Hoàng Tử Mỗi Ngày Hăm Hở Tiến Liên

Chương 228



Edit: Chiêu Hoàng Thái phi.
Beta: Kỳ Hoàng Thái phi
 
Ngày hội Đoan ngọ mùng bốn tháng năm, Hoàng đế cho Toàn Hoàng Quý phi chủ trì, cử hành gia yến ở hậu cung.
Thân thể Chung thị đã rất nặng nề, Bùi Thanh Thù sợ nàng ra ngoài không tiện nên để nàng trong phủ.
Loại gia yến Hoàng đế sẽ tham gia này, chỉ có nữ quyến có phẩm cấp Thứ phi trở lên mới có tư cách tham gia, cho nên Nam Kiều không có tư cách đi cùng.
Vì vậy cuối cùng, chỉ có Tống thị và Phó thị vào cung.
Trước đây khi các nữ quyến ra ngoài, Chung thị đều sẽ đi đến Lan Chương các trước, chờ Tống thị cùng đi. Phó thị thì không phải vậy, nàng trực tiếp lên xe ngựa của Vương phủ, mãi khi vào cung mới gặp mặt Tống thị.
Có thể thấy được, hôm nay Tống thị và Phó thị đều trang điểm tỉ mỉ.
Tống thị mặc cung trang lụa Hàng Châu hoa văn vạn sự như ý màu đỏ tía, đầu đội nguyên bộ lưu kim ngọc sức, nhìn đoan trang lịch sự tao nhã.

Phó thị thì là một bộ váy màu đỏ phối vàng, hợp với hai gò má mượt mà cùng đôi mắt to tròn, thoạt nhìn phú quý lại vui mừng.
Bùi Thanh Thù thấy Phó thị mặc trang phục như vậy, chợt nhớ đến Lệnh Nghi và Thục Quý phi.
Đúng là không phải người một nhà, không đi vào cùng một cửa, các nữ nhân của Phó gia đều ăn mặc theo phong cách này.
Trong số các Hoàng tử thì Bùi Thanh Thù cũng coi như là tương đối nhỏ tuổi, cho nên trước đây yến hội kiểu này hắn đều sẽ đến trước một lúc. Nhưng hôm nay, mặc dù hắn không đến muộn, có điều vẫn cố tình đến muộn một chút so với trước đây.
Không phải hắn ỷ vào thân phận của mình cố ý làm bộ làm tịch, mà với địa vị hiện giờ của hắn đặt ở đây, nếu đi quá sớm sẽ khiến người đến sau cảm thấy không được tự nhiên. Cho nên lúc đoàn người Bùi Thanh Thù tới Y Lan điện, những người khác đều đã đến tương đối đông đủ.
Những trường hợp thế này, từ trước đến nay đều là lúc giao thiệp tốt nhất., không chỉ có Bùi Thanh Thù và các Hoàng tử muốn liên hệ tình cảm với huynh đệ của mình, các nữ quyến cũng muốn phát huy bản lĩnh của từng người để phát triển bản thân và mạng giao thiệp của phu gia (nhà chồng).
Vì dù nói là gia yến, nhưng ngoại trừ tông thân ra, người của các Quốc Công phủ, Hầu phủ, Bá phủ đều tới, thậm chí sủng thần gần đây của Hoàng đế cũng sẽ đưa gia quyến đến. Ví dụ như Công Tôn gia, tuy rằng không có bất kỳ tước vị gì trong người, nhưng để thể hiện sự coi trọng của Hoàng đế đối với phụ tử Công Tôn Việt, Công Tôn Minh vẫn được mời đến.
Cho nên lúc này, nữ quyến các nhà sẽ thể hiện bản lĩnh cao cười, tạo quan hệ tốt với nữ quyến các phủ đệ khác.
Thật ra tính cách của Tống thị và Bùi Thanh Thù cực kỳ giống nhau, đều nghiêng về nội liễm. Hơn nữa từ xuất thân, trong xương cốt đã có chút thanh cao, muốn nàng vì lợi ích mà chủ động kết giao với người khác, đúng là không dễ dàng đối với nàng.
Nhưng phu vinh thê quý, hiện giờ địa vị của Tống thị theo Bùi Thanh Thù, nước lên thì thuyền lên, rất nhiều người đều chủ động xong tới tâng bốc Tống thị, căn bản không cần Tống thị chủ động đi tìm đề tài câu chuyện.
Tống thị tuy có chút mệt mỏi ứng phó, nhưng so với việc chủ động nịnh bợ người khác, cảm giác được người khác nịnh bợ nhẹ nhàng hơn không ít. Cho nên nàng cũng coi như là ứng phó được.
Phó thị mặc dù là Trắc phi, nhưng nàng là chất nữ của Thục Quý phi, người lấy lòng nàng cũng không thiếu. So sánh tình trạng một nhà bên này của Bùi Thanh Thù với cảnh ngộ bên kia của Tứ Hoàng tử và Tứ Hoàng tử phi, thật sự đúng là một bên là bầu trời, một bên là mặt đất.
Nhắc tới thì, đây là lần đầu tiên Tứ Hoàng tử xuất hiện trước mặt mọi người sau khi được bỏ lệnh cấm. Nhưng thật ra không ít người hướng ánh mắt về phía Tứ Hoàng tử, hoặc là kinh ngạc, hoặc là trào phúng, có điều không ai chịu đến gần để nói chuyện với họ.
Hai phu thê ngồi lẻ loi ở đó, không có người đến hỏi thăm.
Ngay cả người của Ninh Quốc Công phủ – nhà mẹ đẻ của Vinh Quý phi cũng không muốn tiếp cận Tứ Hoàng tử. Thất Hoàng tử đứng bên cạnh Bùi Thanh Thù, thấy tình trạng của Tứ Hoàng tử, không kìm được mà có chút mềm lòng. Nhưng hắn vừa bước ra một bước, thì nhớ chuyện của Tứ Hoàng tử đã khiến hắn thất vọng đến nhường nào. Sau đó Thất Hoàng tử dừng lại, không bước thêm nữa.
Cửu Hoàng tử thì ngược lại, hắn không kỳ vọng quá cao với Tứ Hoàng tử, cũng không có tình cảm sâu như vậy. Hắn thấy chỗ của Bùi Thanh Thù có quá nhiều người, bản thân chen không nổi, nên tới chỗ Tứ Hoàng tử cùng uống mấy ly, trò chuyện vài câu về quyển sách mới đọc gần đây.
Đáng thương chính là Tứ Hoàng tử phi, rõ ràng nàng không làm sai điều gì, vẫn luôn hiền huệ lo việc nhà, lại rơi vào kết cục không ai để ý đến. Tứ Hoàng tử phi xấu hổ vô cùng, chỉ có thể uống rượu, hết ly này đến ly khác, để giảm bớt ngượng ngùng của mình.
Tống thị nhìn thấy, trong lòng không khỏi có chút đồng cảm. Nàng đi tới bên cạnh Bùi Thanh Thù, nhỏ giọng hỏi: “Điện hạ, ta có thể đến chỗ Tứ tẩu trò chuyện không?”
Nói theo lý trí, hiện tại Tứ Hoàng tử đã lưu lạc đến nước này, Bùi Thanh Thù hẳn là nên giống với những người khác, duy trì khoảng cách với Tứ Hoàng tử mới đúng.
Nhưng nói về tình cảm, Bùi Thanh Thù cũng cảm thấy Tứ Hoàng tử phi không làm sai điều gì, một mình bị gạt bỏ ở đó thật sự quá đáng thương. Tống thị chỉ trò chuyện với nàng vài câu, hẳn là không xảy ra chuyện lớn gì, nên hắn gật đầu đồng ý.

Tham Khảo Thêm:  Chương 32: Ngoại truyện 2

Ngay sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Tống thị đi đến bên cạnh Tứ Hoàng tử phi. Tuy rằng nàng nội liễm, nhưng cũng không phải quá hướng nội, kết giao bình thường vẫn hoàn toàn không có vấn đề gì.
Lúc Bàng thị nghe Tống thị nói chuyện với mình, quả thật là không tin vào lỗ tai của mình.
“Tứ tẩu, có phải thời tiết quá nóng không? Ta thấy khẩu vị của tẩu hình như không được tốt lắm, chưa ăn món gì cả.”
Bàng thị sửng sốt một lúc, vội vàng nói: “Khá tốt, có hơi nóng, nhưng không sao… Đệ muội, nhanh ngồi bên này.”
Tống thị theo lời ngồi xuống.
“Tuy chưa phải đến lúc nóng nhất, nhưng trời này cũng đủ phiền lòng. Một lát thì mây mưa đầy trời, một lát lại nắng chói chang, căn bản là không thể biết được. Trong phủ của chúng ta đã có một đám hạ nhân ngã bệnh, Tứ tẩu phải cẩn thận hơn một chút.”
Bàng thị cảm kích cười nói: “Đa tạ đệ muội quan tâm, ta sẽ chú ý. Muội cũng vậy, gần đây chắc chắn là rất bận nhỉ? Trong phủ ngoài phủ, chuyện lớn chuyện bé, muội đều phải nhọc lòng, nhất định là không dễ dàng gì.”
Phải nói, Bàng thị cũng từng ở trong hoàn cảnh giống Tống thị.
Khoảng thời gian Tứ Hoàng tử đắc thế, không nói đến loại yến hội này, chỉ là lúc bình thường không có chuyện gì, người chạy tới xum xoe với Bàng thị không biết có bao nhiêu, hiện giờ ngay cả một người cũng không thấy.
Thói đời nóng lạnh, có thể thấy được vết bớt.
Tống thị nghe Bàng thị nói vậy, trong lòng không khỏi có vài phần thương cảm. Nàng cũng nhớ đến khoảng thời gian Tứ Hoàng tử được được người ta đuổi theo tâng bốc lúc trước.
Rút ra bài học từ Tứ Hoàng Tử phủ, Tống thị càng không dám vì quang cảnh nhất thời mà đắc ý.
Sau khi hai trục lý (chị em dâu) nói chuyện với nhau mấy câu, người đến tìm Tống thị thật sự quá nhiều, Tống thị tạm thời phải rời đi.
Cũng may Tống thị mới rời đi không bao lâu, Thất Hoàng tử phi Lâm thị và Cửu Hoàng tử phi Triệu thị đã tới, cuối cùng đã giảm bớt ngượng ngùng của Tứ Hoàng tử phi.
Sau khi Tống thị về chỗ ngồi của mình, dư quang khóe mắt liếc nhìn Bùi Thanh Thù đang nói chuyện với Công Tôn Minh, và có cả Tả tam cô nương.
Mặc dù trong chuyện của Tứ Hoàng tử, Tả tam cô nương không làm sai gì, nhưng vì sự cố của Tả đại cô nương, Tả tam cô nương vẫn bị liên lụy.
Lúc Tống thị đang ngây người thì nghe Ngụy lục cô nương ở bên cạnh dùng ngữ điệu khinh thường nói: “Bây giờ Tả gia bọn họ còn có mặt mũi xuất hiện sao?”
Tống thị không có giao tình đặc biệt gì với Thừa Ân Công phủ, nhưng nghe Ngụy lục cô nương nói vậy, Tống thị vẫn cảm thấy hơi chói tai: “Đều là chuyện quá khứ rồi, đừng nói như vậy, Tả tam cô nương người ta cũng không làm sai chuyện gì.”
Ngụy lục cô nương là tiểu nữ nhi của Nội các Thứ phụ Ngụy Thanh Tùng, năm nay vừa tròn mười lăm tuổi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 70: C70: Khí khái chấn động trời cao

Tuy phụ thân nàng ta là cấp trên trực tiếp của phụ thân Tống thị, nhưng bây giờ Tống thị là Thân vương phi, mà Ngụy lục cô nương chỉ là một thứ nữ nho nhỏ, lại còn nhỏ hơn Tống thị nhiều, cho nên trong lòng Tống thị có nắm chắc, không hề e ngại nàng ta.
Ngụy lục cô nương nghe Tống thị nói vậy, chỉ có thể xấu hổ ngậm miệng lại.
Lục thị ở bên cạnh lại nói: “Nhưng nàng là một nữ tử, không thành thân lập gia đình đàng hoàng, lại xuất đầu lộ diện bên ngoài như nam nhân, còn ra bộ dạng gì nữa?”
Tổ phụ của Lục thị, Lục lão gia tử từng là Tư nghiệp Quốc Tử giám năm đó. Sau khi Lục lão gia tử trí sĩ (về hưu) vẫn còn ở Trường Hoa điện giảng dạy các Hoàng tử nhiều năm, mãi đến hai năm trước mới cáo lão về nhà.
Cho nên có thể nói, Lục thị là tôn nữ của lão sư Bùi Thanh Thù.
Nghe Lục thị nói vậy, Tạ tam cô nương ở bên cạnh cũng phụ họa: “Đúng vậy, Hằng Vương phi không lo lắng, nàng ta tiếp xúc với Thập nhị điện hạ như vậy sẽ xảy ra chuyện gì hay sao? Giống như…”
Tạ tam cô nương không nói hết lời, lại liếc mắt nhìn Tứ Hoàng tử bên kia, mọi người ở đây đều lập tức hiểu rõ ý của nàng.
Lục thị và Tống thị xấp xỉ tuổi nhau, mấy năm trước gả vào Định Quốc Công phủ, là tẩu tử của Tạ tam cô nương. Trước khi xuất hiện Thừa Ân Công phủ giúp đỡ Hoàng đế, Định Quốc Công phủ vốn từng là thế gia có địa vị cao nhất ở Đại Tề, cho nên người Tạ gia vẫn luôn có chút địch ý với Tả gia.
Hiện tại Tả gia xảy ra chuyện, dù bọn họ không bỏ đá xuống giếng cũng khó tránh khỏi muốn nói mát vài câu.
Tạ tam cô nương nói vậy khiến Tống thị lúng túng —  thật ra chuyện Bùi Thanh Thù và Tả tam cô nương có lui tới, Tống thị đã sớm biết, cũng từng lo lắng Tả tam cô nương vẫn luôn không xuất giá có phải vì Bùi Thanh Thù hay không.
Có điều trong lòng Tống thị tin tưởng, Bùi Thanh Thù không giống với Tứ Hoàng tử. Nàng tin Bùi Thanh Thù sẽ không vì tình cảm nhất thời mà hủy đi tương lai của hắn và toàn bộ Hằn Vương phủ. Huống chi Bùi Thanh Thù cũng không hề biểu lộ ý tứ này.
Thế nhưng Tống thị không tiện nói lời khẳng định, nói Tả tam cô nương và Bùi Thanh Thù chắc chắn không có gì với nhau.
Dù sao hiện giờ lòng nàng hiểu rõ, phu quân nhà mình ưu tú như vậy, sau này chỉ sợ sẽ nhòm ngó đến Thái tử vị.
Nếu như tương lai Bùi Thanh Thù đăng cơ Đế vị, nạp Tả tam cô nương làm Phi, hiện giờ nàng nói chém đinh chặt sắt, chẳng phải là đang đánh vào mặt của mình sao?
Tống thị đối nhân xử thế, từ trước đến nay luôn chừa lại một đường lui.
Lúc nàng đang đắn đo nên nói như thế nào mới thỏa đáng nhất thì chợt nghe Mạnh ngũ tiểu thư của Vĩnh Xương Bá phủ lên tiếng: “Nữ tử xuất đầu lộ diện thì thế nào, đó là Tả tam cô nương người ta có năng lực, mới có thể khiến Công Tôn phu nhân nhìn trúng, để cho nàng xử lý sự vụ của Hoa Văn Thư xã. Mấy người các ngươi, ngoại trừ miệng nói lời khinh thường người ta, có ai dám nói mình chưa từng xem qua sách của Thư xã người ta không?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 140: Chương 140


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.