi lông gà đánh lên mông ngay cả trong phòng cũng nghe thấy, còn xen tiếng kêu đau của Tân Nguyệt, khỏi phải nói, người có mặt ở đó không ai thoát được độc thủ. Vân Diệp chĩa tay lên đầu Lý Dung đang cười vui sướng, rất lo cho Tiểu Nha, tốt xấu gì thì cũng mặc nội khố chứ, sao lại phơi mông nhảy xuống nước rồi, mười một tuổi chứ ít đâu.

Một lúc sau Tiểu Nha tóc tai tán loạn bị nãi nãi véo tai kéo vào phòng, thấy Vân Diệp, háy mắt bảo ca ca cầu xin cho mình, nãi nãi đang thịnh nộ, ai nói cũng vô ích, Vân Diệp đành nhìn lên nóc nhà, vờ không thấy, Tiểu Nha ngoạc miệng khóc tiếp.

– Ta già rồi, không quản nữa, đây là muội tử của cháu đấy, mai này không gả được thì ta xem cháu làm thế nào?

Lão nãi nãi được nha hoàn đỡ đi, ném vấn đề lại cho Vân Diệp xử lý, mới định giáo huấn Tiểu Nha mấy câu, đã thấy nó ôm hai miếng dứa hấu còn lại ăn ngấu ăn nghiến.

Chỉ còn biết cười khổ:

– Tiểu Nha, giờ muội là đại cô nương rồi, không được để mông trần trước mặt người khác nữa, lần sau muốn bơi thì mặc áo bơi vào, để trần không hay. Tương lai không kiếm được nhà chồng thì sao?

– Không gả là tốt nhất, muội cứ ở nhà, cô cô thẩm thẩm chẳng phải cũng ở nhà à? Thiên Ma Cơ nói, nam nhân dựa vào vũ khí chinh phục thiên hạ, nữ nhân dựa vào cơ thể chinh phục nam nhân, cuối cùng được thiên hạ, phương thức tuy khác nhau, nhưng mục đích tương đồng, chỉ cần chính phục thiên hạ, không thể giấu thân thể đi, vẻ đẹp này cần được giải phóng.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Vân Diệp nghe thấy tiếng tim mình rắc cái vỡ ra thành mấy mảnh, thảo nào, trước kia Tiểu Nha quá đáng nhưng không tới mức thế này, ra là sai ở mình, tham Thiên ma vũ của người ta, cuối cùng gặp kết cục này, đúng là tự làm tự chịu.

Vân Diệp không ngại Thiên Ma Cơ huấn luyện nữ nhân khác thành ma nữ giống nàng, dù Xứng Tâm bị nàng huấn luyện thành yêu quái cũng chẳng sao. Nhưng tuyệt đối không thể huấn luyện Tiểu Nha thành ma nữ, may mà phát hiện sớm, nếu không muộn chút thôi thành gia môn bất hạnh, tới lúc tìm Thiên Ma Cơ nói chuyện nghiêm chỉnh rồi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 78: Ngoại truyện 2

Tân Nguyệt xoa tay len lén nhìn vào phòng, không thấy lão nãi nãi, đi vào phát hiện Tiểu Nha đang ăn dưa hấu, hận không thể gõ đầu Tiểu Nha mấy cái, cười quyến rũ với Vân Diệp:

– Phu quân, còn dưa lạnh không?

Tân Nguyệt hay cười như thế, trước kia Vân Diệp không để ý lắm, nay vì chuyện Tiểu Nha, đột nhiên có cảm thụ khác hỏng, không xong, phải đi nói chuyện với Thiên Ma cơ ngay mới được.

Quyến rũ nam nhân là một môn học vấn, làm sao để quyến rũ tốt nam nhân càng là một môn học vấn, Thiên Ma Cơ từng mê hoặc khiến hoàng đế không muốn lên triều chắc chắn là tông sư của môn học vấn này.

Sau mỗi trưa, nhìn thấy nữ nhân Vân gia mỗi ngời ôm một cái thảm nhỏ đi vào tiểu viện, Vân Diệp bất giác thở dài.

Thiên Ma Cơ nói, Tiểu Nha học sai, nàng nói thân thể nữ nhân là vũ khí, loại vũ khí ẩn hình, chưa tới thời khắc cuối cùng không thể để lộ ra, giống như cung lên dây mà không bắn mới có sức uy hiếp, một khi bắn ra, tất cả mọi người đều biết mục đích và phương hướng, giống như Cao Sơn Dương Tử hiện suốt ngày nhảy múa cho huân quý Trường An, làm trò vui cho họ, đã hoàn toàn biến thành trò hề rồi.

Vân Diệp không muốn nàng gây họa cho nữ nhân Vân gia, nhưng nhìn thấy Đại Nha, Thì Thì thuần phác nhất cũng thẹn thẹn thò thò đi vào tiểu viện, đành mặc cho tự nhiên, mỗi nữ nhân đều cần kỹ năng này, chỉ biết trấn áp sẽ phản tác dụng. Khi Tiểu Vũ mặc váy thanh sa mẫu đơn mà nó thích nhất phong tình vô hạn chạy qua mặt Vân Diệp, y vốn còn có chút vui mừng, dù sao có một dị loại không bị thu hút, không mang thảm nhỏ, tức là không tìm Thiên Ma Cơ.

Niềm vui này chỉ trong chớp mắt, khi tiểu nha hoàn của Tiểu Vũ lưng đeo bọc, tay kẹp thẻm vấn an Vân Diệp, y cảm thấy trước mắt tối sầm, ma nữ biến thái, không biết hôn phu tương lai của nó là ai? Thế này còn chút không gian sinh tồn nào nữa không. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Xử lý xong công văn ở thư phòng, tiêu hao hết thời gian trong ngày, Địch Nhân Kiệt hiểu chuyện rót cho sư phụ một chén trà, vừa rồi rất nhiều công văn do Địch Nhân Kiệt phê duyệt. Hai sư đồ nghiên cứu mỗi vụ án, Địch Nhân Kiệt phán đoán trước, Vân Diệp giảng giải bối cảnh sự kiên, sau đó lại phán đoán, đôi khi hai sư đồ biện luận, nhất trí xong sẽ thành ý kiến cuối cùng, do Vân Diệp viết lên công văn.

Tham Khảo Thêm:  Chương 244

Công vụ của thủy sư Lĩnh Nam rất nhiều, diễn luyện quân sự, điều động nhân viên, hạch toán kinh tế, khen thưởng xử phát… Tất cả phải hoàn thành trong nội bộ, không vượt ra ngoài, Vân Diệp phát hiện Lý Nhị ghét nhất là người không giữ quy củ, chỉ cần ngươi làm theo quy củ, nói gì ông ta cũng nghe vào, như Ngụy Trưng sở dĩ có thể bóp chết chim của hoàng đế vì ông ta là cấp sự trung, tham tấu hoàng đế là chức trách, nên Vân Diệp chưa bao giờ làm việc ngoài phận sự.

Quan viên cấp thấp có thể mang chí lớn, dũng mãnh tiến lên, mạnh dạn làm việc lớn, tới cấp bậc của Vân Diệp, không biết tiến thủ mới là chính xác nhất, cùng thời gian trôi đi, uy vọng cá nhân, ảnh hưởng gia tộc sẽ dần dần xuất hiện, chứ vẫn còn suy nghĩ phú quý tìm trong nguy hiểm thì nhất định đầu bị lừa đá không nhẹ.

Hiện bàn ăn trong nhà chỉ có Vân Diệp, lão nãi nãi, Địch Nhân Kiệt thêm vào hai đứa bé, số nữ nhân còn lại điên cả rồi, Tân Nguyệt thấy mông mình hơi to, eo cũng thô, gần đây ăn măng theo Thiên Ma Cơ, nghe nói có thể giảm bớt thịt thừa ở eo mà không làm chỗ khác nhỏ đi. Vân Diệp nhìn thấy nàng cầm bát măng ăn là kích động chỉ muốn ném cái bát đi, chỉ gấu mèo mới suốt ngày ăn măng.

Lý An Lan thấy mặt mình hơi vuông, di truyền của Lý gia mặt vuông mới có uy vũ khi phách, nhưng đó là nam nhân, là nữ nhân thì đường nét hơi cứng, nên đi ngủ đeo một cái mặt nạ bạch ngọc, trong hai cái lỗ tròn nho nhỏ thi thoảng lóe hàn quang, làm cả phòng ngập mùi ma quỷ.

Nãi nãi ăn một miếng lại thở dài, cuối cùng trọng tôn cổ vũ mãi mới miễn cưỡng ăn hết bát cơm, cùng hai đứa bé ra hoa viên đi dạo cho tiêu.

Tham Khảo Thêm:  Chương 554: Chương 554

Tiễn lão nãi nãi đi, Địch Nhân Kiệt vặn ngay cái đùi gà xuống, giả vờ giả vịt mời sư phụ ăn, thấy sư phụ lắc đầu liền cho ngay vào miệng, đi vòng quanh bàn kiếm món mình thích để ăn. Vân Diệp đặt bát xuống, nhìn nữ nhân đi ra đi vào tiền viện kia, làn sóng này đang lan rộng, Hi Mạt Đế Á rồi Cửu Y cũng tham gia rồi, thi thoảng còn thấy lão bà của mấy tiên sinh trong thư viện đi qua cửa phụ.

Về phòng ngủ định nằm một lúc, hôm nay ngồi hơi nhiều, ( tần luận) do Nhan Chi Thôi viết phải xem cho kỹ, một người thành tinh nói cho ngươi biết đạo xử thế của ông ta thì ngươi nhất định phải rửa tai cung kính lắng nghe, bất kể tư tưởng của ngươi có hơn cả trăm lần cũng phải tĩnh tâm lại nghiền ngẫm. Trong thư ông cụ trình bày nhận thức của mình về Tiên Tần, ông cụ không nói nguyên nhân diệt vong của Hạ Thương, chỉ nói người Tần từ chăn ngựa cho Chu thiên tử dần biến thành đế quốc Đại Tần thế nào.

“Củ củ lão tần, phục ngã hà sơn, huyết bất lưu can, tử bất hưu chiến. Củ củ lão tần, phục ngã hà sơn, huyết bất lưu can, tử bất hưu chiến.” Vân Diệp đột nhiên ngâm bốn câu này, không nhớ từ đâu ra, đơn thuần cho rằng rất thích hợp lúc này.

*** Tần cổ oai phong, khôi phục non sông, máu không chảy hết, chết không ngừng chiến.

Quân tốt Đại Tần có lẽ mang niền tin này cầm vũ khí thơ sơ hết lần này tới lần khác khai chiến với Ngụy tinh nhuệ nhất thiên hạ, một lần, hai lần, ba lần, dùng hai mươi năm mới đạt lại được Hà Đông từ Ngụy.

Từ xưa Tần binh giỏi khổ chiến, đây là sự thực, ông cụ không nói thắng làm vua thua làm giặc, không nói giáo huấn lịch sử, chỉ trình bày một loại tinh thần, thất hùng Chiến Quốc giành thiên hạ, sáu nước khác binh sĩ mặc trọng giáp, chỉ có sĩ tốt nước Tần áo vải, chẳng lẽ bọn họ không biết thiếu trang bị thì tỉ lệ tử vong càng nhiều sao? Đương nhiên không phải, người Tần cổ vì nước chinh chiến, vì sinh tồn mà chiến, không sợ hi sinh. Người Tần ở vùng hoang lương cằn cỗi, kiêu dũng hiếu chiến, coi lợi ích quốc gia là tối thượng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.