Luân Hồi Thương Đế

Chương 187: Ẩn tàng thiên tư



Võ giả đạt được Thiên Kinh thừa nhận thì cho dù là ở cảnh giới nào cũng đều là thiên kiêu vạn không có một, Tiên môn, Tà tông nếu là phát hiện ra có võ giả tu luyện công pháp chính tông của bọn hắn mà đạt được Thiên Kinh thừa nhận thì đều sẽ tìm cách dẫn về tông môn của mình. Lần này có người tu luyện Tinh Thần Mệnh Tuyền pháp đạt đến cực hạn được Mệnh Tuyền Thiên Kinh thừa nhận thì Tinh Thần môn tất nhiên là muốn đem dẫn về bồi dưỡng.

Nếu là võ giả thuộc thế lực bình thường thì lão giả này chắc chắn đã không chút suy nghĩ nào tìm cách đưa về Tinh Thần môn, thế nhưng võ giả thuộc về Đoạn gia thì lại không giống theo lẽ thường.

Cho đến hiện tại trong nội bộ Tinh Thần môn cũng không có nhiều người biết được quan hệ thật sự của Đoạn gia và Tinh Thần môn, mấy ngày trước trong cao tầng của Tinh Thần môn lưu truyền một cái tin tức liên quan đến Đoạn gia, điều này nhưng đã dẫn đến một trận tranh cãi không nhỏ trong cao tầng Tinh Thần môn. Vị lão giả này cũng là vô tình biết được.

“Tạm thời biết như vậy đi, đem tin tức truyền về nội môn, quyết định thế nào thì để đám người kia suy tính”. Lão gia suy nghĩ một chút thì khẽ lắc đầu nói. Ân oán của Đoạn gia cùng Tinh Thần môn kỳ thực là chỉ xuất phát từ Tử Tinh mạch mà thôi, không thể kéo lên toàn bộ Tinh Thần môn, vị lão giả này không thuộc Tử Tinh mạch, y đối với Đoạn gia không hề có ý thù địch. Xuất phát từ suy nghĩ cho Tinh Thần môn thì y không muốn cùng Đoạn gia là địch.

Quyết định đem thông tin điều tra được truyền về xong thì lão giả vẫn còn lưu lại điều tra thêm một chút nữa mới rời đi. Sau vị lão giả này còn có không ít võ giả trước sau chạy đến Mãng Sơn điều tra, tin tức liên quan đến việc Mệnh Tuyền Thiên Kinh xuất hiện ở đây cũng rất nhanh thông qua các con đường truyền đi khắp Võ đạo thế giới.

Có người chỉ xem đây là chuyện vui cửa miệng, có người thì lại đặc biệt chú ý đem ghi lại. Các loại phản ứng không giống nhưng đúng thực là không có mấy người có thể bỏ qua tin tức liên quan đến một vị võ giả đạt được Thiên Kinh thừa nhận, điều này đại biểu cho một vị thiên kiêu đang dần quật khởi.

Đoạn Ngọc tạm thời còn không biết việc hắn đạt được Mệnh Tuyền Thiên Kinh thừa nhận đã gây nên một chút sóng động trong Võ đạo thế giới, Đoạn Thiên Tinh sau khi mang hắn rời khỏi Mãng Sơn thì hiển nhiên là không lập tức chạy về Thánh Nguyên Đế quốc Đế đô, thời gian lúc đi và về chênh lệch rất lớn.

Tham Khảo Thêm:  Chương 94: Một Hơi Hung Tợn

Đoạn Ngọc không cần hỏi thì cũng tự hiểu được Đoạn Thiên Tinh đây là muốn đánh lạc hướng một chút, nhỡ may có võ giả nào đó có thể truy tung dọc theo lộ tuyến của bọn hắn thì sẽ bị ở nơi nào đó bị cắt đuôi, không thể trực tiếp hướng đến Đoạn gia.

“Ngọc nhi, ngươi hẳn là biết đến thất phu vô tội hoài bích kỳ tội đúng không?”. Đoạn Thiên Tinh dẫn Đoạn Ngọc vào Ngọc Nguyên cung chính cung xong thì mới nghiêm nghị nhìn Đoạn Ngọc hỏi.

“Vâng!”. Đoạn Ngọc kinh ngạc không hiểu Đoạn Thiên Tinh muốn nói cái gì nhưng vẫn gật đầu.

“Lão phu cũng không nói nhiều, ta chỉ hi vọng ngươi tạm thời ẩn tàng thiên tư, không muốn bộc lộ cho ngoại nhân biết được chân chính nội tình của ngươi”. Đoạn Thiên Tinh ngưng trọng nói. “Chuyện này đối với ngươi chỉ có lợi”.

“Ngọc nhi hiểu!”. Đoạn Ngọc hơi chút nao nào thì khẽ gật đầu nói. Cây cao đón gió, bản thân hắn có thiên tư khủng bố nhưng vẫn còn chưa trưởng thành, bộc lộ thiên tư sẽ chỉ kéo đến càng nhiều tai họa.

“Ngươi tu luyện Ẩn Thân quyết không sai, môn ẩn nấp khí tức này cũng là đặc thù, thế nhưng cũng chỉ có tác dụng hạn chế, Phong Vương cảnh nếu là chú ý đến thì liền có thể nhìn thấu ngươi ẩn núp, Phong Hoàng cảnh tùy tiện liếc nhìn cũng có thể thấy được, thế nên việc ngươi che giấu tu vi trước những kẻ này là không có ý nghĩa”. Đoạn Thiên Tinh lại nói.

“Ý của Thái gia gia là ta sau này không cần phải ẩn giấu tu vi?”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì hơi chút kinh ngạc hỏi. Một cái võ giả không đến mười lăm tuổi đạt đến Luân Hải cảnh quá kinh người, Đoạn Ngọc cảm thấy nếu là tùy tiện lộ ra như vậy chắc chắn vẫn sẽ dẫn xuất vô cùng tai họa.

“Không phải ý này”. Đoạn Thiên Tinh lắc đầu. “Phụ thân ta, cũng là Đoạn Trường Sinh lão tổ là một vị Thất giai Trận Pháp sư, ta dự định sẽ để phụ thân thiết lập một cái phong ấn trên người ngươi”.

“Thiết lập phong ấn trên người ta?”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì có chút kinh hãi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 605

“Biện pháp này sẽ có hạn chế nhưng có thể ngăn cản việc võ giả cường đại khác vận dụng tinh thần lực cảm ứng tu vi của ngươi”. Đoạn Thiên Tinh gật đầu đáp. “Chuyện này ta sẽ bàn bạc với phụ thân trước, nếu là có thể được thì sẽ nói với ngươi”.

Đoạn Ngọc nghe vậy cũng chỉ có thể nặng nề gật đầu.

“Không chỉ là vấn đề tu vi mà trước khi đến Động Thiên cảnh ngươi cũng không thể tùy tiện bộc lộ Trích Tinh Thủ trước mặt người khác, một cái Luân Hải cảnh lại nắm giữ thần thông, điều này chỉ có một cái khả năng đó là ngươi cộng hưởng thiên địa gây nên Thần cấp luân hải dị tượng, như vậy thì không chỉ Yêu tộc không thích mà Tiên môn, Tà tông cũng sẽ ở trong tối tìm cách hãm hại ngươi”. Đoạn Thiên Tinh thần sắc nghiêm nghị nói tiếp.

Thần thông trước nay là át chủ bài của Tiên môn, Tà tông, hiện tại biết được có võ giả không thuộc Tiên môn, Tà tông lĩnh ngộ được thần thông thì bọn hắn tất nhiên là không thích, đây chính là một cái vốn liếng để cạnh tranh địa vị với bọn hắn.

“Không cần hoài nghi, Tiên môn, Tà tông nhìn như đang chung tay góp sức cùng Đế tộc ngăn cản Yêu tộc lao ra khỏi Yêu Vực nhưng bọn hắn luôn cho rằng bản thân mới là chúa tể của Võ đạo thế giới, một khi xuất hiện kẻ có thể uy hiếp đến địa vị thống trị tuyệt đối của mình thì bọn hắn sẽ có sắc mặt rất khác”. Nhìn thấy Đoạn Ngọc thoáng chút nhíu mày thì Đoạn Thiên Tinh trầm giọng nói. “Nói tóm lại thì thiên tư của ngươi quá đáng sợ, trước khi có năng lực bảo vệ bản thân mình thì ngươi tuyệt đối không thể để lộ thiên tư của mình cho ngoại nhân biết, tin tức của ngươi trong Đoạn gia ta cũng sẽ được liệt vào cơ mật nhất!”.

“Ngọc nhi đã hiểu, cảm ơn Thái gia gia nhắc nhở!”. Đoạn Ngọc nghe ra được tính nghiêm trọng của việc này nên không dám có ý kiến mà chỉ khẽ gật đầu đáp.

“Đây là việc ta nên làm”. Đoạn Thiên Tinh khẽ lắc đầu, sau đó thì hơi chút thở dài nói. “Nếu như Đoạn gia ta mạnh hơn thì không cần thiết phải giống như hiện tại, chỉ có thể để ngươi ủy khuất”.

“Thái gia gia yên tâm, chỉ cần ta có thể trưởng thành thì sau này Đoạn gia thiên kiêu có thể tự do tung hoành Võ đạo thế giới!”. Đoạn Ngọc nghe ra được Đoạn Thiên Tinh lộ ra thật sâu không cam lòng thì không nhịn được nghiêm nghị nói.

Tham Khảo Thêm:  Chương 722: Thôn quẹo cổ (1)

“Ha ha…”. Đoạn Thiên Tinh hơi chút ngẩn ra thì đột nhiên bật cười. “Đúng! Đoạn gia ta nên là như vậy, Thái gia gia tin tưởng ngươi!”. Vừa nói y vừa vươn tay vỗ vai Đoạn Ngọc giống như đang an ủi.

“Tạm thời cứ như vậy đi, ta bây giờ sẽ đi gặp phụ thân”. Đoạn Thiên Tinh đưa một cái nhẫn trữ vật đến trước mặt Đoạn Ngọc xong thì cũng xoay người rời đi, thoáng chốc đã biến mất khỏi Ngọc Nguyên cung.

Đoạn Ngọc nhận lấy nhẫn trữ vật thì biết được trong đó đang cất giữ mười sáu cỗ thi thể Hung thú mà Đoạn Thiên Tinh thay hắn thu lại trong Mãng Sơn. Đoạn Ngọc hơi liếc nhìn ra bên ngoài thì cảm nhận được mọi thứ như thường, đám Hồ Mị, Mục Vũ… đều không vì hắn cùng Đoạn Thiên Tinh rời đi mà hoang mang, lúc này đều đã khôi phục lại như cũ.

Bọn hắn hiển nhiên là đều có nghi hoặc nhưng tự biết bản thân địa vị, đều không dám chủ động đi hỏi. Khi phát hiện ra Đoạn Thiên Tinh đã mang Đoạn Ngọc trở về Ngọc Nguyên cung cũng biểu hiện như thường, làm như không thấy.

Đoạn Ngọc thấy vậy cũng hợp ý mình, hắn không có ý định chào hỏi mấy người kia mà trực tiếp đi vào mật thất tu luyện. Trước đó vì thiếu hụt khí huyết nên hắn chỉ có thể đình chỉ việc luyện thể, hiện tại trong tay hắn có mười sáu cỗ thi thể Hung thú bao quát ba con Tam giải đỉnh phong Hung thú, trong đó ẩn chứa huyết khí hẳn là đã đủ để hắn tu luyện thành Chân Cương cảnh hậu kỳ!

Đến nay nhục thân chính là chỗ yếu nhất của Đoạn Ngọc nên hắn tất nhiên là muốn nhanh chóng đem nhục thân cấp độ đề thăng, tinh thuần lực lượng trong mười sáu cỗ thi thể Hung thú này hẳn là cũng có thể giúp hắn triệt để đạt đến Luân Hải cảnh tầng một đỉnh phong.

Đoạn Ngọc một lần nữa bế quan, thẳng cho đến bốn ngày sau thì hắn mới tỉnh lại. Nhìn một chút thời gian thì hẳn là sắp đến lúc gia tộc phái người đi Vô Cực Đế quốc, chuẩn bị đi vào di chỉ của Tà Minh tông.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com

May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại.”- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.